Sau khi dùng bữa xong, Trình Dục Kỳ trầm ngâm một hồi mới lên tiếng dò hỏi Trình Dục Bân.
"Hay là, chúng ta dọn đến đây ở luôn có được không? Ở kí túc xá quả thực rất bất tiện, về muộn là lại sẽ giống như hôm qua, không vào được nữa!". Trình Dục Kỳ chọn lọc từ ngữ thực tỉ mỉ, vừa nói vừa len lén quan sát sắc mặt của Trình Dục Bân.
"Tôi thì sao cũng được, chỉ có điều, lão ba ở nhà có đồng ý hay không mới là chuyện quan trọng!". Nếu không phải bị lão ba chèn ép, hắn đời nào lại thèm vào ở kí túc xá cơ chứ?.
"Ba đã đồng ý rồi. Nhưng mà...có một điều kiện...". Trình Dục Kỳ nói tới đây thì hơi ngập ngừng, khiến cho Trình Dục Bân cũng không khỏi nhíu mày.
"Điều kiện gì?!". Y biết lão ba chắc chắn sẽ không dễ dàng thỏa hiệp như vậy mà. Nhưng mà, để thoát khỏi cuộc sống tù túng ở kí túc xá, y nguyện ý xem xét cái điều kiện kia.
"Là...đợt thi sắp tới, ở môn Toán cậu phải được điểm A!". Trình Dục Kỳ nói tới đây, quả thực cũng cảm thấy ba Trình đang làm khó dễ y. Dù sao, Trình Dục Bân trước giờ đều luôn đội sổ, phút chốc nhảy xa như thế quả thực là chuyện rất không khả thi.
Quả nhiên, Trình Dục Bân nghe tới đây cũng không khỏi nhíu mày. Chỉ là, đầu óc y vốn dĩ thông minh linh hoạt, chỉ tại y lười biếng không chịu học hành mà thôi. Điều kiện mà lão ba đưa ra, tuy rằng có vẻ bất khả thi, nhưng cũng không hẳn là không thể làm được.
"Hay là chúng ta thử một chút đi, tôi sẽ ở bên cạnh bổ túc kiến thức thêm cho cậu!". Trình Dục Kỳ lên tiếng khích lệ. Bản thân hắn cũng không phải chê kí túc xá chật hẹp tù túng, mà là nếu như dọn tới đây, cả hai người bọn họ sẽ càng có được nhiều không gian riêng hơn.
"Được". Trình Dục Bân sớm đã chàn ngấy cuộc sống ở kí túc xá, chỉ mong sao thoát khỏi nó càng sớm càng tốt. Lại thêm Trình Dục Kỳ hứa sẽ kèm mình học tập, y đương nhiên cũng muốn thử một lần.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Trình Dục Kỳ quả thực chính là một cái học bá nam thần chính hiệu. Có hắn bổ túc cho, lại thêm IQ cao ngất ngưỡng của y, chuyện tưởng chừng như không thể kia liền trở thành có thể rồi.
....
Bắt đầu từ ngày hôm đó, Trình Dục Bân chú tâm vào việc học nhiều hơn, những cuộc vui bên ngoài cũng giảm xuống mức tối thiểu. Ban ngày học ở trường, ban đêm lại cùng Trình Dục Kỳ giải đề.
Trình Dục Bân lúc này cũng ngộ ra được, hóa ra Toán cũng không khó giống như y đã nghĩ. Chỉ cần đầu óc tỉnh táo, tư duy chặt chẽ kết hợp với công thức là sẽ làm được thôi.
Hôm nay vẫn như thường lệ, đến tối là Trình Dục Bân lại bày sách tập ra bàn, cùng Trình Dục Kỳ giải đề. Nhưng có lẽ vì hôm nay dậy quá sớm, cho nên y có vẻ rất mệt mỏi. Ngồi vào bàn một lúc mà đã gật gù ngủ, sau đó tựa hẳn lên vai Trình Dục Kỳ mà tiến vào mộng đẹp.
