– Nếu anh làm giáo viên thì làm gì có chuyện chỉ kín hết chỗ, ít nhất là kín cả hành lang.
Nhạc Yên Nhi không phản bác được.
– Anh nói không biết là vì nếu anh làm giáo viên thì lớp của anh chỉ nhằm vào em thôi.
Hắn lạnh nhạt nói rồi giơ tay gõ đầu cô:
– Không được mất tập trung, học hành tử tế thì giáo viên sẽ thưởng.
– Thưởng gì?
– Lúc đó rồi biết.
Một tiết ngữ pháp trôi qua rất nhanh do Nhạc Yên Nhi nghĩ hắn vừa tỉnh lại, sức khỏe còn yếu nên cần nghỉ ngơi trong thời gian dài.
Cô cất sách vở đi rồi cúi xuống đắp chăn cho hắn:
– Muộn rồi, anh mau nghỉ đi, tới giờ ăn trưa em gọi anh.
Chẳng ngờ, một giây sau, Dạ Đình Sâm đã dùng một tay ôm lấy eo cô, tay kia thì giữ gáy cô, một nụ hôn nóng bỏng rơi xuống.
Bờ môi hắn khô khốc nhưng vẫn nóng hổi, đầu lưỡi xâm lược lướt qua, chỉ hận không thể bộc lộ được hết những mong nhớ bao ngày.
Đầu lưỡi mềm mại của Nhạc Yên Nhi không trốn tránh được, cô chỉ có thể ngây thơ đáp trả hắn.
Thời gian qua hắn nhịn rất vất vả.
Nụ hôn này mãnh liệt như lửa.
Đã lâu rồi họ không hôn.
Nhạc Yên Nhi quên đáp lại, quên nhắm mắt. Trước ánh nhìn mông lung của cô, một gương mặt dần được phóng to, đẹp trai muốn chết.
Một nụ hôn này khiến Dạ Đình Sâm cảm thấy nóng rực toàn thân, hắn sợ mình không khống chế được nên vội dừng lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!