Tôi biết cuộc hôn nhân này chỉ là trao đổi,thế nên tôi cũng thẳng thắn nói với Nam
-Tôi nghĩ chúng ta đã thoả thuận
-Thoả thuận?
-Tôi tới đây để …
Nam kéo sát người Ngọc lại gần anh ta,hai người chạm sát gương mặt …Ngọc đỏ mặt quay đi thì Nam kéo sát hơn…
-Chuyện gì ra chuyện đó,trên danh nghĩa chúng ta là vợ chồng mà …
Ngọc đẩy Nam ra
-Tôi chưa sẵn sàng …
Ngọc bỏ chạy xuống dưới nhà,Nam ở trên cười nhẹ…anh ta cởi bỏ đồ đi vào nhà tắm…có lẽ anh ta chỉ trêu Ngọc nhưng lại khiến cô cảm thấy khó xử…
Ngọc nằm bên dưới ghế sofa…cô lăn đi lăn lại “ Rõ ràng anh ta nói chỉ cần mình giúp con gái,nhưng mình lại quên rằng anh ta là đàn ông,đàn ông thì có kẻ nào mà không ham muốn giục vọng”…
Đêm đó cả hai đều nằm nhìn lên trần nhà cả đêm trằn trọc…
Tại nước Pháp…
Một cô gái tóc vàng đầy vẻ ăn chơi,trên người trải đầy đồ hiệu…cô ta nghe điện thoại
-Anh ấy lấy vợ thật sao?
-Lấy hôm qua rồi Thanh ạ…
-Tôi cứ nghĩ anh ta cả đời sẽ k lấy ai vì con hoá ra cũng chỉ đến vậy mà thôi…
-Cũng ly hôn lâu rồi mày còn lưu luyến gì,mày cũng đâu yêu thương gì lão ý…
-ai nói với mày là tao k yêu lão,chỉ có điều sống với một kẻ như Nam để xem cô ta trụ dc bao lâu
-Ông ý có vấn đề gì à?
-phải ,rất có vấn đề…chỉ tao hiểu anh ta…
Buổi sáng khi Nam đứng trước gương mặc chiếc áo sơ mi kẻ,ánh mắt anh ta lạnh tanh khi nhìn bản thân trong gương,với tay lấy chiếc kính gọng vàng đeo lên gương mặt với sống mũi cao thẳng đôi môi anh ta đỏ như môi phụ nữ…chỉ có điều ánh mắt lúc nào cũng rất buồn …
Bước xuống dưới nhà anh ta định đi ra cửa như một thói quen thì thấy tiếng nhạc trong bếp,Ngọc đang nếm thử món súp rồi cười tươi khi thấy món ăn có vẻ đã vừa miệng…giây phút đó bất giác Nam chợt nhận ra trong nhà anh ta giờ đã có thêm một người phụ nữ,cô ấy là vợ của anh…
Ngọc quay sang nhìn Nam với nụ cười tươi vào buổi sáng …
-Anh dậy rồi à,anh chuẩn bị ăn sáng đi
-À ừm…
Nam đi vào trong bếp Ngọc bê ra bát súp cùng vài chiếc bánh mỳ
-Anh hôm nay vẫn phải đi làm ạ
-Có chuyện đột xuất nên vẫn phải đến cơ quan,em cũng nên ăn nhiều vào ,phải tẩm bổ mới tốt cho máu…
-À vâng em sẵn sàng bất cứ lúc nào rồi ạ
-Ngay hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu ,con bé đã rất yếu rồi
-Chiều anh sẽ đón em,nghỉ ngơi nhiều vào nhé
-Vâng…
Ngọc rất hồn nhiên cứ nghĩ chuyện sẽ đơn giản…cô vẫn vui vẻ ở nhà dọn dẹp như một người vợ,Ngọc lên mạng tìm hiểu về ngành làm nail cô rất thích thú và quyết định sẽ đi học nghề này…
Tới cơ quan vừa tới phòng thì Tuấn trợ lý của Nam nói vội
-Sếp có khách ạ
-Ai vậy?
Thuý cô gái được mai mối bước ra
-Là em ạ…
Nam vẫn nụ cười đon đả bước vào phòng và kêu người lấy nước
-Em uống gì?
