Người đàn ông trung niên trong ảnh khác xa với phong cách từng xuất hiện trên tạp chí kinh tế.
Ông ấy nhìn vào mắt người phụ nữ với vẻ cưng chiều rõ ràng.
Sắc mặt Hứa Nhược Mộng lúc nãy còn đang lạnh lẽo giờ đã vui hơn lên mấy phần, độ cong khóe môi cũng hướng lên trên.
Tổng giám đốc của Tô thị từ lâu đã có một cô con gái, hơn nữa cô con gái cũng trạc tuổi Anna. Vì vậy, ánh mắt ông ấy nhìn Anna đương nhiên không giống như bố nhìn con gái, vậy thì chỉ có thể như đàn ông nhìn phụ nữ.
Hứa Nhược Mộng khắc sâu vào tim màn giao tiếp bằng mắt giữa ông Tô và Hứa Nhược Phi trong bức ảnh.
Cô ta rất hài lòng với những chứng cứ này, chỉ cần tìm được cơ hội thích hợp để Lệ Đình Nam tận mắt nhìn thấy Anna và tổng giám đốc Tô thị ở cùng một chỗ, đến lúc đó cô ta không cần làm chuyện gì cả cũng có thể ngồi mát ăn bát vàng.
Hứa Nhược Mộng đặt mấy tấm ảnh sang một bên, để lộ ra nụ cười hài lòng.
Cô ta liếc nhìn thư ký của mình và chìa tay ra.
Thư ký hiểu ngay ý định của Hứa Nhược Mộng, đưa cho Hứa Nhược Mộng cây bút ký tên và tập chi phiếu.
Hứa Nhược Mộng mở tập chi phiếu ra, tùy ý viết số và tên của mình lên tấm chi phiếu, xé nó ra rồi đặt lên bàn: "Tốt lắm, tôi rất hài lòng với kết quả lần này của các anh. Mấy ngày nay theo dõi tổng giám đốc Tô thị cho tôi xem ông ta có ngủ lại khách sạn hay không, nếu như phát hiện được bóng dáng của Anna, bằng bất cứ giá nào cũng phải chụp lại ảnh hai người đó cho tôi, đã hiểu chưa?"
Ông chủ phụ trách chuyện chụp lén cầm lấy tờ chi phiếu lên xem, đếm mấy chữ số không, trong lòng vui mừng: Lần này phát tài rồi!
Ông ta cẩn thận cất tấm chi phiếu: "Không vấn đề gì cả, cô Hứa, cô cứ yên tâm đi."
“Nếu như Anna đi vào phòng ông ta, nhất định phải chụp lại cho tôi!” Hứa Nhược Mộng nhấn mạnh.
Bất luận bọn họ có làm gì đi chăng nữa, chỉ cần Anna bước vào phòng thì cho dù thế nào cũng không thể thanh minh được.
"Đó là chuyện đương nhiên, cô Hứa, cô yên tâm đi." Người đàn ông nhận lời, nói: "Chúng tôi đã hành nghề chụp lén nhiều năm rồi, cũng đã hợp tác với cô rất nhiều lần như vậy rồi. Cô vẫn không tin vào bản lĩnh của chúng tôi sao? Còn về chuyện đi vào phòng..."
Trên khoé môi người đàn ông đó lộ ra một nụ cười kỳ dị: "Cô Hứa, vì cô là khách hàng thân quen của chúng tôi, tôi sẽ chỉ cho cô chiêu này. Nếu như Anna thực sự đi vào phòng của tổng giám đốc Tô, cô cũng có thể tiết lộ số phòng cho tổng giám đốc Lệ, chuyện sau đó thì không cần tôi phải nói nữa, đúng không?"
Một tia sáng lóe lên trong mắt Hứa Nhược Mộng.
Cô ta cười giễu cợt, lạnh lùng nhìn người đàn ông đó: "Anh còn thâm độc hơn tôi nữa nhỉ?"
“Cô không thâm độc, cô chỉ đang bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình thôi, có đúng không?” Người đàn ông này đã lăn lộn trong giới nhiều năm, quen thuộc với thủ đoạn của những người phụ nữ giàu sang quyền thế, cũng biết làm thế nào để lấy lòng họ.
Hứa Nhược Mộng nở nụ cười: "Tôi muốn làm thế nào còn cần ông dạy tôi sao. Mấy ngày nay cứ thành thật theo dõi những người tôi bảo ông theo dõi cho tôi. Nếu như có thể chụp được thứ tôi cần, tiền đương nhiên sẽ không thể thiếu."
Nói xong, Hứa Nhược Mộng bảo thư ký tiễn khách.
Sau khi đám người đó rời đi, Hứa Nhược Mộng thu dọn mấy tấm ảnh, cất vào trong tủ bảo hiểm rồi đi về phía phòng làm việc của bố mình.
Cô ta không gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa phòng làm việc ra.
“Bố ơi, ngày mốt bố định tham gia diễn đàn kinh tế Lâm Xuyên đúng không?” Giọng nói ngọt ngào của Hứa Nhược Mộng khiến ông Hứa vô thức bỏ hết công việc trên tay mình xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!