Hoa Ngọc Thành có hai cái điện thoại, một cái là chỉ cùng người nhà liên lạc, còn có một cái là điện thoại công việc, điện thoại công việc bình thường đều là Lý Sơn phụ trách nghe.
Cao Thanh Thu ngồi ở một bên, nghe được Hoa Ngọc Thành nghe điện thoại, nói chuyện công việc.
Cô từ trên giường xuống, mang dép, em đi thay quần áo đây.
Ở nhà, cô thói quen mặc quần áo rộng thùng thình một chút cho thoải mái.
Hôm nay là thời gian làm việc, Hoa Ngọc Thành cùng Lý Sơn còn có chút công việc, còn không có nói xong, cô đã chạy biến mất tăm.
–
Hoa Ngọc Thành cùng Lý Sơn bàn xong chuyện công việc đi ra, trong phòng ngủ, không nhìn thấy Cao Thanh Thu.
Hoa Ngọc Thành hỏi Thanh Thu đâu rồi
Lý Sơn một mặt mờ mịt, để tôi đi tìm ạ.
Anh ta ở cùng một chỗ với Hoa Ngọc Thành, cũng không biết Cao Thanh Thu làm gì mà lại đi rồi.
Giờ phút này, Cao Thanh Thu đang ở lầu ba, Hoa Ngọc Thành bình thường cũng không sử dụng đến trên này,cho nên phòng trên này trống không.
Cô đeo tai nghe, đang dùng điện thoại tập hát
Tuần này, trường tổ chức văn nghệ chào mừng quốc khánh, cô cũng tham gia một tiết mục, thừa dịp lúc rảnh rỗi luyện tập một chút
Một người cần có ước mơ, cần có phương hướng, cần có lúc rơi lệ, càng cần có lúc thắp sáng một ngày đen tối…
Cao Thanh Thu hát cực kỳ nhập tâm, thế cho nên có người đi vào rồi cũng không phát hiện.
Lý Sơn cùng Hoa Ngọc Thành ở cửa nhìn cô, đây là lần đầuLý Sơn tiên nghe được Cao Thanh Thu ca hát, hát nghe rất hay, không khỏi nhìn cô với cặp mắt khác.
Lý Sơn nghe xong một hồi, không nhịn được nói với Hoa Ngọc Thành Phu nhân hát thật hay.
Anh ta nói xong câu đó, liền bị Hoa Ngọc Thành trừng mắt một cái —— vợ tôi hát hay còn cần cậu nói sao
Xen vào việc của người khác!
Lý Sơn …
Cao Thanh Thu hát một hồi, mới tháo xuống tai nghe, quay người lại, phát hiện trong phòng đột nhiên nhiều hơn hai người.
Chuyện này… Liền có chút xấu hổ.
Cô chột dạ hỏi hai người đến đây lúc nào
Lý Sơn nhìn Hoa Ngọc Thành một cái, thay Hoa Ngọc Thành trả lời Mới vừa tới.
Em hát nghe rất khó nghe à Lần trước hát cho Hoa Ngọc Thành một bài, bị anh nói khó nghe, Cao Thanh Thu bây giờ còn có bóng đen tâm lý.
Mặc dù người khác đều nói cô hát hay, nhưng anh không thích, khả năng giọng của cô không phải là gu của anh!
Lý Sơn đang chuẩn bị khen Cao Thanh Thu. Anh ta mới vừa mở miệng, nói một chữ Rất… Chữ hay, hay còn chưa nói ra miệng, đã nghe thấy Hoa Ngọc Thành ném đá hội nghị mà nói một câu Khó nghe.
… Trên mặt của Lý Sơn nhất thời hiện ra ba dấu chấm hỏi to tướng.
Bình thường anh ta mà nói một câu Cao Thanh Thu không tốt, Ngài Hoa đều sẽ giáo huấn anh ta một trận, vào lúc này làm sao ngài Hoa lại nói ngược rồi
Cao Thanh Thu mới mười tám tuổi, cũng không phải là ca sĩ chuyên nghiệp, hát được như vậy đã là rất lợi hại!
Ngài Hoa, anh xác định gu thưởng thức của mình còn bình thường
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!