Ánh mặt trời có hơi chói mắt. Hùng Khả Khả cau mày trở mình. “Ưm... Đau quá..." Cơ thể giống như bị xe tải nghiền qua vậy. Hùng Khả Khả khẽ hé mắt.
Cô vừa tỉnh dậy, còn chưa kịp load xong ký ức, thấy căn phòng trang hoàng xa lạ, đầu óc cô vô cùng hỗn loạn.
Đây là đâu?
Đang lúc suy nghĩ miên man, khóe mắt nhác thấy bên cạnh còn có một bóng người.
Cô nhìn qua người đàn ông bên cạnh một lát. Đẹp trai ghê!
Hùng Khả Khả lại nhằm mắt lại.
Mệt chết đi được, vừa buồn ngủ vừa mệt.
Từ từ!
Sao lại có đàn ông xuất hiện trên giường cô nhỉ?
Hùng Khả Khả nháy mắt tỉnh như sáo, ngồi bật dậy, bởi vì động tác quá lớn nên chăn từ trên người trượt xuống.
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua, lập tức nằm chăn lên che ngực mình lại, hít sâu một hơi, quay đầu nhìn về phía người bên cạnh.
Một cảng chân thon dài trằng trẻo lộ ra ngoài chăn, lồng ngực cường tráng hơi phập phồng theo nhịp thở. Ánh mắt dần chuyển lên trên, mặt mày trẳng trẻo sạch sẽ, tóc mái hơi rối tung trước trán, khuôn cằm góc cạnh rõ ràng hơi nhếch lên, ngũ quan cực kỳ tinh xảo, nhất là lông mi dài dày dặn, phủ rợp trước mắt một mảnh bóng râm. Lúc này đôi mắt hẹp dài nhắm chặt, lại xứng với mày kiếm anh tuấn...
Sì tóp! Giờ có phải lúc để thưởng thức trai đẹp đâu!
Cô dời mắt khỏi gương mặt người đàn ông, không... Không phải đàn ông, mà là thiếu niên!
“Đệch!” Hùng Khả Khả bực bội xoa xoa mái tóc cũng rối tung của mình, huyệt Thái Dương giật tằng tằng, ký ức tối qua loáng thoáng hiện lên trong đầu.
Cô bị cắm sừng!
Cô uống rất nhiều rượu, sau đó... Người này xuất hiện. Cô lôi kéo đối phương uống cùng mình... uống rồi uống... uống thẳng tới trên giường... sau đó chính là...
Bên tai cô gần như có thể nghe được từng tiếng hổn hển thô nặng của thiếu niên tối qua, nhớ tới đối phương giam mình trong lồng ngực bằng cánh tay rắn chắc, lăn qua lộn lại thúc đẩy...
Cô lắc lắc đầu, không thể nghĩ thêm nữa!
Đau đớn nhất là cô loáng thoáng nhớ rõ... Hình như là cô chủ động hôn người ta.
Toàn chuyện gì đâu không biết! Hùng Khả Khả bụm mặt khóc không ra nước mắt. Thất tình mua say không phải thao tác bình thường à? Sao tự nhiên mua say còn mua tới thẳng trên giường rồi?
Liếc mắt thiếu niên bên cạnh một cái, thấy đối phương hô hấp đều đều, không hề có dấu hiệu muốn tỉnh lại. Hùng Khả Khả hít sâu mấy lần ổn định lại tâm trạng, thật cẩn thận xốc. chăn xuống giường, nhón mũi chân nhặt từng món quần áo rơi rụng dưới đất lên.
“Dậy rồi à?” Một giọng nói biếng nhác vang lên sau lưng cô.
Hùng Khả Khả cứng còng cả người, lập tức dùng quần áo che khuất bộ phận quan trọng trên thân thể, xoay người nhìn về phía giường. Lúc này thiếu niên đang chống đầu bằng một tay, cười tm tỉm nhìn cô, tựa như một con mèo trắng lười nhác.
Cô ngượng ngùng nhếch môi cười với thiếu niên, dịch từng li vào phòng tắm, chờ đến gần lập tức vọt vào nhanh như thỏ, còn đóng cửa đánh rầm' một tiếng.
Thiếu niên chống đầu, hai mắt nhìn chăm chăm một loạt hành động của Hùng Khả Khả không chớp mắt, không kìm được bật cười.
Anh xốc chăn lên, trên khăn trải giường trắng tinh có một mảnh đỏ tươi chói mắt. Anh hơi khựng lại nhìn về phía phòng †ảm, chân dài vừa nhấc vượt thẳng xuống giường.
Hùng Khả Khả mặc quần áo xong, vừa mở cửa ra đã bị
một bộ ngực rắn chắc, trắng trẻo tập kích, tầm mắt trượt xuống theo bản năng...
“Sao cậu không mặc quần áo thế?” Thiếu niên cất tiếng cười khẽ: “Chị Khả Khả thẹn thùng cái gì? Không phải chỗ nào nên xem hay không nên thì tối qua
chị cũng thấy hết rồi à?”