Nhìn Trình Dục Bân cố gắng như vậy, Trình Dục Kỳ cũng rất xót. Hắn quàng tay ôm lấy vai y, tránh cho y bị ngã, sau đó mới cẩn thận bế y đặt trên giường, vén chăn cẩn thận. Trình Dục Kỳ hôn lên trán y, nhẹ giọng nói một câu chúc ngủ ngon, sau đó mới tắt đèn.
....
Kì thi cuối cùng cũng tới, Trình Dục Bân ôm tinh thần phấn chấn đến trường làm bài thi. Hiện tại, y rất tự tin với khả năng của bản thân mình, cho nên sắc mặt đều vô cùng tươi tỉnh. Nghĩ tới việc sắp thoát khỏi kí túc xá, y đã cảm thấy tràn đầy năng lượng rồi.
Quả nhiên y bỏ công bỏ sức ra học tập không uổng phí chút nào, hơn nữa Trình Dục Kỳ đều ôn cho y những kiến thức trọng tâm. Vì thế cho nên khi y buông bút, vẫn còn thừa hơn mười lăm phút thời gian. Trong khi mọi người còn đang loay hoay làm bài thì y đã làm xong hết thảy.
Lúc này đây, Trình Dục Bân rốt cục hiểu được cái vui thú khi làm học bá chân chính rồi. Khi mà trong đầu đều đã nắm vững tất cả kiến thức, y chẳng còn cảm thấy lo lắng khi bước vào phòng thi nữa.
Trái lại, còn có cảm giác hưng phấn khó tả khi cầm trong tay đề thi, chỉ cần cầm bút lên là đã có thể múa bút thành văn. Sau khi giải xong, nhìn lại mọi người vẫn còn đang vùi đầu làm bài, cảm giác ưu việt hơn người này đúng là khiến người ta cảm thấy lâng lâng trong lòng.
...
Kết quả thi rất nhanh đã có, không ngoài dự đoán, Trình Dục Bân đã ngoạn mục chinh phục được điểm A đầu tiên trong đời. Cũng đồng nghĩa với việc, kể từ bây giờ y sẽ chính thức thoát khỏi cái lồng giam kí túc xá kia!!!.
Chỉ mới nghĩ thôi mà Trình Dục Bân đã cực kì hưng phấn. Y nhanh chóng đem tinh vui này nói cho Trình Dục Kỳ cùng bạn bè của mình. Thậm chí còn lên luôn cả tiệc ăn mừng, dự định tổ chức ngay tại chính căn hộ của Trình Dục Kỳ.
Từ lúc cùng nhau học tập, cùng nhau ôn thi. Tình cảm giữa hai người bọn họ cũng dần dần tốt lên theo thời gian, hiện tại có thể nói, Trình Dục Bân đã xem Trình Dục Kỳ như một người bạn thân, có thể chia sẽ một số tâm tư, sở thích cá nhân cùng nhau.
Trình Dục Kỳ đang giải quyết một ít sự vụ của công ty, vừa nhận được tin nhắn của y, hắn không khỏi mỉm cười. Hắn biết người mà hắn thích, vốn vẫn luôn chói lọi như vậy mà. Chỉ cần là điều y muốn, chỉ cần là điều y cố gắng thực hiện, thì y sẽ làm được mà thôi.
Tính tình Trình Dục Bân tuy rằng nắng mưa thất thường, nhưng lại đặc biệt cố chấp. Một khi y đã muốn làm chuyện gì, thì nhất định sẽ quyết tâm làm cho tới cùng. Đây cũng chính là một trong số rất nhiều điểm đáng yêu ở y mà Trình Dục Kỳ rất thích.
# Dạo này ngày nào cũng phải học hai buổi, lại còn thêm kiểm tra dồn dập, mấy hôm nay toi đuối quá😢 cho nên mới ra chap hơi trễ xíu, sorry mụi người nhìuuuuuu😭.