Hứa Nhược Mộng cố gắng chịu đựng sự ghen tị trong lòng, cười ngọt ngào: “Vậy thì em sẽ không làm phiền anh nữa. Đình Nam, anh làm việc đi.”
Lúc cô ta rời khỏi phòng, khuôn mặt trang điểm đẹp đẽ của cô ta tứ thì trở nên ảm đạm.
Hứa Nhược Mộng trở về phòng ngủ của mình, lấy thuốc bà Hứa đưa cho cô ta từ trong két sắt ra, khẽ nheo mắt lại.
Cô ta đã bước đến đường cùng rồi, thật sự không có lựa chọn nào khác ngoài sử dụng thủ đoạn này.
Hứa Nhược Mộng đi xuống tầng, ra lệnh cho người giúp việc mở hầm rượu, lấy ra một chai rượu khô đỏ lâu năm. Sau đó, cô ta cầm lấy hai cái ly, mang về phòng của mình rồi đặt lên bàn.
Tiếp theo cô ta đi tắm bằng sữa bò, thoa kem dưỡng thể, xịt nước hoa, mặc áo choàng tắm trắng lên người.
Hứa Nhược Mộng đi tới trước bàn, mở chai rượu khô đỏ ra và đổ vào trong chiếc ly cùng với gói thuốc màu trắng.
Cô ta cầm hai ly rượu đỏ, nhẹ nhàng gõ cửa phòng làm việc của Lệ Đình Nam.
“Đình Nam, gần đây công việc của anh rất bận rộn nhỉ? Đây là rượu đỏ trước đây em mang từ nhà tới. Em đặt nó ở đây, nó rất tốt cho chứng mất ngủ.”
Bàn tay đang đánh bàn phím của Lệ Đình Nam dừng lại, anh liếc nhìn ly rượu đỏ trên bàn, khẽ nhướng mày.
Hứa Nhược Mộng bỗng lo lắng khi thấy anh không uống luôn mà cô ta lại không thể thúc giục.
Nếu lần này cô ta không thành công, không biết lúc nào Lệ Đình Nam mới trở về lần nữa.
“Anh làm việc đi, em đi nghỉ ngơi trước.”
Lệ Đình Nam không nói gì, anh thu hồi ánh mắt và nhìn vào màn hình máy tính.
Hứa Nhược Mộng nhẹ nhàng kéo cửa phòng.
Gần mười một giờ, cô ta tính toán đại khái thời gian. Nếu Lệ Đình Nam đã uống rượu đỏ, vậy thì lúc này hẳn là thuốc ngủ gần như đã phát tác, tác dụng của thuốc chắc cũng tương đương.
Hứa Nhược Mộng đẩy cửa phòng làm việc ra, quả nhiên lúc này Lệ Đình Nam đang tựa vào trên bàn, hai mắt khẽ nhắm lại.
Hứa Nhược Mộng chạm vào tay người đàn ông, thật nóng.
Cô ta không thể một mình cõng người đi vào phòng trong, vì vậy cô ta đành phải ra lệnh cho người giúp việc đưa người đàn ông trở lại phòng ngủ.
Người giúp việc cảm thấy có chút kỳ quái: “Cô Hứa, người cậu chủ hơi nóng, có lẽ phát sốt rồi.”
Hứa Nhược Mộng bĩu môi nói: “Cứ yên tâm, có tôi ở đây rồi, tôi sẽ chăm sóc cho anh ấy.”
Người giúp việc nghĩ lại, mặc dù nghe nói gần đây quan hệ giữa cậu Lệ và cô Hứa rất không tốt, cho nên dạo này cậu Lệ cũng không có trở về biệt thự ở đây.
Nhưng bà Lệ vẫn thích Hứa Nhược Mộng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!