Hôm sau, có lẽ vì say rượu nên đầu Nhạc Yên Nhi đau như búa bổ.
Mặc dù muốn ngủ một giấc không biết trời đất là gì cả ngày, thế nhưng Nhạc Yên Nhi lại nhận được thông báo của Danny nói có chuyện rất quan trọng, yêu cầu cô nhất định phải tới công ty trong hôm nay.
Đành chịu vậy, Nhạc Yên Nhi uống một tách cafe đen rồi tới Công ty Tinh Huy.
Tuy nhiên, trạng thái của cô hôm nay không tốt, cô không dám tự lái xe mà phải nhờ tài xế của biệt thự chở mình đi.
Vào văn phòng, Danny nhìn lướt qua gương mặt sưng vù vì say rượu và đôi mắt thâm quầng của Nhạc Yên Nhi, không nhịn được châm chọc:
– Hẳn là cô nên nhận thêm bộ phim nữa ấy nhỉ? Đoàn phim cho nửa tháng nghỉ ngơi, cô lại càng lúc càng tiều tụy, bảo cô không lén nhận việc bên ngoài để kiếm thêm thì ngay cả tôi cũng chẳng tin đâu.
– Có người đại diện đứng đầu giới giải trí ở đây, tôi nào dám nhận việc ngoài.
Danny là người mạnh miệng mềm lòng, bất kể thế nào, chỉ cần nịnh nọt là được.
Quả nhiên, Danny nghe thế thì “hừ” một tiếng nhưng không tiếp tục hỏi nữa.
– Hai hôm trước có tin tức bùng nổ lắm đấy, cô biết không? Danny lộ vẻ bát quái.
– Tin gì thế? Nhạc Yên Nhi hỏi ngay, không chỉ để nịnh Danny, chủ yếu là dạo gần đây cô đều không để ý lắm, thật sự mù mờ thông tin.
– Lúc trước An Tri Ý bị bóc phốt làm bồ nhí của đạo diễn đấy còn gì? Việc đó bị vợ của vị đạo diễn ấy biết, bà ta gọi một đám người đến đánh An Tri Ý ngay trên đường.
Nhạc Yên Nhi trợn tròn mắt:
– Thật à? Danny thấy phản ứng của Nhạc Yên Nhi thì cười đắc ý:
– Không chỉ đánh thôi đâu, quần áo cũng lột sạch nhé, An Tri Ý phải thề ngay ở đó rằng từ nay về sau sẽ không bước một bước vào thành phố A nữa, video ảnh chụp đầy trên mạng kìa, công ty của cô ta thấy như vậy sẽ làm ảnh hưởng xấu tới những nghệ sĩ khác nên mới xóa đi một ít.
Bây giờ bên đó cũng kiện cô ta rồi, không chỉ phải bồi thường phí vi phạm hợp đồng mà còn phải bồi thường những tổn thất do scandal của cô ta mang tới, tính ra thì cả đời này cô ta cũng không trả nổi đâu.
Nhạc Yên Nhi nghe Danny nói thế, tâm trạng có chút rối rắm.
An Tri Ý làm nhiều việc ác, nhận kết cục này chính là gieo gió gặt bão, nhưng cô không ngờ câu chuyện sẽ kết thúc bằng cách này.
Danny còn tiếp tục lầm bầm:
– Không biết chuyện lần này với chuyện lộ video lần trước có phải do cùng một người làm không.
Nhạc Yên Nhi nghe vậy, lập tức quả quyết:
– Chắc chắn là không.
Lần trước là do Dạ Đình Sâm làm, người khác không biết nhưng cô rõ ràng, Dạ Đình Sâm đã đạt được mục đích thì sẽ không tiếp tục dây dưa với An Tri Ý làm gì.
Danny nhìn Nhạc Yên Nhi ngờ vực:
An Tri Ý nhiều kẻ thù như vậy, có người ngứa mắt cô ta là chuyện thường, phong
cách hai lần không giống nhau nên tôi đoán là không phải cùng một người làm.
Nhạc Yên Nhi nói bừa vậy rồi vội vàng đổi chủ đề:
– Hôm nay anh gọi tôi đến không phải chỉ để nói cái này chứ? Danny liền đáp:
– Tất nhiên là không rồi.