-Em tới đây k phải để uống nước
Nam chợt khựng lại
-Anh k hiểu ý của em
-Em cảm thấy chuyện anh kết hôn là sự sỉ nhục lớn đối với em…
Nam cười lớn đến nỗi anh ta đỏ hết cả mặt,khẽ bỏ chiếc kính ra lau nhẹ nước mắt vì cười …Thuý nắm chặt tay khi thấy biểu hiện của Nam…
-Này nhóc,đều có học cả nên dùng từ sao cho đúng,chỉ đơn giản anh k phù hợp với em ,em nên cảm thấy may mắn khi không phải lấy anh…giờ thì có thể về rồi anh rất bận…
-Tại sao lại không phải là em,em k hề thua kém vợ anh
-Em xuất sắc hay em xinh đẹp điều đó không quan trọng,quan trọng trong mắt anh chưa từng để ý tới em,đó là câu trả lời cuối cùng cho câu chuyện này,kết thúc được rồi…
-Em sẽ k quên sự sỉ nhục này…
-Thế giới của anh em vào đó không thể ganh đua được …
-Ý anh là sao…?
Nam quay đi anh ta tới bàn làm việc còn Thuý tức giận bỏ đi…Nam dặn Tuấn
-Từ nay k tiếp những khách lạ kiểu thế này?
-À em cứ nghĩ cô ấy dc sếp để ý nên
-Giới thiệu cho cậu đấy
-Ui em k dám đâu sếp ơi,tiểu thư nhà cục trưởng đấy …
Nam cười nhếch mồm rồi tiếp tục làm việc…
Hôm đó Ngọc tới bệnh viện cô dang tay ra để họ lấy máu…con gái của Nam được đẩy tới nằm ngay bên cạnh…Ngọc chủ động chào hỏi
-Chào cháu…cô là Ngọc…
-Đừng nói chuyện với cháu như thể thân thiết…cô cũng chỉ là công cụ của bố cháu mà thôi,cô nhớ lời cháu nói hôm nay nhé…
Ngọc chợt ái ngại khi thấy con gái Nam nói vậy,cô lặng yên để họ lấy máu,phía bên kia con gái Nam được lọc máu và truyền vào cơ thể dòng máu của Ngọc …
Ngọc sau khi cho máu xong cô nằm nghỉ ngơi rồi khi thấy đã khoẻ,cô đứng dậy nhìn sang phòng bên thấy Nam và con gái đang nói chuyện vui vẻ,cô cũng vui theo và cảm thấy mình cảm thấy yên lòng theo nụ cười của Nam…
Đến khi muộn con gái đã ngủ Nam mới trở ra thì thấy Ngọc ngồi ngủ gà ngủ gật bên ngoài…anh ta liền vỗ vai
-Sao em nằm nghỉ ngơi lại ở đây,sao k vào gọi anh…
-À thấy bố con anh đang cười đùa nên em ngồi đây chờ
-Em có mệt không?
Nam hỏi han rất cẩn thận
-Em không em khoẻ mà,cho máu là tốt mà…
Câu nói đó làm Nam thấy ngại…anh ta dơ bàn tay ra Ngọc vui vẻ nắm lấy tay chồng,cả hai rời bệnh viện trong lặng lẽ…Nam đưa Ngọc đi ăn đêm,Ngọc ăn hẳn hai bát bún khiến anh ta ngạc nhiên…
-Anh ăn nữa k?
-Anh không,em bé bé người mà ăn khoẻ vậy…
-Món này ngon mà,xưa em đi làm về đều tới đây ăn,em làm thu ngân siêu thị ở ngay gần đây …
Ngọc đang chỉ thì bất chợt bắt gặp ánh mắt của mẹ Huy ,bà mẹ chồng ghê gớm khi xưa…bà ta nhếch mồm
-Đẩy con tao vào tù rồi hả hê ngồi ăn với trai đúng là con hồ ly tinh
Bà ta cầm bát bún ăn hết của khách chỉ còn nước hắt vào người Ngọc…Nam đứng bật dậy
-Bà làm gì vậy…em có sao không?
