Chương 975: Ngoại truyện – Tin Nhắn
Sau khi anh nói xong, Molly trợn tròn mắt nhìn lại, cô hoàn toàn không thể tin nổi vào.
tai mình nữa.
Đây là Hunt mình biết á? Còn có thể nghe được bốn chữ “đời sống cá nhâi anh luôn?
Đời sống cá nhân của anh luôn được công khai mà? Cơ bản chỉ có ăn uống, ngủ nghỉ và làm việc thôi.
Hunt hoàn toàn không có bất cứ sinh hoạt ngoài lê nào, đông nghiệp nữ mời ăn cơm thì không đi, chẳng xem phim, cũng chẳng đi du lịch. Trước kía, Molly thấy mình là vướng bận của Hunt vì nghỉ anh lo lắng cho mình nên mới không đi đâu. Sau này cô mới hiểu ra hunt là sinh vật đơn bào, trong đầu không có tình yêu nam nữ mà chỉ có nghiên cứu học thuật Nhưng anh không khô khan mà chỉ ít tình cảm thôi, hoàn toàn không phải một kẻ ngoan cố.
Molly vỗ tay: – Hunt, nếu anh có giác ngộ này từ sớm thì anh đã chẳng độc thân bao năm như thết Có khi con anh giờ cũng đi được rồi ấy chứt – Ít lời thôi, anh mua vé xem phim đây, tối đi xem.
– Phụt! Không phải chứ? Vé xem phim?
Anh đùa gì đấy?
Molly suýt thì nghẹn nho mà chết, may là Huat vỗ lưng cho cô nên mới đỡ nhiều.
– Xem phim với em, có vấn đề gì à?
– Sao tự dưng anh lại nghĩ tới việc xem.
phim? Anh sao đấy, đổi tính à?
‘Cô kinh ngạc.
– Vì muốn xem thôi. Mayne bảo phim này.
mới ra, xem hay lắm. Vừa lúc anh được nghỉ lại sợ em chán nên dẫn em đi xem.
– Ôi, sợ em chán thật không? Em không tin, anh thẳng thắn đi rồi em sẽ khoan hồng, lý do là gì?
– Tối nay anh giết gà.
Rồi, em xem phim với anh, ăn ở ngoài luôn đi! Nếu anh giết gà thì hôm nay chắc khỏi phải ăn cơm mất!
– Ngoan, ra ngoài nhớ đóng cửa, anh giải quyết xong việc cho buổi tọa đàm sẽ xem TV.
với em.
– Anh lại mở tọa đàm ở trường à? Sao không bảo trước?
– Chiều thứ hai, anh sợ em lại tiết lộ nội dung cho người khác nên lần này anh phải đề phòng em.
Nghe vậy, Molly ấm ức lườm Hunt.
Cô có muốn để lộ đâu, chẳng qua đám học sinh nhiệt tình quá, lần nào cũng điên cuồng oanh tạc khung chat của cô. Molly FHÔng) oanh tạc khung chat của cô, Molly.
khồng cản nổi sự nhiệt tình đó nên đành để lộ.
– Trường đó có thông báo không? Sao em không nhận được tin gì nhỉ? Nếu là trước đây thì đám nữ sinh đã bắt đầu hỏi em rồi đấy, lần này lại chẳng thấy có động tĩnh gì.
– Vì sáng thứ hai mới tuyên bố tin cơ.
– Trời! Anh không sợ thông báo muộn quá nên học sinh không đến kịp à? Đừng để phá kỷ lục ít người nhất đấy.
– Nếu ít thật thì tốt, đỡ phải thuê bảo vệ.
Nghe vậy, Molly bày tỏ khinh bỉ sâu sắc.
Đây có thể coi là biến tướng khoe khoang không?
Nhưng Hunt quả thực có bản lĩnh đó.
Không chỉ trong bệnh viện, danh tiếng của Hunt còn vang dội với đại học y khoa bên cạnh. Từ năm hai mươi lăm tuổi, anh đã là giáo sư thỉnh giảng của trường, thế nhưng do công việc bận rộn nên Hunt không đứng lớp mà chỉ tổ chức tọa đàm.
Lớp của anh lần nào cũng kín chỗ, sinh.
viên tới đông đến nỗi chật kín cửa ra vào.
Lần nào anh cũng phải mời bảo vệ tới để duy trì trật tự, nhưng dù vậy cũng chẳng cản nổi nhiệt tỉnh của sinh viên, ngay cả phát sóng trực tiếp cũng không thỏa mãn được họ.
Molly mãi mãi là fan hâm mộ số một của Hunt, cô luôn đứng cạnh anh để xử lý tiêu bản hoặc sẽ ngồi ở vị trí hàng đầu bên dưới.
c¿tunt không mở nhiều tọa đàm, mỗi tháng.
not lần thôi nên cả một học kỳ cũng chưa.
tới năm lân anh đứng lớp.
