” Em đoán xem.”
“… Cái này mà còn phải đoán à?” Ánh mắt của anh đã bán đứng anh rồi!
Hoa Ngọc Thành hôn lên trán cô, cười nói: ” Em biết là tốt rồi.”
–
Ở Thân thành, nhà của Hoa Ngọc Thành là một căn hộ cao cấp ở tầng hai mươi sáu, ở chỗ này, có thể nhìn thấy toàn cảnh thành phố.
Không có người giúp việc, chỉ có Cao Thanh Thu và anh.
Buổi sáng, lúc Cao Thanh Thu rời giường, Hoa Ngọc Thành đã đi làm.
Cao Thanh Thu nghe thấy tiếng chuông cửa, đi mở cửa, nhìn thấy Ngôn An tới, Cố Sùng Lâm để cho người giúp việc đưa cô ấy tới.
Ngôn An đưa cho Cao Thanh Thu một cái kẹo mút,sau đó trực tiếp bón cho Cao Thanh Thu ” Chị ăn đi!”
“Chị không ăn đâu.” Cao Thanh Thu cười nói: ” An An ngồi đây chờ chị nhé, để chị vào đánh răng cái đã.”
Cô nhìn thời gian, phát hiện giờ đã mười giờ.
Khó trách Ngôn An tới giờ này.
Không thể không thừa nhận,tối hôm qua Cao Thanh Thu lại có một đêm mất ngủ.
Cô cũng không biết Hoa Ngọc Thành lấy đâu ra tinh lực dồi dào như thế.
Thế cho nên hiện tại Cao Thanh Thu chỉ cần nghĩ tới chuyện kia liền cảm giác hai chân như nhũn ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!