Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Khi chồng là người tình của mẹ - Hoàng Chi

KHI CHỒNG LÀ NGƯỜI TÌNH CỦA MẸ
TÁC GIẢ : HOÀNG CHI

Đoạn 33.( CUỐI)

Mộng Cúc không bao giờ quên được cái đêm định mệnh đó khi mà bị bị chính người đàn ông này đã cưỡng hiếp cô.Khiến cho cô từ cô gái trẻ cùng tương lai vốn màu hồng trở nên tăm tối khi mang thai ở cái mới tuổi 17.

Còn ông Quốc luôn tự trách vì đã làm ra chuyện đó với cô, ông đã cố gắng tìm kiếm Mộng Cúc để bù đắp cũng như chịu trách nhiệm nhưng cô đã nghỉ việc cũng như hoàn toàn biến mất.Mãi sau này ông mới gặp và cưới bà Kim Thoa.Xong lỗi lầm trong quá khứ vẫn dày vò ông trong từng giấc ngủ, chưa bao giờ yên.

- Tôi đã tìm em rất lâu

- Ông tìm tôi đến làm gì ? Chính ông đã khiến cuộc đời tôi lao đao, tôi chỉ hận không thể giết ông

Bà Hà cùng bà Kim Thoa đều sửng sốt.Bà Hà không hiểu giữa con trai mình và mẹ Hạ Thu có ân oán gì đến mức muốn giết người

- Con quen mẹ Hạ Thu à ?

Ông Quốc mơ hồ nhìn đến Mộng Cúc rồi sang Hạ Thu.

- Mẹ nói đây là mẹ của Hạ Thu sao ?

- Ừm, con bé cũng vừa mới mới biết

Lúc này ông Quốc mới quan sát kỷ Hạ Thu, thấy cô có đôi nét rất giống mình, nhớ lại lúc vừa gặp ông đã có cảm giác thân quen đến kì lạ.Không lẽ...

- Hạ Thu có phải là con...

Mộng Cúc cướp lời mà nói :

- Có nghĩ ông cũng đừng mong nghĩ đến, tôi không bao giờ sinh con cho một người lang sói như ông đâu.

Ông Quốc vừa mới kỳ vọng nhưng vừa nghe lời Mộng Cúc thì tất cả cũng tắt ngúm, đúng như cô nói, hận ông như thế làm sao lại sinh con cho ông chứ.Mà lần đó ông cũng không chắc Mộng Cúc mang thai.

- Tôi xin lỗi, đêm đó tôi bị bỏ thuốc nên mất không chế mới làm ra việc không bằng cầm thú

- Ông im đi, dù có nói gì thì tôi cũng chẳng không thể quên vết nhơ đó đâu.

Tôi gần như không hiểu chuyện gì, sao giữa mẹ và chú Quốc lại quen nhau, mà giữa họ có thù oán gì mà mẹ lại hận chú Quốc như thế.Nhưng chuyện người lớn tôi không tiện xen vào.

Ông Chí lúc này mới hỏi Mộng Cúc.

- Vậy người đàn ông hại em chính là người này sao ?

Mộng Cúc im lặng không nói gì, ông Chí thầm hiểu mà nói :

- Em không nói anh cũng đoán ra, không biết giữa hai người từng xảy ra chuyện gì đi nữa nhưng mà Hạ Thu vô tội, con bé từ nhỏ thiếu thốn tình mẹ cả ba cũng không biết.Bây giờ không lẽ người ba ở trước mặt mà em không để họ nhìn nhận nhau sau

- Ông ta không xứng đáng làm ba, những gì ông ta gây ra cả đời này em không thể quên được.

Ông Quốc nghe thế thì nói :

- Em nói cho tôi biết đi, Hạ Thu có phải con gái tôi không ?

Tôi không dám tin điều mình vừa nghe, tại sao mọi việc đến với tôi một cách bất ngờ như thế.Một đứa không biết ba biết mẹ mình thì giờ đây cả hai lại đang đứng trước mặt tôi.Gia Khiêm lúc này đưa tay ôm Hạ Thu vào lòng.

- Em phải bình tĩnh

Nước mắt tôi lăn dài trên mặt, tôi nhìn mẹ mà hỏi :

- Có đúng như lời chú nói không mẹ, chú là ba con sao ?