Có lẽ vì vừa tỉnh ngủ nên giọng đối phương còn hơi khàn khàn, khiến lỗ tai người nghe ngưa ngứa, cực kỳ quyến rũ.
“Không phải chị còn khen nó...”
“Câm ngay!”
Hùng Khả Khả không thể nhịn được cắt ngang lời đối phương, ngẩng đầu đối diện đôi mắt cười tủm tỉm kia.
“An Dật, tối qua chị uống say nên mới...”
“Mới hôn em? Mới lên giường với em hả?”
Hùng Khả Khả khẽ căn môi, lấy quyết tâm nở nụ cười vờ vịt cứng đờ.
u cứ coi như là tình một đêm đi. Chị nhớ rõ cậu thành niên rồi đúng không? Đối với người trưởng thành mà nói, chuyện này cũng không có gì ghê gớm.”
Rõ ràng là An Dật không ngờ cô sẽ nói như vậy, ngơ ngác gật đầu một cái, lại cúi đầu trâm tư, sau đó rũ mắt tủi thân:
“Chị Khả Khả cảm thấy không có gì ghê gớm sao? Nhưng với em mà nói chuyện này rất quan trọng mà...
Hùng Khả Khả suýt bị người này chọc tức bật cười, cậu là đàn ông đấy, không có hại chút nào có được không hả?
“An Dật, cậu là đàn ông đấy!
An Dật càng ấm ức: “Nhưng đây là lần đầu tiên của em... Chị ngủ người ta xong đã muốn phủi tay chạy lấy người không chịu trách nhiệm à? Chị Khả Khả đúng là rút chym vô tình.”
Hùng Khả Khả suýt nữa phun thẳng một ngụm máu tươi vào bản mặt An Dật. Ha ha, cậu lần đầu chẳng nhẽ chị đây không phải lần đầu à? Còn có mặt mũi đứng đây lảm nhảm với tôi?
Giờ phút này cô rất muốn chửi bậy. Anh Dật thấy Hùng Khả Khả trưng ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, lập tức cắt trở lại trạng thái phúc hậu và vô hại:
“Chị Khả Khả, em biết chị cũng là lần đầu tiên, em sẽ chịu trách nhiệm!”
Dứt lời, anh còn vươn tay muốn nắm tay cô.
Hùng Khả Khả lùi lại tránh né, thật sự chẳng buồn nói nhảm với đối phương. Hiện tại cô chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi nơi thị phi này. Nhưng thiếu niên trước mặt cao mét tám lăm, vai rộng eo thon, chặn kín cô ở cửa phòng tắm. Cô muốn đẩy anh ra, nhưng anh trần như nhộng đứng tại chỗ làm cô không biết phải xuống tay từ chỗ nào.
Hùng Khả Khả chỉ có thể vươn một ngón tay chống lên vai anh, đẩy về phía sau: “Cậu mặc quần áo vào rồi chúng ta nói chuyện được không?”
An Dật nghe lời gật đầu, xoay người tới mép giường nhặt quần áo dưới đất.
“Rầm!'
Tiếng sập cửa vang lên.
An Dật quay đầu, trong phòng nào còn ai khác nữa.
Ra khỏi khách sạn, Hùng Khả Khả nhìn xung quanh một vòng, đến tiệm thuốc gần nhất mua thuốc trước, sau đó lại đi mua chai nước. Cô không dám chắc tối hôm qua An Dật có đeo bao hay không, vẫn phải uống thuốc để đề phòng.
Hậu quả của say rượu cộng thêm quan hệ tình dục sau khi say chính là toàn thân không có chỗ nào không đau nhức, nhất là đầu như muốn vỡ ra đến nơi. Hùng Khả Khả dùng sức gõ đầu, duỗi tay vãy một chiếc taxi.
Hôm nay không thể tới tiệm rồi. Cô ngồi trên ghế sau xe, tựa đầu lên cửa kính nhớ lại từng sự kiện phát sinh trong. khoảng thời gian này, sau đó mệt mỏi nhắm mắt lại.
Nửa năm trước, cô còn ở nước Pháp.
Nhưng hôm nay...
“Cô gì ơi, xe không vào được con hẻm kia, tôi dừng ven
đường thôi” Tài xế taxi cắt ngang suy nghĩ càng bay càng xa của cô.
“Vâng, dừng ở đây là được. Bao nhiêu tiền ạ?” “23 tệ.”
Hùng Khả Khả trả tiền, xuống xe, kéo lê cơ thể uể oải mỏi mật đi về phía tòa chung cư cũ kỹ sâu trong con hẻm nhỏ.
Đây là nơi cô thuê ở.
