Hứa Nhược Phi: "Tổng giám đốc Lệ, hay là anh đổi điều kiện khác đi?"
Bảo cô làm nũng còn đau khổ hơn là bảo cô đọc các tài liệu văn bản. Từ nhỏ đến lớn, Hứa Nhược Phi đều không biết làm nũng là cái gì. Mặc dù đã xem không ít phim điện ảnh phim truyền hình, học tập cách nữ chính trong phim làm nũng với con trai như thế nào, nhưng...
Cho dù có xem bao nhiêu lần đi chăng nữa, cô vẫn chưa có cơ hội thực hành mà?
“Không được.” Giọng nói lạnh nhạt của Lệ Đình Nam đã xua tan hy vọng của Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi: "..."
Trong đáy lòng, cô đang đâm vô số nhát vào tên nhỏ mọn Lệ Đình Nam, nhưng ngoài miệng cô vẫn chỉ có thể nhẹ giọng nói: "Tổng giám đốc Lệ, thật sự không có chỗ nào có thể thương lượng sao?"
Có thể nghe ra người phụ nữ này thực sự không biết làm nũng. Nụ cười trên khoé môi Lệ Đình Nam càng ngày càng sâu, cô giống như một chú mèo con, khi cô bị trêu chọc thì vô cùng đáng yêu.
Là loại nhe nanh múa vuốt nhưng vẫn không dám cắn bạn.
Lệ Đình Nam nói với Hứa Nhược Phi một cách ngắn gọn và rõ ràng: "Không có."
Hứa Nhược Phi hít một hơi thật sâu, cho dù lúc này cô rất muốn ngồi bắt ngang lên người đàn ông này và kéo chặt cà vạt của anh, rồi để lại trên môi anh ta một dấu vết khó có thể xóa nhòa.
Bắt nạt cô đến nghiện rồi đúng không?
Nhưng chỉ làm nũng thôi, cô cũng không chịu thiệt gì.
“Được rồi, nhưng tổng giám đốc Lệ à, hứng thú của anh cũng thật sự rất kỳ lạ. Chẳng lẽ trước đây anh cũng đã từng yêu cầu những người phụ nữ của mình như vậy sao?” Hứa Nhược Phi trợn mắt hỏi.
Lệ Đình Nam: "..."
Trước đây?
Ai nói với cô rằng trước đây anh có rất nhiều phụ nữ?
Hứa Nhược Phi làm rất tốt khâu xây dựng tâm lý, giọng nói vô cùng mềm mại ngọt ngào, dẹo đến mức gần như khiến người ta nổi hết cả da gà: "Tổng giám đốc Lệ, cầu xin anh đó, cho tôi đổi công việc với trợ lý An đi mà!"
Hứa Nhược Phi thề rằng cô chưa bao giờ nói chuyện với những người đàn ông khác bằng giọng nói dặt dẹo như vậy.
Rõ ràng là trong giọng nói tự nhiên của cô có những nét dễ thương, cộng thêm giọng làm nũng, hiệu quả càng khiến người ta muốn ngừng mà không ngừng được.
Cơ thể của Lệ Đình Nam đông cứng lại rất rõ ràng.
Anh có chút bất lực cười khổ, vốn dĩ muốn trêu chọc người phụ nữ này nhưng không ngờ đến cuối cùng anh lại phải tắm nước lạnh để giải quyết.
Sau khi Hứa Nhược Phi nói xong thì nghe thấy trong điện thoại truyền đến một tiếng hô hấp nặng nề, ngoài ra thì không có âm thanh nào khác.
Chẳng lẽ cô làm nũng không đúng sao?
Nhưng cô thấy trong phim người ta đều làm nũng như thế này mà?
Trong đầu Hứa Nhược Phi tràn đầy dấu chấm hỏi, thấy Lệ Đình Nam đã lâu không lên tiếng, cô hắng giọng: "Tổng giám đốc Lệ, bây giờ đã có thể chưa? Tôi đã hoàn thành theo yêu cầu của anh rồi đó."
Giọng nói của người phụ nữ đã trở lại vẻ lạnh lùng và uể oải như thường ngày.
Lệ Đình Nam cười ngây ngốc: "Thật đáng tiếc, Lý An vừa mới lên cao tốc rồi."
Hứa Nhược Phi im lặng trong vài giây.
"Lệ Đình Nam ——!"
Đây chẳng phải là đang đùa bỡn cô sao!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!