An Dật mang vẻ mặt sa sầm về đến nhà, anh lên lầu vào. phòng ngủ, An Hân đang ngồi xem chương trình gameshow ở phòng khách tầng một, bị tình tiết trong TV chọc cười, cô bé liếc mắt thấy anh trai xụ mặt. Hình như anh không được vui, cô bé chào hỏi nhưng anh không đáp lại, vì thế hơi lo lắng đi lên lầu theo.
An Dật vừa bước vào phòng ngủ đã nhận được điện thoại của Đại Lưu.
“Alo, anh, mấy ngày nay anh làm gì thế? Cũng không ra ngoài chơi, tối nay tụ tập, anh đừng từ chối nữa nhé!”
“Không đi!” An Dật ngồi bệt trên sô pha, cáu kỉnh cúp máy.
Anh vừa mới dập máy thì đã nghe thấy tiếng gõ cửa khe khẽ vang lên.
“Vào đi”
An Hân thò đầu nhỏ từ đẳng sau cánh cửa, thấy em gái đáng yêu như chú chuột nhỏ, tâm trạng u ám của anh bỗng chốc vơi đi hơn nửa.
“Sao thế?”
An Hân loẹt xoẹt dép lê đầu con thỏ đi đến bên cạnh An Dật, cười tủm tỉm nói: “Vừa nãy em thấy anh không vui nên đến quan tâm anh nè ~”
An Dật xoa đầu em gái: “Anh vẫn ổn.”
An Hân thấy An Dật không có chuyện gì to tát thì yên lòng. Cô bé cũng không đi ra mà cầm đồ trang trí nhỏ xinh trong phòng anh trai lên chơi. An Dật không để ý tới cô bé, tiếp tục nẵm bò trên sô pha nghịch điện thoại.
Đột nhiên, An Hân trông thấy mấy quyển sách có bìa sặc. sỡ đặt trên tủ đầu giường, bèn tò mò cầm lên xem thử.
Trên bìa màu hồng có vẽ một chị gái siêu ngầu mặc vest, trang điểm tinh tế, bên cạnh là một chàng trai tuấn tú với nụ cười dịu dàng. Hai người tay trong tay, tên sách được viết bằng lối chữ nghệ thuật.
“Những năm yêu đương cùng đàn em?” ??
An Hân bày vẻ mặt 'ông lão xem di động trên tàu điện ngầm, lại nhìn quyển tiếp theo.
“108 cách để cún con thượng vị thành công?” “Vệ sĩ của nữ Tổng giám đốc bá đạo...”
Cô bé còn chưa đọc xong thì đột nhiên quyển sách trong tay đã bị người lấy mất. An Hân vừa ngẩng đầu đã trông thấy vẻ mặt thản nhiên của An Dật.
“Anh, anh còn xem tiểu thuyết ngôn tình cơ à?”
An Dật tiện tay ném luôn quyển sách vào thùng rác: “Không có, không phải của anh”
Vẻ mặt người đàn ông rất bình tĩnh, nếu không phải vành tai hơi ửng hồng đã bán đứng anh thì suýt nữa An Hân đã tin.
“Thế... Anh phải lòng nữ Tổng giám đốc bá đạo nào thế?” An Hân vẫn không chịu chết tâm, cười tủm tỉm sán tới trước mặt anh trai rồi gặng hỏi.
“Anh đã nói không phải của anh rồi mà.” An Dật nói xong, túm bím tóc của em gái lôi ra ngoài cửa: “Con nít con nôi nên học hành tử tế, đừng có ngày nào cũng hóng hớt nhiều như thết”
An Hân bị kéo ra ngoài cửa, bẹp miệng lại thò đầu vào. trong: “Anh, thật ra xem trên di động là được rồi, không cần phải mua sách đâu ~”
Cô bé còn chưa dứt lời thì một chiếc gối ôm đã bay tới, An Hân vội vàng đóng cửa, cười hì hì chạy mất.
“Ôi ~ Anh, em còn tưởng anh không đến cơ~!
Trong phòng Vip tối tăm, tiếng nhạc xập xình, hơn chục người ngồi tứm năm tụm ba lại một chỗ. Người thì hát hò, kẻ uống rượu, An Dật đẩy cửa bước vào, gật đầu với mấy người bên trong sau đó đi đến ngồi xuống mép sofa, nhận lấy chai rượu mà Lưu Dương đã mở cho anh rồi uống mấy ngụm.