Mộng Cúc biết bản thân đã làm nhiều việc có lỗi với Hạ Thu cho nên dù oán hận ông Quốc thế nào thì cũng không thể cấm cản ba con họ nhìn nhau.

- Đúng, ông ta chính là ba con

Ông Quốc không ngờ mình lại có đứa con, ông nhìn Hạ Thu rưng rưng nước mắt rồi nói với bà Hà.

- Mẹ ơi con có con gái

Bà Hà cũng vui mừng vì bà từng mong Hạ Thu là cháu của mình, không ngờ hôm nay lại thành sự thật

- Con nhanh đến con gái con đi.Vậy ra Hạ Thu đích thị là cháu nội của mẹ.Mẹ vui quá, hèn gì vừa gặp con bé mẹ đã cảm thấy mến lạ thường.

Ông Quốc từng bước chầm chầm tiến gần đến Hạ Thu.

- Con gái của ba.Ba xin lỗi đến giờ mới biết sự tồn tại của con

Tôi không kìm được mà ôm chầm lấy ông khóc.

- Ba ơi...

Mọi người có mặt đều vui mừng cho giây phút đoàn tụ này.Bỗng, cánh cửa phòng bệnh mở ra, công an đi vào hỏi :

- Ai là Mộng Cúc ?

- Là tôi

- Chúng tôi mời bà về sở để điều tra vụ tai nạn xe gây chết người.Nạn nhân là cô Mỹ Liên

Mộng Cúc biết đã đến lúc mình phải nhận lãnh hình phạt về tội ác mình gây ra, tất cả đều vì sự mù quáng trong tình yêu.Cô đưa tay ra cho công an còng mình.

Tôi thấy người ta bắt mẹ thì đến giữ tay mẹ lại.

- Đừng bắt mẹ tôi mà...mẹ ơi...

Mộng Cúc nhìn Hạ Thu, đứa con gái mà mình từng vứt bỏ.

- Mẹ xin lỗi, nhưng mẹ phải đề tội mình gây ra.Được nhìn con và được con gọi mẹ thì mẹ đã mãn nguyện rồi.

Sau đó Mộng Cúc nhìn đến Gia Khiêm.

- Em mong anh chăm sóc và yêu thương con gái em thật tốt, cho nó một cuộc đời hạnh phúc bình yên.Cho em xin lỗi vì những việc đã làm.

- Cô yên tâm, tôi sẽ dành cả đời này yêu thương bảo vệ vợ mình.

- Cảm ơn anh, không nghĩ em có duyên gặp anh nhưng nên nợ lại chính là con gái của mình.

Mộng Cúc bước xuống giường hướng đến ông Chí và bà Vân.

- Anh chị giữ gìn sức khỏe, kiếp này được làm em gái của anh đó là phúc phần của em.Hạ Thu con phải thay mẹ chăm sóc cho cậu mợ nha.

- Em mãi là em gái mà anh yêu thương

Tôi tựa vào chồng mà khóc khi nhìn mẹ bị dẫn đi.Tại sao tôi mới gặp mẹ mà phải xa mẹ nữa rồi.

- Mẹ ơi...đừng bỏ con mà...

Trước khi theo công an ra khỏi căn phòng Mộng Cúc quay mặt lại nhìn ông Quốc.

- Nếu muốn chuộc lỗi thì ông hãy đối tốt với Hạ Thu.Con gái đã chịu nhiều bất hạnh rồi

- Tôi hứa, em cứ yên tâm

Sau đó thì Mộng Cúc bị công an dẫn đi, căn phòng bỗng nhiên trầm xuống một cách tĩnh lặng.Hạ Thu bất ngờ ngất xỉu trong lòng của Gia Khiêm khiến anh phen hoảng sợ, tất cả mọi người có mặt đều lo lắng cho cô.

☆☆☆☆☆

8 tháng sau.

Thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà con tôi sắp chào đời rồi.Tôi bây giờ chỉ ở nhà dưỡng thai, tôi may mắn có đến ba gia đình.Một là nhà chồng, hai là nhà cậu mợ, còn lại là nhà ba Quốc.Ai cũng thương mẹ con tôi hết, từ cái ngày ở bệnh viện về thì tôi phải mất gần cả tháng mới dần ổn định lại được tâm trạng.Sau đó chồng có đưa tôi đi thăm mẹ, bà phải nhận án phạt là 10 năm tù.Tôi nói bà trong tù phải ráng giữ gìn sức khỏe để nữa đoàn tựu với tôi và cháu ngoại.

