Ôn Tranh Hữu gật đầu, nhìn lại biệt thự phía sau, khẽ khịt mũi.
“Nó còn có chút lương tâm!”
Dịch Phàm không nói lời nào, ngẩng đầu nhìn ôn Lương, thấy cô cũng đang đi theo ôn Tranh Hữu, liền theo sát từng bước, định đi vào xe, cậu hơi hơi trầm ngâm, mở miệng nói:
” Phu nhân, ngài cũng muốn quay về nhà cũ của ôn gia sao? Có cần tôi hỏi chủ tịch trước không, sau khi thảo luận với chủ tịch thì có thể đưa ra quyết định được không? “Dịch Phàm vẫn
hơi do dự khi nói ra, nhưng cậu biết rằng chủ tịch đã gần đây có biểu hiện phản ứng bất thường. Tất cả đều liên quan đến cô ôn này. Vừa rồi chủ tịch đột nhiên thông báo, Dịch Phàm không dám đưa ra quyết định như vậy, đặc biệt là ở giai đoạn này , sợ rằng cuộc cãi vã của Phó Ngự Phong và ôn Lương sẽ khiến cậu bị kéo theo tỉ lệ nghịch .
Bước chân của ôn Lương dừng lại, nhìn Dịch Phàm với vẻ mặt cứng đờ.
“Không cần, thư ký Dịch, tôi đã bàn bac với chủ tích Phó rồi.
Chuyện tôi đi về cũng do chủ tịch của anh chỉ thị.”
Dịch Phàm ngạc nhiên và càng thêm nghi ngờ, với thái độ gần đây của chủ tịch đối với ôn Lương, nhìn thế nào đi nữa, cũng không giống như sẽ chủ động để Ôn Lương cùng ôn Tranh Hữu rời đi!
Dòng suy nghĩ của cậu tuôn trào, nhưng trên mặt không chút biểu hiện ra ngoài, lịch sự bảo ôn Lương lên xe.
“Đã như vậy thì lên xe đi, phu nhân, tôi đưa ngài và lão gia trờ
về nhà họ ôn.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!