“Sao thế? Tâm trạng không vui à?” Lưu Dương cũng mở một chai khác cho mình rồi cụng với An Dật, uống một hớp.
An Dật im lặng, lấy di động ra liếc hai cái.
Mẹ kiếp! Đã quen biết mấy ngày rồi mà ngay cả số điện thoại cũng không xin được, chứ đừng nói thêm Wechat. Sao. người phụ nữ này lại ngốc thế cơ chứ? Không biết in danh thiếp để trong tiệm hoặc lưu phương thức liên lạc lên cửa hiệu hả? Không có tí thái độ mở tiệm gì cả!
Thấy An Dật cau mày không biết đang nghĩ gì, Lưu Dương thử dò hỏi: “Đã có kết quả thi đại học chưa? Thi không tốt à? Không phải chứ?”
“Cậu không tham gia thi đại học à? Đã có hay chưa chính mình còn không biết?” An Dật lườm anh ta một cái.
“Ai, thành tích của em lại không tốt, em lo chuyện đó làm gì? Em ấy à, định ra nước ngoài lấy cái tiếng. Em không giống anh, em đi học đã tốt lắm rồi, đâu rảnh chú ý tới khi nào có kết quả thi chứ”
“Có tiền đồ một chút!” An Dật nhấc tay cụng ly với Lưu Dương.
“Thế anh bị sao vậy?” Lưu Dương bám riết gặng hỏi cho bằng được.
An Dật cong môi, nheo mắt, dáng vẻ cà lơ phất phơ mở miệng nói: “Anh mày muốn yêu đương rồi ~”
Giọng anh không lớn nhưng không biết tại sao mọi người trong phòng Vip đều nghe thấy, ngay cả người đang hát cũng tạm dừng, bỏ luôn cả hát đệm, mười cặp mắt đổ dồn về phía An Dật.
An Dật:
“Ôi mẹ ơi! Cây vạn tuế nở hoa rồi!
“Không phải chứ, anh nhìn trúng cô em nào thế?”
“Có xinh không? Dẫn tới đây cho anh em chiêm ngưỡng tí
Cả đám mồm năm miệng mười bắt đầu dò hỏi.
An Dật hơi cạn lời: “Im hết đi, anh mày còn chưa tán đổ này:
Lần này mọi người càng ngạc nhiên hơn, vẫn có cô em mà An Dật không cua được à? Khuôn mặt này! Gia thế này! Lịch sử tình trường vẫn trống trơn! Chắc cô gái này mắt mọc. trên đầu nên mới chướng mắt An Dật nhỉ!
“Ai thế anh?” Lưu Dương sán lại hóng hớt.
An Dật liếc xéo anh ta: “Cậu không quen đâu.”
“Quen lúc nào thế?”
“Thì hai ngày trước.”
“Tình yêu sét đánh à, chắc chắn phải xinh lắm đấy! Có đẹp bằng chị gái của tiệm bánh ngọt mà hôm nọ chúng ta đến phá quán không?”
Lông mày của An Dật run run, vỗ lên người Lưu Dương.
“Đừng nhắc tới chuyện hôm đó nữa, mẹ kiếp có phải là đàn ông không đấy? Người ta cầm dao đã dọa cậu bỏ chạy. rồi?"
Lưu Dương bày vẻ mặt tươi cười, nịnh nọt: “Anh, anh cũng không thể trách em chuyện này được. Trong tay chị gái kia có dao đó, sức chiến đấu của em lại không mạnh bằng anh, lúc đấy giữ mạng quan trọng hơn! Với lại, anh cũng bị chị ấy đuổi chém ba con phố còn gì, em mà không tránh thì bị băm thành thịt vụn à?”
“Câm miệng!”
An Dật không ở lại quá muộn, anh uống một ít rượu nên gọi xe về. Lúc đến con phố gần nhà, An Dật đột nhiên kêu tài xế dừng xe, sau đó trả tiền xuống xe, bước chân bất giác đi về phía tiệm Gấu Hùng Khả.
Đi đến đầu ngõ, anh dừng bước, nhìn tiệm nhỏ vẫn còn sáng đèn cách đó không xa thì hơi nghỉ hoặc.
Sao muộn thế rồi cô vẫn còn trong tiệm nhỉ? Đêm hôm về nhà một mình không sợ gặp nguy hiểm à?
Anh nhíu mày, thầm mắng mình lo chuyện bao đồng. Cô đã có bạn trai rồi, còn cần anh ở đây lo lắng sao?
Anh thở dài, xoay người rời khỏi ngõ đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!