Nhìn mẹ mà tôi không cầm được nước mắt, mới ngày nào còn tươi trẻ sang trọng không hề thấy dấu vết của tuổi tác thì giờ ở trong tù phải chịu cô đơn trong bốn bức tường khiến cho bà xuống sắc và ôm đi rất nhiều.Bà cũng ăn năng hối hận về những gì mình gây ra, tôi nói cái gì qua hãy để nó qua đi, sống nên nhìn về phía trước.

Cách đây mấy ngày tôi có vào thăm mẹ, nhìn mẹ có da có thịt hơn lúc mới vào tôi cũng yên tâm.

- Con gần sinh rồi đừng vào thăm mẹ nữa

- Dạ để nữa cháu ngoại chào đời con sẽ đưa cháu vào thăm mẹ

- Ừm, mẹ sẽ ngày đêm cầu xin phật tổ phù hộ hai mẹ con bình an.Cậu mợ con khỏe hả ?

- Dạ khỏe mẹ

- Vậy mẹ cũng yên tâm, cậu coi cũng có tuổi rồi, nghĩ lại mẹ thấy mình trước đây quá tệ, bỏ bà ngoại với con để mình cậu lo hết

- Mẹ, chuyện qua rồi mẹ đừng nhắc lại

- Phải nói chứ con, trong này mẹ suy nghĩ rất nhiều, và cũng ngộ ra nhiều thứ lắm.Cuộc đời này vốn ngắn ngủi lắm, nên trân trọng những gì trước mất nhất là tình thân, để không giống mẹ khi ngộ ra thì hối hận cũng muộn màng.Mà con đi đâu hay sao nhìn mặc đẹp vậy ?

Hôm nay bên nhà ba Quốc có tổ chức tiệc vì ba quyết định về hưu giao tất cả lại cho Hạo Dân.Anh ấy cũng đã thay đồ biết làm ăn, đối với tôi cũng từ bỏ tính cảm thay vào đó xem tôi như em gái.Còn dì Kim Thoa cũng không còn ác cảm ghét tôi nữa, giờ thương tôi lắm, hay mua đồ bổ gửi cho tôi, nấu gì ngon là gọi tôi sang ăn.Bà nội cũng thế mở miệng là chắt của cố, bà nội bảo tôi sang ở mà chồng thì không muốn.

- Dạ con sang nhà ba ăn tiệc

- Vậy hả ? Con đi với Gia Khiêm hả ?

- Dạ mẹ, chồng con đợi con ở ngoài

- Thôi hai đứa coi đi đi để muộn, đến giờ mẹ phải tụng kinh rồi

- Dạ, mẹ giữ gìn sức khỏe, con có gửi cho mẹ chút đồ á

- Mẹ cảm ơn con gái, trong đây cũng không thiếu gì nên con đừng lo.

Tạm biệt mẹ xong thì tôi đi ra khỏi phòng thăm nuôi.Gia Khiêm thấy Hạ Thu trở ra liền nhanh đến đỡ cô.

- Em cẩn thận bậc thang kìa

Nhìn chồng tôi khẽ cười hạnh phúc.

- Cảm ơn chồng

Gia Khiêm đặt tay lên cái bụng tròn nhô cô của cô nói :

- Hôm nay con có quấy không em ?

- Không anh, con rất ngoan

- Tưởng con không ngoan thì ba sẽ đánh đòn đó

- Coi anh kìa chưa gì đã dọa con rồi

- Em không nghe cậu dạy con thì dạy từ thuở còn trong bụng sao

- Có câu đó nữa hả ?

- Có chứ, thôi vào xe đi em, trời nắng rồi

- Dạ

Tôi theo chồng ra xe rồi đến thẳng nhà ba Quốc.Chồng tôi tuy bận nhiều việc nhưng vẫn dành thời gian cho tôi và con.Cứ tối là lại thì thầm trò chuyện với con, mà toàn là hăm dọa thôi.Nào là không được làm mẹ mệt, không được làm mẹ đau...Nhìn chồng tôi thấy chả khác gì một đứa trẻ, chứ không phải một ông chú gần bốn mươi.Nhớ lúc bốn thai siêu âm để biết giới tính con mà tôi hồi hộp cứ hỏi chồng.

