Trình gia là một gia tộc lâu đời có tiếng ở thành phố A. Gia chủ Trình Dục Thành là người điều hành tập đoàn WL, tập đoàn chuyên về các thiết bị khoa học kĩ thuật tân tiến, hiện đại.
Vợ Trình Dục Thành là thiên kim của Lâm gia_ Lâm Hi Tuyết. Lâm Hi Tuyết trước khi qua đời đã sinh hạ cho Trình gia một đứa con trai độc đinh, đặt tên là Trình Dục Bân.
Trình Dục Bân thừa hưởng trọn vẹn nhan sắc của mẹ cùng IQ cao ngất ngưỡng của ba. Thế nhưng, vì là người thừa kế duy nhất của Trình gia, từ nhỏ đã được chiều chuộng mà lớn lên. Cho nên tính cách y rất không tốt, nói trắng ra chính là mắc bệnh thiếu gia.
Đến năm Trình Dục Bân mười hai tuổi, Trình gia chào đón một thành viên mới. Trình Dục Thành không biết từ đâu đem một đứa trẻ sấp sỉ tuổi y về, nói là con nuôi, còn lấy tên là Trình Dục Kỳ.
Trình Dục Bân khi đó phản đối quyết liệt, khóc nháo ầm ĩ, còn tức tối giật tóc của ba y cùng tên kia đi xét nghiệm ADN. Mãi tới khi kết quả báo rằng không cùng quan hệ huyết thống, chuyện này mới chậm rãi lắng xuống.
Chỉ là dù vậy, Trình Dục Bân vẫn không thể thực lòng đối đãi với Trình Dục Kỳ như người một nhà. Trong thâm tâm y, đây chỉ là người ngoài.
Mặc dù bằng tuổi nhau, nhưng từ lúc đầu tiếp xúc, Trình Dục Bân đã vênh váo tự nhận mình là anh. Còn bắt ép Trình Dục Kỳ phải làm theo mọi việc mình sai bảo, quả thực tính háo thắng của trẻ con thì không đáng kể, nhưng Trình Dục Kỳ lúc đó quả thực bị y hành thảm.
Nhưng là, Trình Dục Kỳ từ đầu chí cuối đều không hé răng nửa lời, lúc nào cũng lặng lẽ cam chịu, trưng ra vẻ mặt vô cảm. Trình Dục Bân cảm thấy không thú vị cho nên cũng không khó dễ hắn nữa, dần dần cũng quên luôn sự có mặt của Trình Dục Kỳ ở Trình gia.
Thế nhưng, sự có mặt của Trình Dục Kỳ lại cố ý vô tình luôn luôn hiện hữu ở trong cuộc sống của hắn. Từ lúc học cấp hai, sự hiện diện của tên kia đều cứ luôn đeo bám lấy y. Bọn họ học cùng trường, cùng lớp, thỉnh thoảng lại còn ngồi cùng một bàn.
Suốt cấp hai lẫn cấp ba đều cứ luôn như vậy, dai dẵng không dứt ra được. Thành tích của Trình Dục Kỳ luôn luôn đứng nhất lớp, thậm chí là nhất khối nhất trường. So với một kẻ IQ cao nhưng chưa từng cố gắng như Trình Dục Bân thì hơn xa không biết bao nhiêu lần.
Chỉ là, Trình Dục Bân lười quan tâm mấy chuyện vặt vãnh này. Kể từ khi bước vào cấp ba, tâm trí của y chưa từng đặt vào chuyện học tập. Mà thay vào đó, chính là dồn toàn bộ thời gian cho chuyện yêu đương trai gái.
Thành tích học tập của Trình Dục Bân vì thế mà tuột dốc không phanh, đã thế còn nhiều lần bị mời phụ huynh vì vấn đề yêu sớm. Trình Dục Thành chưa bao giờ quản đến chuyện yêu đương của con trai, nhưng lần này, hắn đã nổi trận lôi đình. Đem Trình Dục Bân ra mắng cho một trận.
Sau lần giáo huấn đó, Trình Dục Bân thu liễm được một ít, cũng dành ra một chút tâm tư cho chuyện học hành.
Sau đó, bằng một cách kì diệu nào đấy, y trúng tuyển đại học, một điều kì diệu hơn nữa chính là, y lại học cùng trường với Trình Dục Kỳ. Và bằng một cách vô lí nhưng rất thuyết phục nào nó, tuy không cùng khoa, nhưng y và hắn lại được phân vào chung một phòng kí túc xá.
Đại thiếu gia da mỏng thịt mềm như Trình Dục Bân nào sẽ ngoan ngoãn ở phòng kí túc xá tồi tàn kia chứ. Vừa nhận chìa khóa phòng, y đã vội vã muốn trở về nhà.
Chỉ là, Trình Dục Thành quá rõ tính tình này của y, cho nên, vì để rèn luyện con trai nên người, hắn đã nói một câu nhẹ nhàng nhưng nặng tựa ngàn cân với Trình Dục Bân.
"Nếu không ngoan ngoãn quay trở về kí túc xá ở, vậy thì tài khoảng ngân hàng của con, sẽ bị đóng băng!".
Trình Dục Bân là một con người yêu tiền như mạng, y không thể sống nếu thiếu tiền. Không có tiền, y cũng chẳng thể mua quà đi gạ gẫm những người đã 'lọt vào mắt xanh' của mình.
Cho nên, cuối cùng dưới sự áp bức của cường quyền và sức nặng của đồng tiền, Trình Dục Bân đành cắn răn quay trở về phòng kí túc xá.
....
Trời vào thu, ánh nắng vàng rực hắt lên con đường lớn bằng phẳng. Trước cổng đại học A, Trình Dục Bân xuống xe, chậm rãi cà lơ phất phơ kéo một cái vali đi thẳng hướng phòng kí túc xá.
Trình Dục Bân cao một mét tám, thân hình chuẩn soái ca, mũi cao chân dài. Mái tóc màu bạch kim sáng rực rỡ, phối với một đôi con ngươi màu lam trong veo lãnh tĩnh như nước hồ thu.
Gương mặt góc cạnh sắt bén đến từng đường nét, nhưng vì quá giống mẹ, nên y đẹp theo hơi hướng tinh xảo. Tuy không quá nghiêng về vẻ đẹp của phụ nữ, nhưng vẫn là sắc xảo tinh tế không thua kém.
Bởi thế cho nên, cuộc đời y ghét nhất chính là bị người ta nói giống phụ nữ, đây chính là vảy ngược của Trình Dục Bân. Chỉ cần chạm vào liền lãnh đủ một trận đòn từ y.
Trong tất cả các mối quan hệ, ông đây đều luôn nằm trên, và luôn luôn nằm ở bên trong có được hay không??
Xét ở mọi góc độ, từ việc quan hệ nam nữ, y là một tên thẳng nam cứng hơn cả sắt thép. Xét ở góc độ quan hệ nam nam, y chính là công, nằm trên, nằm trong, ok?!.
Trình Dục Bân trên người xỏ đầy khuyên, ở đuôi lông mày bên trái có một cái khuyên, ở mũi cũng có một cái. Khuyên tai thì đeo một hàng ở vành tai, thậm chí ngay cả ở đầu l.ư.ỡ.i cũng có một cái khuyên.
Bởi thế cho nên, y thu hút sự chú ý của mọi người không hoàn toàn vì nhan sắc đỉnh cao của mình. Mà còn mê hoặc người ta bởi lối sống buông thả, tính tình bất cần đời và một loạt khuyên xỏ trên người thế kia.