Từ đây về trường cũng khá xa, cô nếu mà còn chậm chạm, sợ là sẽ không kịp.
Cao Thanh Thu khoách balô của mình, vội vàng đứng lên, “Em đi đây.”
Cô đứng lên, vẫn không quên cầm theo trứng gà luộc mang đi.
Nhìn cô như vậy, Hoa Châu Du cười một tiếng, “cái con bé ham ăn này…”
Cao Thanh Thu ăn thật ngon, nhưng là có một chỗ để cho người ghen tỵ, chính là ăn mãi mà không béo.
Đây là thứ làm người ta tức giận nhất!
Cô đi theo Lý Sơn ra bên ngoài, Lý Sơn giúp cô mở cửa xe, cô lên xe, thở phào nhẹ nhõm.
Như vậy thì không sợ anh ăn giấm nữa chứ?
Cao Thanh Thu mới vừa nghĩ như thế, điện thoại di động liền vang lên, là tin nhắn của Hoa Ngọc Thành: Anh với Đinh Cẩn, ai đẹp trai hơn?
Trong lòng của của Cao Thanh Thu vốn là tràn đầy lo lắng, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành gửi tin này, không nhịn được bật cười…
Ha ha ha ha, lúc anh ăn giấm ghen tuông mà sao lại đáng yêu thế này cơ chứ!
Cao Thanh Thu nhìn một cái ngoài cửa xe, hôm nay Kinh Châu vẫn đẹp như cũ, cô cầm điện thoại di động lên, chụp một tấm ảnh chụp, gửi cho Hoa Ngọc Thành.
Hoa Ngọc Thành mở điện thoại di động ra, nhìn thấy Cao Thanh Thu gửi tới ảnh chụp, phía dưới viết: “Buổi sáng Kinh Châu có đẹp không?”
Hoa Ngọc Thành không nhịn được nhíu mày một cái, mình hỏi cô ấy vấn đề nghiêm túc như vậy, cô ấy lại ở chỗ này nhìn trái nhìn phải không trả lời câu hỏi vô cùng quan trọng của anh.
Chẳng lẽ bảo vợ anh nói anh đẹp trai hơn Đinh Cẩn lại khó đến như thế sao?
Anh quấn quít một hồi, mới đáp lại một chữ: Ừ.
Thành phố Kinh Châu này, là một nơi rất đặc biệt, được xưng là đô thị ma mị lập thể 3D. Bởi vì do vị trí địa lý đặc thù mà ảnh được chụp lại, mỗi một tấm đều có thể thành ảnh phong cảnh.
Thêm vào đó là nơi bọn họ chôn giao cắt rốn, địa vị của nơi này trong lòng bọn họ không cần phải nói cũng biết.
Hoa Ngọc Thành trả lời xong, cũng không lâu lắm, Cao Thanh Thu rep lại: Không bằng một phần một nghìn của chú!.
“…” Hoa Ngọc Thành ngồi ở bên cạnh bàn ăn, khóe miệng không nhịn được nhếch lên.
Hoa Châu Du nhìn thấy anh như vậy, cảm thấy có chút kỳ quái, “em nhìn chằm chằm điện thoại cười ngây ngô gì đó? Ngây ngây ngốc ngốc!”Đọc full tại truyen one
Hoa Ngọc Thành có chút tự hào nói: ” tin nhắn vợ em!”
Hoa Châu Du nhìn thấy anh như vậy, càng cảm thấy kỳ quái, nếu là bình thường nói Hoa Ngọc Thành ngu ngốc, anh cũng không để ý đến chị, nhưng mà thời khắc này, anh chẳng những không có để ý, còn kiên nhẫn trả lời vấn đề của chị.
Nụ cười này cảu Hoa Ngọc Thành,kéo thẳng đến cuộc họp của buổi chiều.
Mọi người đều cảm giác được, tổng giám đốc Hoa hôm nay tâm tình hình như rất tốt.
Lúc cuộc họp kết thúc, Hoa Ngọc Thành mở máy vi tính ra, phát ảnh lên máy chiếu: ” Trang Facebook này, mọi người chú ý một chút ”
Mọi người không hiểu nhìn Hoa Ngọc Thành, đây chỉ là một trang Facebook thông thường, hiện ở trên Facebook có rất nhiều tài khoản như thế này.
Tổng giám đốc Hoa lại bảo bọn họ chú ý cái này làm cái gì?
Chẳng lẽ là phía trên có cái gì đáng học tập sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!