- Em thích ngọt vậy chắc con gái, em nghe mợ nói thế ?

- Trai gái gì cũng là con của chúng ta.Anh đều thương cả, em đừng suy nghĩ rồi ảnh hưởng.

Chồng vẫn luôn tâm lý như thế, cuối cùng thì khi siêu âm tôi cũng biết được là con trai.Lúc này tôi sợ chồng buồn vì chồng cứ bảo thích con gái.

- Không phải con gái chồng buồn không ?

- Em đó, sao anh phải buồn chứ ? Mà em cũng không cần sợ mất chồng nữa rồi nha.

Tôi nhìn chồng cười vì chồng lại nhắc đến chuyện tôi nói con gái là người tình kiếp trước của ba.Sau khi rời khỏi bệnh viện chồng đưa tôi vào cửa hàng đồ cho bé, vào rồi cái gì nhân viên tư vấn chồng đều lấy hết.Đến khi thanh toán thì chất cả đóng, đến nỗi hai ba nhân viên mang phụ ra xe.Lúc về tôi có trách.

- Sao anh mua nhiều vậy ? Con còn nhỏ dùng hết phí lắm

- Có sao đâu, mình để dành cho em của Heo

Chồng hay trêu tôi là heo nên giờ dùng tên đấy làm tên gọi ở nhà cho con luôn.

- Mà anh thấy vẫn còn ít á, hôm nào anh đưa em đi mua thêm

Nghe chồng nói thế tôi chỉ biết lắc đầu cười, ông bố bỉm sữa lần đầu được làm ba đúng là có khác.

☆☆☆☆

Xe đã đến nhà của ba, chồng nhấn còi thì bên trong cô giúp việc chạy ra mở cửa.

- Cậu mợ mới đến

Chồng tôi lái xe thẳng vào sân, sau đó ra trước rồi vòng sang đỡ tôi bước xuống.Lúc này tôi thấy Hạo Dân cũng vừa ra tới.

- Chúc mừng anh nha

- Cảm ơn em

Gia Khiêm cũng lên tiếng.

- Chúc mừng cậu nha

- Cảm ơn anh, cũng nhờ có anh nên tôi mới có hôm nay.

- Cậu lại khách sáo rồi

- Tôi nói sự thật, nếu trước đây không vì lời nói khích đó của anh thì tôi đã không kiên trì cố gắng để đạt được những thứ hôm nay.Tôi cảm ơn anh là không thừa

Gia Khiêm nghe thế thì chỉ cười.

- Hai người vào trong đi, bà nội và ba mẹ đang đợi đó

Tôi thấy hình như Hạo Dân định ra ngoài nên hỏi :

- Anh đi đâu à ?

Hạo Dân không giấu được sự vui vẻ trên mặt mà nói :

- Anh đi đón bạn gái, sẵn dịp muốn ra mặt cả nhà luôn

Tôi nghe vậy cũng mừng cho Hạo Dân, vì ở nhà dì cùng ba và cả bà nội đều mong anh sớm lập gia đình.Giờ họ có thể được như ý nguyện rồi.

- Chúc mừng anh thành công cả sự nghiệp lẫn tình yêu nha.

- Cảm ơn em gái nhiều, thôi anh đi nha.

Hạo Dân từ sao khi biết Hạ Thu là con gái của ông Quốc thì cũng thông suốt mà từ bỏ tình cảm kia đi, giờ đây anh cũng tìm được hạnh phúc cho mình riêng mình.

Tôi cùng chồng vào trong nhà thì đã thấy bà nội cùng dì và ba.

- Hai đứa đến rồi à ? Cả nhà đợi nãy giờ

- Dạ tại trên đường con có ghé thăm mẹ

- Vậy hả ? Mẹ con khỏe hả

- Dạ khỏe ba

Bà Kim Thoa đi đến nắm tay Hạ Thu nói :

- Con bầu gần sinh rồi đừng đứng nhiều, đến ghế ngồi đi, dì lấy nước trái cây cho uống

- Con cảm ơn dì

- Người nhà không con đừng khách sáo

Bà Kim Thoa đã không ghét Hạ Thu nữa, bà vẫn luôn hổ thẹn vì đã từng có những lời lẽ không hay nói cô cũng như hại cô, bà cũng thú tội may mắn là Hạ Thu không hề trách.

