Chương 411
Lục Tấn Uyên dẫn theo cấp dưới đuổi theo chiếc xe có “Đinh Vô Ưu” giả kia.
Còn Đinh Vô Ưu thật sự thì đã bị Đinh Thiên Vũ đưa về biệt thự của nhà họ Đinh, Đinh Thiên Vũ cảm thấy chỗ mình ở vẫn là nơi khá an toàn.
Đinh Vô Ưu nằm trên giường lớn, ý thức của cô từ từ trở lại, cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, ấn đường nhíu chặt, đầu óc hỗn loạn, chỉ cảm thấy đầu mình đau đến mức muốn nứt ra.
Dường như trong đầu có rất nhiều mảnh vụn không ngừng xuất hiện, càng ngày càng nhiều khiến đầu cô căng ra, cực kỳ khó chịu, sắc mặt của Đinh Vô Ưu cực kỳ tái nhợt.
Không đợi tinh thần cô ổn định lại thì có một giọng nói vừa xa lạ vừa có vẻ quen thuộc vọng tới: “Ồ, em tỉnh rồi à.”
Đinh Vô Ưu ngẩng đầu thì nhìn thấy Đinh Thiên Vũ, cô hơi ngây người, một giây tiếp theo, ký ức lúc trước lập tức ập đến, Đinh Thiên Vũ xuất hiện, cô tới bệnh viện, sau đó… Hình như có người đánh cô ngất xỉu.
Trong lòng Đinh Vô Ưu nảy lên một cái, trong phút chốc, không hiểu sao trong lòng cô có một loại cảm giác lo lắng không yên, cô nhìn xung quanh.
“Đây là…”
Nơi này là nhà lớn của nhà họ Đinh, cô vừa nhìn một cái là nhận ra ngay, dù sao lúc đầu cô đã ở đây lâu như vậy.
“Chỗ này là nhà họ Đinh, cũng là nhà của chúng ta, chắc là em sẽ không quên đâu nhỉ.” Đinh Thiên Vũ khoanh hai tay trước ngực, bắt chéo chân mà ngồi ở trên ghế sô pha bên kia, vẻ mặt đó của anh ta khiến Đinh Vô Ưu cảm thấy vô cùng xa lạ. “Thiên Vũ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao em lại ở đây?” Đầu óc của cô còn có chút hỗn loạn.
Đinh Thiên Vũ cau mày, cong môi một cách xấu xa và không đứng đắn: “Đương nhiên là anh mang em đến đây rồi.”
“Đinh Vô Ưu, chúng ta đã qua lại suốt năm năm trời, mọi người đều là người trưởng thành cả, thời gian sống chung với nhau lại dài như vậy, đã nên xảy ra quan hệ từ lâu, trước kia là do anh không đúng, anh đã lơ là và xem nhẹ em, nhất định là em rất tức giận đúng không.”
“Không sao, anh sẽ thay đổi, nơi này là nhà họ Đinh, cũng là nhà của em, có một việc, chúng ta phải nên làm từ lâu rồi, nhưng bây giờ vẫn còn kịp, Đinh Vô Ưu, anh sẽ khiến em trở thành người của anh một cách hoàn chỉnh, em có vui vẻ hay không?”
Dù là kẻ ngu cũng có thể hiểu được mấy lời nói tràn đầy ám thị đó, Đinh Vô Ưu thật sự là sợ tới ngây người.
Bỗng dưng cô lấy lại tinh thần, cả người cũng không khỏi run rẩy, cô hoảng sợ co rúm người lại mà mở to hai mắt nhìn Đinh Thiên Vũ, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin, cô lắc đầu một cái.
“Thiên Vũ, anh, anh làm sao vậy, chúng ta đã chia tay, anh đừng như thế chứ.”
“Chia tay? Ai cho phép em chia tay? Anh đã đồng ý sao?” Đột nhiên Đinh Thiên Vũ rống to, vẻ mặt vặn vẹo một hồi.
Anh ta nghiến răng nghiến lợi rồi trợn mắt nhìn cô: “Thế nào, không bằng lòng như vậy à, nếu là trước kia thì cô sẽ vô cùng mong đợi, thay lòng đổi dạ nhanh thật đấy.”
“Tôi nói cho cô biết, nếu không phải ban đầu có nhà họ Đinh chúng tôi thì cô đã chết đuối từ lâu rồi, làm gì có cuộc sống như bây giờ, Đinh Thiên Vũ tôi đồng ý cưới cô, cô nên mang ơn đội nghĩa, cô có tư cách gì từ chối hả?”
“Con đàn bà đê tiện, cô tưởng cô leo lên người của Lục Tấn Uyên được là vô cùng giỏi có đúng không, dám đùa bỡn tôi, yên tâm đi, tôi sẽ cho cô biết kết quả của việc đùa giỡn tôi là gì.”
