Có người nhìn thấy Hứa Nhược Phi bước vào thì ám chỉ với một số lãnh đạo cấp cao vẫn còn đang buôn chuyện.
Các quản lý cấp cao đang thấp giọng thảo luận hiển nhiên không hiểu những ám chỉ của đồng nghiệp, trái lại còn hỏi ông ta: "Anh nháy mắt làm gì thế?"
Người đồng nghiệp im lặng.
Không phải không muốn giúp bọn họ, mà là mình ra hiệu nhiều thế vẫn không nhận ra, ông trời cũng không cứu được.
Hứa Nhược Phi mỉm cười, giọng nói trong trẻo động lòng người: "Các vị lãnh đạo nói quá lời. Nếu các vị tò mò về cuộc sống riêng tư của tổng giám đốc Lệ thì chi bằng lớn tiếng hỏi đi."
Lưng của một số lãnh đạo cấp cao ngay lập tức cứng đờ.
Phải biết rằng, Hứa Nhược Phi lúc này là người mà Lệ Đình Nam thích nhất trong công ty, không chỉ ngoại hình mà năng lực của cô cũng thuộc hàng xuất sắc.
Trong phòng họp có nhiều người như vậy, có bao nhiêu người dám vỗ ngực nói, chuyện Hứa Nhược Phi làm được, bọn họ ra tay cũng có thể làm được?
Không ai có thể đảm bảo điều đó.
Nếu không cũng sẽ không có chuyện một mình Hứa Nhược Phi đến châu Âu để trực tiếp đàm phán với hai nhà cung cấp hương liệu.
Cuối cùng, các lãnh đạo cấp cao từng có ý kiến về Hứa Nhược Phi không thể đưa ra bất kỳ ý kiến nào nữa.
“Hóa ra là trợ lý Anna.” Một trong những quản lý cấp cao, trong lòng vẫn cảm thấy không hài lòng với Hứa Nhược Phi.
Lý do gì khiến một người phụ nữ dựa vào nhan sắc của mình thăng chức lại được vào cùng phòng họp với những nhân vật ưu tú đã tốt nghiệp từ những ngôi trường danh giá như bọn họ?
Ông ta cố tình gọi là "trợ lý Anna" thay vì "chủ quản Anna", vì trong tiềm thức ông ta coi thường Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi không vội, vẫn cúi đầu nhìn người đàn ông đang giễu cợt mình, mỉm cười.
Vẻ ngoài ba mươi bảy ba mươi tám, ăn mặc cầu kỳ, nhưng đáng tiếc là ánh mắt chứa đựng khát vọng giàu sang phù phiếm của đời người.
“Tôi không ngại các người gọi tôi như thế nào.” Đôi môi đỏ mọng của Hứa Nhược Phi nhẹ nhàng mở ra, thốt ra câu nói khiến nhóm lãnh đạo cấp cao phải cúi đầu: “Ít nhất thì lần này tôi đã làm được những gì mà các người không làm được. Nếu là vì chuyện chọn mua hương liệu mà ghen tị với con người tôi thì tôi thực sự không quan tâm. Suy cho cùng, những người có năng lực sẽ không sợ thành kiến của người khác, còn những người không có khả năng sẽ lợi dụng giới tính để nói chuyện. Ông nói đúng không, quản lý Vương?"
Khuôn mặt của lãnh đạo cấp cao họ Vương đỏ bừng.
"Cô, cô..." Ông ta "cô" suốt nửa ngày, nhưng cuối cùng cũng không nói ra được một câu lưu loát.
Hứa Nhược Phi hờ hững liếc nhìn ông ta, cầm tài liệu trong tay, đi đến chỗ đã được đánh dấu bằng bảng tên của mình mà không thèm nhìn lại, bỏ mặc những lãnh đạo cấp cao vừa rồi đang nói linh tinh giờ đang trợn mắt há mồm.
Thật là một người phụ nữ nhanh mồm nhanh miệng.
Hứa Nhược Phi ngồi ở vị trí đó với vẻ mặt bình tĩnh, như thể cô không bị ảnh hưởng bởi cơn bão vừa rồi.
Ở nơi công sở, đàn ông coi thường phụ nữ ở đâu cũng có.
Chỉ có một cách để khiến bọn họ im lặng, đó là phải cho ra những dự án tốt hơn bọn họ.
Hãy để bọn họ im lặng hoàn toàn dưới sự kinh diễm.
Lệ Đình Nam dời ánh mắt sâu thẳm của mình lên người Hứa Nhược Phi, cơn bão trong góc phòng họp vừa rồi đã bị anh thu hết vào đáy mắt, nhưng anh không làm gì cả.
Anh lặng lẽ quan sát người phụ nữ với nụ cười tự tin trên môi, chiến đấu với mấy ông già lọc lõi đã gắn bó nhiều năm trong thương trường.
Thế mà cô lại không rơi vào thế hạ phong, khóe môi Lệ Đình Nam cong lên một nụ cười đầy ý vị sâu xa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!