Sau đó, anh cúi đầu tìm kiếm trong tập tài liệu trước mặt, cầm lấy một tập trong đó rồi đưa cho Nhạc Yên Nhi:
Nhạc Yên Nhi nhận lấy tài liệu, nhìn một lát, đây là lý lịch của một người.
Một cô gái tên Tô Phi, cao tới 1m73, nhìn qua ảnh đã thấy rất xinh, mới mười chín tuổi, lý lịch này hẳn không phải diễn viên, kinh nghiệm trước đây là người mẫu.
Nhạc Yên Nhi mở ra, tiếp theo đều là ảnh Tô Phi chụp khi còn là người mẫu, chẳng biết vì sao cô thấy cô gái này khá quen.
– Cô bé này thế nào? Danny gác chân lên, hỏi.
Danny hừ lạnh, trông rất bất mãn:
– Nếu mà để tôi tuyển ấy, còn lâu tôi mới nhận loại gà rừng này, rõ ràng là không phải mầm diễn viên rồi, chẳng qua cô ta câu được một nhân vật tai to mặt lớn sẵn sàng bỏ tiền cho cô ta thôi.
Trước đây cô ta cũng tìm tôi muốn ký hợp đồng nhưng tôi không đồng ý, bây giờ liền thông qua công ty, bắt ép tôi luôn.
Điều này nằm ngoài dự kiến của Nhạc Yên Nhi, Tinh Huy không phải một công ty giải trí lớn, Danny coi như người đại diện số một số hai trong công ty, nói là trụ cột cũng không sai, vậy mà Tô Phi có thể thông qua công ty để tạo áp lực với Danny, chỉ sợ hậu trường cũng không tầm thường.
Nhạc Yên Nhi vừa nghe tên Âu Duyên Tây thì ngay lập tức sặc nước miếng.
Danny nhìn cô khó hiểu:
– Làm sao thế, cô biết à? Tuy nói không quen nhưng Âu Duyên Tây chính là anh em tốt của Dạ Đình Sâm, cô đã gặp anh ta ở khu nghỉ dưỡng, mà chưa cần nhắc tới chuyện lúc có mặt ở buổi diễn thời trang, cô đã từng mượn bảo vật của cửa hàng Euclid để dùng nữa.
Nhạc Yên Nhi khó khăn lắm mới thở bình thường lại được, vội lắc đầu:
– Không quen không quen, người như tôi sao có thể biết người có thân phận như Âu thiếu được, chỉ mới nghe danh thôi mà.
Lý do này đã thuyết phục được Danny, anh lại châm chọc Nhạc Yên Nhi lần nữa:
– Cũng biết là cô không quen, lấy tướng mạo với khả năng diễn xuất của cô ấy mà, nếu cô quen biết nhân vật tầm cỡ thế này thì sẽ chẳng phải vất vả như bây giờ.
Lời này không dễ đáp, Nhạc Yên Nhi chỉ đành cười trừ.
Nhưng nói như vậy, cuối cùng cô đã nhận ra vì sao Tô Phi nhìn quen mắt rồi.
Cô đã gặp qua cô gái này, mà còn không chỉ một lần.
Lần đầu tiên là trong văn phòng của Danny, lúc ấy cô chỉ nhìn thoáng qua thôi.
Lần thứ hai là ở khu nghỉ dưỡng, ngay cả trong kỳ nghỉ, Âu Duyên Tây cũng đưa đi cùng, hẳn là rất yêu chiều.
– Nhưng anh cho tôi xem lý lịch của cô ấy làm gì? Nhạc Yên Nhi thắc mắc.
– Cô ta chính là người nhận sẽ vai Tiêu Lam của An Tri Ý.
Chuyện này trước đó đã gây xôn xao không nhỏ, chẳng ngờ An Tri Ý thật sự bị đổi, mà thế vào vị trí của cô ta là một người mới không có danh tiếng gì.
Tuy nói là An Tri Ý gieo gió gặt bão nhưng Nhạc Yên Nhi cũng cảm thấy thỏ tử hồ bi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!