Lê Đình Nam nhận ra giọng nói này.
Chính là ông Tô, người mà chiều nay làm trò trước mặt anh muốn đưa Hứa Nhược Phi về.
Lệ Đình Nam nhíu mày, tổng giám đốc của các công ty bình thường sẽ không biết được số điện thoại cá nhân của anh. Tuy tập đoàn Tô Thị là một doanh nghiệp lớn, nhưng căn bản cũng không phải doanh nghiệp trong nước, vậy mà ông Tô lại có thông tin liên lạc cá nhân của anh.
“Tổng giám đốc Tô, đã khuya như vậy rồi còn có chuyện gì nữa sao?” Lệ Đình Nam nhướng mày ra lệnh cho người hầu cứ đặt cafe lên bàn rồi có thể ra ngoài.
Trong phòng làm việc trở về không khí yên tĩnh một lần nữa.
Ông Tô cười hiền từ, ông ấy rất ít khi qua lại với những người vai dưới, nhưng Lệ Đình Nam lại không giống vậy. Anh là bố ruột của Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy.
Trước đây ở trong hội trường, thái độ của Lệ Đình Nam đối với ông giúp ông hiểu được phần nào suy nghĩ trong lòng người đàn ông này.
Ông ấy nói: “Chuyện chiều nay đã quấy rầy đến tổng giám đốc Lệ rồi. Cô gái ấy là bảo bối nhỏ của tôi, lần này tôi đến Lâm Xuyên, vợ tôi dặn phải chăm sóc con bé nhiều hơn.”
Lệ Đình Nam nhướng mày, vốn dĩ anh tưởng ông Tô gọi điện muộn như vậy là vì chuyện hợp tác của hai bên, không ngờ lại là vì Anna.
Anh nhớ tới lời nói của người phụ nữ trên xe, đáy mắt trở nên trầm tĩnh lại.
Xem ra những gì cô ấy nói đều là thật, ông Tô rất quan tâm cô ấy.
Lệ Đình Nam nhấp một ngụm cafe, môi mỏng khẽ mở: “Tổng giám đốc Tô, Anna đã nói với tôi quan hệ của hai người rồi.”
Ông Tô hơi bất ngờ, ông mở to hai mắt: “Thật sao? Tôi cứ tưởng con bé sẽ không nói. Con bé chính là con cháu của tôi, lại một mình ở Lâm Xuyên nên gia đình tôi rất quan tâm đến con bé.”
Sau khi ông Tô nói xong, khóe môi hơi cong lên: “Hơn nữa, con bé cũng đến tuổi bàn chuyện kết hôn rồi. Tuy không phải là con gái ruột của tôi, nhưng cũng xem như là người trong nhà họ Tô. Lần này đến cũng chính là muốn xem con bé đã có người đàn ông mình thích chưa.”
Nói đến đây ông Tô dừng lại một chút rồi mới hỏi: “Tổng giám đốc Lệ, cậu là cấp trên của Anna, cậu có biết con bé thích ai không?”
Lệ Đình Nam trầm mặc.
Anh không biết Hứa Nhược Phi thích ai nhưng anh biết anh có hứng thú với cô, có thể quan tâm đến cô trong phạm vi cho phép.
Anh cũng không có ác cảm với cô.
Ông Tô thấy Lệ Đình Nam im lặng không nói gì, khẽ lắc đầu, nghĩ thầm người trẻ tuổi bây giờ không chịu thành thật chút nào.
Ông ấy hắng giọng nói: “Quả nhiên là tổng giám đốc Lệ cũng không biết. Tôi với vợ tôi đã giới thiệu cho Anna không biết bao nhiêu thanh niên đẹp trai, chỉ tiếc là con bé cứ luôn miệng nói là còn bận công việc, tạm thời chưa có tâm trạng yêu đương. Con bé đến Lâm Xuyên đã lâu vậy rồi mà vẫn chưa có đối tượng nào vừa ý. Xem ra chỉ có thể chọn cho con bé một vài cậu chủ nhà giàu thôi.”
Lệ Đình Nam: “…” Sao anh cứ cảm thấy ông Tô luôn cố ý muốn chọc cho anh không vui vậy nhỉ.
Giọng nói của Lệ Đình Nam không được thoải mái cho lắm: “Chuyện này nên hỏi cô ấy thì hơn.”
“Không cần không cần, tuy Anna luôn tỏ vẻ chống đối nhưng thực chất vấn rất nghe lời. Nói không chừng nếu gặp mặt thêm vài lần có lẽ lại tìm được người đàn ông mình thích. Thời gian cũng không còn sớm, không quấy rầy tổng giám đốc Lệ nữa. Mong tổng giám đốc Lệ nể mặt người nhà họ Tô chúng tôi mà quan tâm đến con bé nhiều hơn.”
Nói xong ông Tô cười rộ lên rồi cúp máy.
Thư ký của ông ấy đứng bên cạnh cũng cười theo: “Tổng giám đốc Tô, không phải là ông đang kích thích tổng giám đốc Lệ đấy chứ?”
Ông Tô tháo gọng kính xuống rồi để sang một bên: “Người trẻ tuổi ấy à, nếu không có người khác thúc giục sau lưng thì sẽ không ý thức được tầm quan trọng của đối phương.”
“Nhưng nhỡ may phản tác dụng thì sao?” Thư ký lại hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!