Không giống với bất kỳ lần hôn môi nào trước đây, cô nhiệt tình đáp lại nụ hôn này, dù cho không có bất kỳ kỹ xảo gì cả nhưng hai tay vẫn kề sát nắm chặt áo của người đàn ông kia, thậm chí còn tạo ra dấu hằn đáng sợ.
Cũng không biết hôn được bao lâu, đợi đến khi hai người tách ra thì Hứa Nhược Phi cảm giác toàn thân mình không còn chút sức lực nào, nhất là tứ chi. Mặt cô đỏ bừng, tiếp đó hít sâu vài hơi, tay như nhũn ra đang chống đỡ trên ngực của Lệ Đình Nam.
Đệt, thật không hổ danh là Lệ Đình Nam, chỉ cần một nụ hôn cũng đủ khiến cô đầu hàng, Hứa Nhược Phi lặng lẽ nghĩ.
Giọng nói trầm khàn của Lệ Đình Nam từ trên đầu truyền xuống: “Bây giờ đã học được chưa?”
Hứa Nhược Phi lắc đầu: “Chưa học được.”
Lệ Đình Nam: “...”
“Cho nên sau này anh dạy em hôn thêm mấy lần đi.” Giọng của Hứa Nhược Phi vẫn còn lại dư âm của nụ hôn.
Lệ Đình Nam để mặc cô lặng lẽ tựa vào ngực mình.
Mấy phút sau, anh bình thản hỏi: “Chiêu này em dùng qua với bao nhiêu người rồi?”
Hứa Nhược Phi ngẩng đầu lên, cố gắng cắn yết hầu của anh một cái: “Chỉ dùng với anh thôi.”
Lệ Đình Nam bật cười.
Hứa Nhược Phi tựa như một con mèo muốn công kích người khác, nhưng bất đắc dĩ lại không có tí kinh nghiệm nào. Lúc công kích không khiến đối phương bị đau mà ngược lại còn khơi ra không ít tình cảm.
Sau khi hôn môi xong, chùm tóc đuôi ngựa của Hứa Nhược Phi có vài cọng rũ xuống bên tai, cô dứt khoát cởi cột tóc ra để mái tóc đen xõa xuống.
Tay Lệ Đình Nam xuyên qua tóc cô, không nhanh không chậm mà vuốt ve, cực kỳ giống hành động đang vuốt ve một con mèo nhỏ xù lông. Anh chậm rãi cúi đầu xuống, làm theo ý nghĩ của mình hôn lên môi cô lần nữa.
Một nụ hôn nóng rực khiến người khác khó mà chống cự được, đầu óc Hứa Nhược Phi trống rỗng. Chờ sau khi nụ hôn chấm dứt thì cô mím môi lại, chắc mẩm son môi đã bị Lệ Đình Nam làm trôi mất rồi.
“Tổng giám đốc Lệ…” Giọng của Hứa Nhược Phi toát ra vẻ dụ người.
Lệ Đình Nam nhướng mày nhìn người phụ nữ với sắc mắt phiếm hồng trong lồng ngực, chất giọng trầm khàn vang lên bên tai: “Còn gọi tổng giám đốc Lệ à?”
Hứa Nhược Phi: “...”
Cô cảm thấy thay đổi xưng hô nhanh như vậy thật kỳ quái, Hứa Nhược Phi tiếp cận Lệ Đình Nam chỉ vì trả thù Hứa Nhược Mộng, nào ngờ dần dần…
Đợi đến khi cô nhận ra thì rốt cuộc không thể nào thoát được nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!