Điều làm Molly vui nhất đó là có rất nhiều.
nữ sinh thích Hunt, họ tranh nhau tỏ tình, cô cũng nhận được rất nhiều quà tặng.
Trước kia còn nhỏ, Molly không xách được nhiều đồ, lần nào cũng chỉ tới làm khách quý, sau lớn rồi, cô được làm phụ tá cho.
Hunt.
Molly cũng tốt nghiệp từ Đại học Descartes, cũng có tên là trường London 5, trường nằm ở tả ngạn sông Thames, được coi là một học phủ có thực lực hùng hậu, danh vọng cao. Có tới hơn mười vị giáo sư danh dự ở đây là những người được nhận giải Nobel. Về y học, dược học, sinh vật học, tâm.
lý học, ngôi trường này đứng đầu trong nước, đứng thứ hai châu Âu và thứ năm trên thế giới.
lệc Hunt có một vị trí ở nơi đây đã đủ chứng minh thanh danh anh vang dội đến.
đâu.
– Lần này em phải chuẩn bị gì?
– Không cần đâu, lần này đa số là tri thức lý luận, em chỉ cần ngồi ở vị trí khách quý, trong tầm mắt anh là được.
– Biết rồi, thứ hai em sẽ tắt máy, không online, tuyệt đối không đào hầm anh, được.
chứ?
– Vậy anh có cần cảm tạ em không? Lần này mà em còn nhận quà của sinh viên thì biết tay anh.
‹_ Có nhiều nghiên cứu sinh đến nữa mà, toàn bạn đại học của em đấy, em không đi cửa sau nhé…
Molly chưa dứt lời thì Hunt đã lườm cô, cô vội im lặng.
– Ôi, bao giờ anh mới hiểu ra nhỉ, nếu mà sớm chút thì các bạn em đã chẳng phải chờ.
đợi khổ sở vậy rồi.
– Xem TV của em đi, tối đi xem phim.
– Biết biết, em ra ngoài đây, anh cứ làm việc từ từ, Cô ra ngoài, còn Hunt thì thở phào.
Sau khi đưa ra lời mời xem phim, anh.
cứng ngắc cả người, bởi lẽ xưa nay Hunt: chưa bao giờ nghĩ tới những điều ấy. Anh luôn coi cô là trẻ con, thế mà chỉ trong chớp mắt, Molly đã thành thiếu nữ rồi.
Anh cũng nên làm quen dần với chuyện này, hơn nữa, Hunt muốn Molly hiểu rõ anh là một người đàn ông, không phải anh trai cũng chẳng phải thầy giáo, mà là một người đàn ông muốn bên cô trọn đời.
Trái tim tĩnh lặng bao năm cuối cùng cũng rung động mãnh liệt.
Hunt hiểu sự xuất hiện của Anjoye mới.
khiến anh cảm thấy nguy cơ, nhưng bây giờ.
chưa muộn.
Anh sẽ không thua.
nh và Molly có tám năm tình cảm, sớm.
cuieu ở chung, luôn bầu bạn với nhau, Hunt không tin mình sẽ thua người kia.
Anh nhìn tấm ảnh chụp chung với Molly trên bàn làm việc rồi nở một nụ cười ngọt ngào.
Molly nẫm trên salon xem TV, chẳng ngờ điện thoại của cô rung lên, là tin nhắn từ.
Anjoyel Trời! Mình không nhìn nhầm chứ?
Tin nhắn chỉ hỏi thăm ngắn gọn xem cô đang làm gì.
Molly cảm thấy thật kích động, cô vội vàng nhắn tin trả lời nhưng nghĩ kỹ thì tin nhắn làm sao đủ được, phải gọi điện cơ!
Moll lập tức gọi cho Anjoye, anh cầm máy lên, thấy thông báo trên màn hình thì cảm thấy run rẩy, Lúc này, Anjoye thấy mình như một tên trộm hư hỏng, lén phá vỡ ước định với Hunt vì không kìm nén được.
Anh hít sâu rồi nghe máy.
– Sao, có việc à?
Anjoye cố gắng đè nén sự xúc động rồi bình thản nói.
Molly nghỉ ngờ: – Là chủ gửi tin nhắn cho tôi mà, sao giờ chú lại hỏi tôi? Người đâu mà kỳ lạ.
– Là chú gửi tin nhắn cho tôi mà, sao giờ.
chu lại hị Người đâu mà kỳ lạ.
– Tôi gửi tin nhắn cho cô á?
Anjoye cao giọng như đang rất nghỉ ngờ.
– Đúng đúng!
Nếu bây giờ Anjoye ở trước mặt cô, hẳn anh sẽ thấy cô nhóc đang gật đầu lia lịa, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
– À, ra thế, khi nãy tôi đang gửi tin nhắn.
cho Dạ Vị Ương mà, chắc là gửi nhầm rồi.
– Gửi nhầm à?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!