Xuyên qua lối đi nhỏ toàn những mảng tường bong tróc, cô tìm chìa khóa mở cửa, khóa cửa đã cũ lắm rồi, thậm chí bị rỉ sét loang lổ, không quá dễ mở. Cô vừa dùng sức kéo then cài cửa vừa xoay chìa khóa mới có thể mở cửa ra. Đôi vợ chồng hàng xóm chẳng biết lại đang cãi nhau cái gì, tiếng chửi bậy như muốn xốc bay cả nóc nhà.
Cô chẳng buồn để ý, mở cửa tiến vào căn phòng xép nhỏ chỉ vỏn vẹn bốn mươi ba mét vuông, ở một mình thì như vậy là đủ rồi.
Căn phòng cũng không khác mấy so với trước khi cô rời đi hôm qua, cô vào đến nhà lập tức cẩn thận khóa kỹ cửa lại, tùy tay ném túi xách lên sofa nhỏ, xông thẳng tới phòng tảm không chút tạm dừng.
Hùng Khả Khả nhắm mắt đứng dưới vòi sen, mặc cho dòng nước từ đỉnh đầu trút xuống chảy qua gương mặt, thấm ướt cơ thể.
Không biết đứng suốt bao lâu, cô chợt mở bừng hai mắt, nặn hơn nửa bình sữa tảm xoa nắn cơ thể, kỳ cọ đến đỏ cả da mới dừng lại.
Hùng Khả Khả kéo lê cơ thể không ngừng nhỏ nước tới bên mép giường, lúc đi ngang qua gương lớn còn liếc mắt nhìn thoáng qua, sau đó dừng khựng lại.
Cô ngơ ngác nhìn cô gái dáng người xinh đẹp trong gương, toàn thân che kín dấu vết ái muội, bọt nước từ lông mi bị mí mắt kích động chảy vào mắt, sau đó lại chảy ra. Cô hít sâu một hơi, đưa tay lau mặt, nhếch môi nở nụ cười cứng đờ.
Hùng Khả Khả, sao mày thảm thế không biết!
Cô bọc chăn nhìn trần nhà chăm chăm rồi ngẩn người, chuyện hỏng bét với An Dật xen ngang khiến cô cũng chẳng còn hơi sức đâu mà đau lòng vì thất tình. Cô cười tự giễu, đôi vợ chồng cách vách còn đang cãi cọ, cô buồn bực kéo chăn che kín đỉnh đầu.
Tâm loạn như ma.
Khi biết tin ba mẹ qua đời, cô đau khổ, suy sụp, nhưng không hề sợ hãi. Lúc biết trong nhà còn gánh một khoản vay nặng lãi kếch xù cô cũng không sợ hãi, bị đòi nợ cô còn có thể bình tĩnh ứng phó, phát hiện bạn trai ngoại tình thì trừ tức giận ra cũng không có cảm giác gì khác, tối hôm qua mơ. màng hồ đồ ngủ với đàn ông lại còn nói những lời như vậy với An Dật cũng không có gì ghê gớm.
Không có gì ghê gớm sao?
Ngoài miệng nói được nhẹ nhàng, trên mặt cũng làm ra vẻ bình tĩnh tự nhiên, nhưng cô không lừa được chính mình. Chuyện xấu liên tiếp ập tới khiến cô không kịp ứng phó, chuyện tối qua chẳng khác nào cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà, khiến cảm xúc đè nén bao lâu của cô bị nhấc lên tới đỉnh.
Hùng Khả Khả sợ, thật sự sợ.
Khi cô vùi mình trong chăn đến sắp không thở nổi, di động đặt trên bàn bên cạnh rung lên.
“mr... Cô không để ý đến, nhưng di động như nhận được nhiệm vụ rung lên không ngừng, cứ như không gọi được cô dậy thì
không bỏ qua vậy.
Hùng Khả Khả xốc chăn dậy, nắm di động lên, thở phì phò mở khóa.
Màn hình nhảy ra một đống tin nhắn. Tên người liên hệ là... An Dật?
Cô không nhớ mình từng lưu số của An Dật mà nhỉ. Nhất định là đêm qual
Cô mệt mỏi click mở tin nhắn xem lần lượt. An Dật: “Chị Khả Khả, chị không về Gấu Hùng Khả à?”
An Dật: “Chị Khả Khả, sao không trả lời tin nhắn của em? Chị giận đấy à?”
An Dật: “Chị Khả Khả, em về đến trường rồi, mai sẽ bắt đầu tập huấn quân sự. Thời gian này sẽ không thể đi tìm chị”
An Dật: “Phải nhớ em đấy nhé~”
An Dật: “Chuyện này em cũng có trách nhiệm! Chị đừng sợ nha, có em đây rồi.”
Chị đừng sợ, có em đây rồi.
Nhìn đến câu cuối cùng, trái tim Hùng Khả Khả như trúng một đòn nghiêm trọng mà run lên, nước mắt mất khống chế dâng đầy hốc mắt, một giọt, hai giọt, càng ngày càng nhiều, không tài nào ngăn nổi. Cô năm di động, ôm đầu gối khóc rống.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!