Hoắc Chấn Đông từng nói sẽ không cướp Cao Thanh Thu, cũng rất quan tâm đến tình anh em bao năm qua, cho nên, Hoa Ngọc Thành không so đo chuyện này.
Ngược lại cảm thấy mình có chút nhỏ mọn.
Hoa Ngọc Thành nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Cao Thanh Thu, “Em có từng nghĩ tới khả năng em hiểu lầm Hoắc Chấn Đông rồi không?”
Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, “Hiểu lầm?”
Hoa Ngọc Thành nói: “Lần đó chuyện tỏ tình, cậu ta sợ chúng ta cãi nhau, mới cố ý nói chuyện với em như thế, có lẽ chỉ là vì không muốn anh hiểu lầm.”
Hoa Ngọc Thành không nhịn được phải giải thích cho Cao Thanh Thu hiểu, nói thật, một bên là anh em của mình, một bên là người phụ nữ mình thương yêu nhất, anh không muốn nhìn thấy bọn họ coi đối phương là kẻ thù.
Như vậy sau đó sống chung cũng không thoải mái.
Cao Thanh Thu nói: “Anh đang thay anh ta chối bỏ trách nhiệm đấy à?”
Nhớ tới chuyện Hoắc Chấn Đông hại chồng mình bị thương ở chân, chồng mình cũng không cho mình so đo, Cao Thanh Thu cảm thấy chồng của cô chính là đang vì Hoắc Chấn Đông chối bỏ trách nhiệm.
Có khi nào chồng cô thật sự yêu Hoắc Chấn Đông không?!
Bọn họ lúc trước nhất định là có quan hệ mờ ám gì đó không thể cho người khác biết.
Bọn họ tiến vào thang máy, Hoa Ngọc Thành nhấn số, nói với Cao Thanh Thu: ” Những gì Anh nói với em đều là sự thật.”
Mặt kính Trong thang máy phản chiếu dáng vẻ của hai người, Cao Thanh Thu đứng ở bên cạnh Hoa Ngọc Thành, còn tiểu bảo bối chưa ra đời, một nhà ba người,bộ dáng rất ân ái.
Nghe Hoa Ngọc Thành nói như thế, Cao Thanh Thu có chút ngoài ý muốn.
Cô từ trong gương nhìn về phía Hoa Ngọc Thành, phát hiện ánh mắt của Hoa Ngọc Thành rất nghiêm túc, không nhịn được cảm thấy ông xã của cô là kẻ ngốc nhất trên đời.
Thử nhìn xem, rõ ràng cứ động tý là ăn giấm, sợ Hoắc Chấn Đông có ý với cô là thế, nhưng cũng có lúc giống như giờ phút này, giúp Hoắc Chấn Đông giải thích, không chiếm người khác một chút lợi lộc.
Anh chính là anh, một Hoa Ngọc Thành thản nhiên ung dung như vậy.
Tình yêu của anh không cần người khác phải nhường nhịn, bởi vì anh sẽ tự mình canh giữ và bảo vệ nó.
Trở về phòng, Hoa Ngọc Thành đi tắm rửa.
Căn phòng này có cửa phòng tắm là thủy tinh, cách cửa kính, Cao Thanh Thu có thể nhìn thấy Hoa Ngọc Thành cởi quần áo xuống, lộ ra cơ thể rắn chắc,cơ bắp tuyệt hảo, đường nét cơ thể như bức tượng thần, cô không nhịn được len lén chảy nước miếng, oa oa, chồng của cô sao lại mê người như vậy cơ chứ!
Hoa Ngọc Thành vào cửa, vọt vào tắm, tắm xong liền đi ra, đã đổi lại áo sơ mi, Cao Thanh Thu ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn thấy áo sơ mi chưa đóng hết Cúc, lộ ra ngoài xương quai xanh, mặt cô hồng hồng.
Hoa Ngọc Thành đi tới, để tay lên mặt cô, anh lo âu hỏi: “Sốt à?”
Từ khi cô mang thai, Hoa Ngọc Thành luôn cẩn thận từng li từng tí, ra cửa một cái, sẽ lo lắng cô không thích ứng được khí hậu, cho nên đều sẽ kêu mang theo bác sĩ tư nhân.
Cao Thanh Thu cầm tay anh, lắc đầu “Không có.”
Hoa Ngọc Thành ngồi xuống, ôm cô ngồi lên đùi mình, ” Vậy thì làm sao?”
“Chồng em thật là đẹp trai!” Cao Thanh Thu nhìn gương mặt của anh, mặt đỏ bừng nói.
Hoa Ngọc Thành theo bản năng mà hướng phòng tắm nhìn một cái, mới phát hiện, vừa rồi đều bị cô thấy hết.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!