Bà Hà lúc này hỏi :

- Con bao lâu nữa cháu sinh

- Dạ cũng gần rồi bà nội

- Gần sinh rồi phải cẩn thận nha con, mà Gia Khiêm coi sắp xếp để bên cạnh vợ con nha

Gia Khiêm cũng đã cố gắng giải việc công việc ổn thỏa để ở cạnh cô, vì thời gian này vô cùng quan trọng không thể để cô ở một mình được.

- Con biết rồi bà nội

- Đã đến giờ mà không biết Hạo Dân còn đi đâu ?

Tôi liền trả lời ba.

- Anh ấy đưa con dâu về ra mắt ba cùng cả nhà đó

- Hạo Dân nói với con hả ?

Bà Kim Thoa mang nước lên đến, đưa cho Hạ Thu rồi hỏi.

- Dạ dì

- Cái thằng cuối cùng cũng chịu dẫn bạn gái về nhà, dì hối thúc mãi mà cứ ậm ự cho qua

- Vậy thôi đợi Hạo Dân về rồi hả mở tiệc luôn

- Dạ mẹ

Tôi cùng chồng và bà nội, ba dì ngồi ăn bánh rồi nói chuyện.Lúc này tự dưng bụng tôi đau lên, tưởng con đạp tôi cũng không bận tâm.Nhưng mà càng lúc càng đau hơn, quặn thắt từng cơn, bên dưới tôi có dòng nước chảy ra.Tôi biết mình sắp sinh nên bấu vào tay chồng.

- Anh ơi hình như em sắp sinh rồi

Gia Khiêm lúng túng.

- Em sắp sinh hả ? Ba ơi, nội ơi vợ con sắp sinh

Bà Hà liền hối thúc.

- Nhanh đưa Hạ Thu đến bệnh viện đi.

- Dạ nội

Gia Khiêm ẵm Hạ Thu lên rồi đưa ra xe, ông Quốc cùng bà Kim Thoa cũng đi theo.

- Mẹ ở nhà nha mẹ, con với vợ đi theo xem tình hình

- Ừm hai đứa đi đi có gì báo về cho mẹ

☆☆☆☆

Ở bệnh viện trước phòng sinh Gia Khiêm cứ tới đi lui vẻ mặt vô cùng lo lắng.Ông Quốc cùng bà Kim Thoa thấy thế thì nói :

- Con đừng lo, Hạ Thu sẽ mẹ tròn con vuông thôi

- Nhưng mà sao vợ con bên trong la quá, không biết có sao không ?

- Đẻ là như thế đó, bởi làm phụ nữ làm mẹ không phải dễ

- Chắc con không để vợ con đẻ nữa đâu

Ông Quốc nhìn bộ dạng của Gia Khiêm thì cười dù trong lòng ông đang rất lo cho con gái và cháu ngoại.

- Cái thằng coi vậy mà thương vợ quá

" oe...oe...oe "

Bên trong phòng vang lên tiếng em bé khóc, Gia Khiêm mừng nhảy cẫng lên.

- Ba ơi vợ con sinh rồi

- Ừm

Một lúc sau trong phòng sinh y tá cũng đã bế em bé ra.

- Chúc mừng người nhà, sản phụ đã mẹ tròn con vuông hạ sinh bé trai 3kg7 nha.

- Vậy vợ tôi sao rồi ?

- Sản phụ kiệt sức nên đã ngủ, chút nữa sẽ đưa qua phòng nghỉ.Người nhà có thể qua đó.

Y tá đưa em bé cho Gia Khiêm, lần đầu tiên ẵm con nên không khiến anh bỡ ngỡ.Nhìn con vẫn còn nhỏ, tay chân nhỏ xíu, nhìn tiểu thiên thần nhỏ đáng yêu Gia Khiêm thấy thật kỳ diệu, anh không biết đó có phải là tình cảm ba con hay không.

Ông Quốc cùng bà Kim Thoa cũng nhanh đến xem mặt cháu.

- Anh xem thằng bé đôi mắt giống và cái miệng giống Hạ Thu, còn sóng mũi và lông mày lại giống Gia Khiêm.

- Ừm, mà hình như lỗ tai giống anh á

- Anh nói em mới để ý đúng là giống thật

Ông Quốc không giấu được niềm vui.