Ngọc gạt nhẹ tay Nam
-Chuyện này em giải quyết anh cho em vài phút…
Nam lấy giấy lau cho Ngọc thì Ngọc đứng dậy nhìn thẳng vào mẹ Huy
-Khi con của tôi ở viện sắp chết,con của bà khi đó còn đang ngủ với gái ,tôi nhịn vì bà cũng là bà nội của bo nhưng giờ tôi nghĩ lại,con tôi đến lúc chết bà cũng chưa hề ngó tới ,tôi hỏi mọi người ở đây có bà nội nào cháu bị bại não mà chưa từng đến thăm cháu một lần cho tới lúc chết không?
Mọi người nhìn mẹ Huy xì xào bàn tán “ Ôi bà nội gì mà ác thế,độc ác…”
-Mày làm hại đời con trai của tao
-Còn con bà chắc là k hại đời của tôi,giờ tôi đã có chồng rồi nên bà đừng nhắc đến con trai bà nữa,quá khứ có anh ta là vết nhơ của cả cuộc đời tôi…
Ngọc bỏ đi…Nam vội thanh toán rồi lên xe phóng đuổi theo …Ngọc cứ đi bộ vừa đi vừa khóc,cơn mưa đổ xuống Nam cứ lặng lẽ ngồi trong xe đi theo để Ngọc khóc hết cảm xúc của mình…tới ngã tư Nam xuống xe đầu trần bước xuống nhìn Ngọc…
-Chúng ta về nhà được rồi chứ…
-Em nhớ con của em…nhớ như in ngày thằng bé chết ,anh cũng làm bố rồi nên anh sẽ hiểu cảm giác của em,con em chết trong cô độc …
-Thằng bé còn có em ở bên mà,chỉ cần một người yêu thương là đủ ,anh tin trên trời thằng bé sẽ hạnh phúc vì có người mẹ như em…
Ngọc tựa đầu vào ngực Nam rồi bật khóc như một đứa trẻ…
Thuý trong một nhà hàng vô tình gặp tay giám đốc công an thành phố…anh ta vẫy tay tóm lấy tay Thuý
-Này bơ anh à
-Bỏ tay ra đi vợ anh thấy đấy
-Anh sợ đếch gì vợ,vợ anh thì anh chỉ đâu phải nghe đấy
-Kệ anh liên quan gì đến em
-Anh đang ăn với bạn ngoài kia ra ăn cùng anh
-Em cũng đi với bạn ,anh thông cảm
-Bạn trai à…
-này anh quyết anh đừng có xỏ xiên em đi vs trai hay gái liên quan gì đến anh
-Căng nhỉ,kể ra đi dc vs thằng Nam thì vui hơn nhờ…tiếc quá nó lại chê em,cả cái bộ này ai chẳng biết nó chê em…
-Anh…
Quyết bóp miệng ghì hôn Thuý…cô ta giẫy dụa cắn vào môi Quyết khiến anh ta chảy máu…
-Anh sống đàng hoàng hơn thằng Nam đấy cưng…em mà dây vào nó chỉ có khổ cả đời
-Anh ấy đàng hoàng gấp 10 lần anh tên khốn
-Đàng hoàng á…em k biết nó nổi tiếng là rất chơi bời với đàn bà à,đừng nhìn vẻ bề ngoài của nó mà bị lừa ,tin anh đi đến vợ cũ của nó sợ quá phải bỏ đấy…
-Nói như anh thì anh ấy phải gạ gẫm tôi,kẻ bỉ ổi như anh đừng có nói xấu anh ấy
-Anh k hề nói xấu,với nó chỉ cần nó thích nó sẽ chiếm hữu cô gái đó bằng được rồi đá họ như một tấm rẻ lau…tí a gửi cho em số của con bé em gái bạn anh,từng qua tay nó để nó kể cho em về anh Nam lịch lãm trong mắt em là thế nào?…
Nam sau khi tắm xong anh ta thấy Ngọc ngủ mê mệt trên ghế…tay anh ta định sờ lên má Ngọc rồi khựng lại…
Ngọc mở mắt,cô mệt nên quay sang ôm lấy Nam…
-Mẹ ơi con mệt…con mệt …
Nam lúc này nằm bên cạnh tay anh ta gượng gạo khi ôm lấy Ngọc…
-Ngủ đi có anh ở đây rồi…
Giá như Ngọc tỉnh táo cô nghe được lời này hay bất cứ người phụ nữ có gia đình nào nghe được câu này từ chồng,hẳn họ sẽ hạnh phúc…
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!