Gương mặt của Đinh Vô Ưu tràn đầy sợ hãi và kinh ngạc, những lời này của Đinh Thiên Vũ và cả bộ dáng này của anh ta đã thật sự hù dọa cô, cô há hốc mồm nhưng chẳng biết nên nói gì.
Cô hít một hơi thật sâu vào rồi ép buộc bản thân đè sự căng thẳng và thấp thỏm không yên ở trong lòng xuống, cô âm thầm véo bản thân, nói với chính mình phải tỉnh táo lại.
Bây giơ Đinh Vô Ưu chỉ có một cảm giác, đó chính là trạng thái của Đinh Thiên Vũ có gì đó rất bất thường, ánh mắt của cô nhìn về phía cánh cửa, nhất định phải tự mình nghĩ cách chạy đi, nếu không thì cô xong đời rồi.
“Thiên Vũ, tôi không biết tại sao anh lại biến thành như vậy nhưng trước tiên anh tỉnh táo lại đi, chúng ta hãy nói chuyện thật đàng hoàng được không, anh đừng kích động.”
“Chuyện của Lục Tấn Uyên là tôi giấu anh nhưng không phải do tôi cố ý, trước đây em vẫn cảm thấy là không cần thiết, tôi…”
Đinh Vô Ưu nói năng lộn xộn, vừa nói vừa vô thức lùi về phía sau, hiển nhiên Đinh Thiên Vũ đều thấy những điều này ở trong mắt.
Nụ cười xấu xa trên môi càng rõ ràng hơn nữa.
“À à, ha ha ha…” Anh ta cười to một trận.
“Đinh Vô Ưu, thật ra thì có một chuyện mà cô vẫn luôn không biết, tôi %3D quyết định sẽ nói cho cô biết.”
Vẻ mặt của Đinh Thiên Vũ có chút điên cuồng: “Chắc là cô biết chú của tôi nhỉ, thật ra ban đầu, người cứu cô từ dưới sông lên, cơ bản chẳng phải là tôi, lúc ấy cô có bị chết chìm hay không, cơ bản là tôi không thèm để ý tới, thật ra người cứu cô là chú của tôi.”
Bước chân của Đinh Vô Ưu hơi khựng lại, sững sờ nhìn anh ta.
“Sau khi ông ta cứu cô xong thì đã sắp xếp cho tôi một nhiệm vụ, cô có biết nhiệm vụ đó là gì không?” Nét mặt Đinh Thiên Vũ hết sức kỳ lạ.
Đinh Vô Ưu vô thức dâng lên sự lo lắng không yên. “Chú tôi nói với tôi rằng chỉ cần tôi có thể khiến cô thích tôi, cam tâm tình nguyện ở bên cạnh tôi rồi kết hôn với tôi, đến lúc đó, tôi sẽ có ít nhất là một nửa sản nghiệp của nhà họ Đinh.”
“Cô có biết lúc đó tôi đã phấn khích cỡ nào không? Thứ mà tôi vẫn luôn mơ ước, dường như đã ở ngay trước mắt tôi rồi, chỉ cần có thể lừa được cô, khiến cô yêu tôi, khiến cô một lòng một dạ đối với tôi là được.”
“Đinh Thiên Vũ tôi đã từng chơi qua vô số phụ nữ, thế nên yêu cầu này đối với tôi mà nói thì đơn giản giống như ăn cơm uống nước vậy, sự thật đã chứng minh, chính xác là như vậy.”
“Tôi vừa mới giả vờ dịu dàng với cô một chút thì không bao lâu cô đã ở bên cạnh tôi rồi, chỉ là bây giờ tôi hối hận, tại sao lúc đầu không làm giấy chứng hôn với cô sớm một chút.”
“Cô dễ dàng bị tôi thu vào tay như thế, nói thật thì không có tính khiêu chiến chút nào cả, cô biết mỗi lần tôi nhận điện thoại của cô thì tôi đang làm gì không? Tôi đều ở đây lăn lộn chơi bời với những người phụ nữ khác nhau.”
“Dù những người phụ nữ kia không có vẻ ngoài đẹp như cô nhưng tôi cũng lười đối diện với khuôn mặt cứng đờ của cô, lúc nào cũng ngu ngốc si mê, thấy cô là khẩu vị của tôi đều biến mất, hừ.”
Đối với Đinh Vô Ưu mà nói, không thể nghi ngờ rằng những lời này của Đinh Thiên Vũ vô cùng chấn động, gần như là cô nghe tới mức ngu người, cảm giác Đinh Thiên Vũ trước mặt mình, hoàn toàn là một người khác.
Chú của Đinh Thiên Vũ? Hình ảnh khuôn mặt uy nghiêm hiện lên trong đầu Đinh Vô Ưu, nhưng lại mang theo một sự mù mờ.
Cho dù thế nào cô cũng chẳng ngờ, sau khoảng thời gian năm năm kể từ khi cô mất trí nhớ, cô đều ở trong một lời nói dối hết sức to lớn đã được sắp xếp trước, nhưng mà tại sao chứ?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!