- Vậy anh được lên chức ông ngoại rồi

- Còn em thì làm bà ngoại

Cả hai người cùng nhau nói rồi cười.

☆☆☆☆☆

Tôi mở mắt tỉnh lại thì đã nhìn thấy chồng.

- Con đâu anh ?

- Con đã được ông bà ngoại chăm bên kia, vợ vất vả rồi.Anh thương vợ quá

Tôi mỉm cười hạnh phúc.

- Chỉ cần con chào đời mạnh khỏe thì em đều chịu được hết.

- Anh cảm ơn vợ rất nhiều

Gia Khiêm đặt lên trán Hạ Thu một nụ hôn, khi một người phụ nữ chịu hy sinh để sinh con cho mình thì đã trải qua bao nhiêu vất vả, phải chịu xấu đi từ làn da đến vóc dáng cho nên đối với vợ càng phải trân trọng yêu thương chứ không phải vì vậy rôi chê bay.

Mới đó mà đã đến đầy tháng của bé Heo.Do tổ chức đơn giản nên chỉ mời bạn bè cùng người thân đến dự.Cậu mợ cùng em Huy đã đến từ sớm, còn bà nội cùng ba và dì thì cũng vừa tới.Ai cũng mua rất nhiều quà cho con trai tôi.Mẹ chồng tôi mê cháu đến nỗi cứ túc trực bên cạnh suốt, mà nhờ có bà mà tôi cũng có thời gian nghỉ ngơi.

Giao Linh và A Mạnh nắm tay nhau đi vào, cả hai cũng vừa đám cưới được ba tháng.May là kịp cho tôi ăn cưới trước khi đẻ.Mà cả hai khi biết được Gia Khiêm là chồng tôi thì rất bất ngờ, cứ trách bảo tôi giấu giỏi.

- Cháu yêu của dì Linh đâu rồi ? Dì Linh có quà cho Heo đây

Tôi đến đón hai người nói :

- Heo đang được bà nội ẵm kìa dì Linh, mà hai người cũng nhanh kiếm cục đi nha

A Mạnh cười nói :

- Anh cũng đang cố gắng

Giao Linh ngại mà huých vào tay A Mạnh.

- Anh lại thế ? Thôi em vào hôn cháu em đây

- Đợi anh với

Tôi nhìn theo hai người mà cười.

- Em cười gì đó vợ ?

Tôi quay qua nhìn chồng, đưa tay ôm chồng nói :

- Thì nhìn vợ chồng Giao Linh cùng A Mạnh hạnh phúc nên em ngưỡng mộ mừng cho họ

- Bộ vợ chồng mình không hạnh phúc sao ?

- Đương nhiên là hạnh phúc rồi

Gia Khiêm thấy hôm nay Hạ Thu mặc cái váy trắng hai vai bên dưới xòe phủ qua gối thì khen.

- Vợ anh hôm nay đẹp quá

- Bộ hôm nay mới thấy em đẹp à ? Từ trước thì xấu sao ?

- Không có, vợ anh luôn là người đẹp nhất trong mắt anh

- Chồng chỉ được cái mồm mép thôi

- Vợ nói vậy là oan cho chồng

- Hạ Thu, Gia Khiêm nhanh qua đây chụp hình gia đình đi

Tiếng của mẹ chồng gọi, tôi liền nói với chồng.

- Mình sang đó đi anh

- Khoan đã, mặt em dính gì đó để anh gở cho

- Dính gì, anh lấy cho em đi.

"Chụt "

Gia Khiêm chỉ viện cớ để hôn Hạ Thu mà thôi.

- Anh dám lừa em, em cho biết tay

Gia Khiêm nhanh chân mà chạy đi trước.Tôi liền đuổi theo chồng, cái tính gì trái ngược với tuổi, người ta càng có tuổi thì chính chắn hơn còn chồng tôi thì càng trẻ con.Mà như thế tôi lại càng thấy chồng đáng yêu.Tôi cảm thấy viên mãn với cuộc sống hiện tại, có được ngày hôm nay tôi phải cảm ơn chồng mình.Người đàn ông mà tôi yêu và sẽ mãi yêu.

Nhìn chồng ở phía trước tôi thầm nói :

- Cảm ơn chồng vì tất cả

Nhấn Mở Bình Luận