Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.Kinh Tây Plaza ở quảng trường, ánh nắng vàng ruộm hắt xuống từ mái vòm thủy tinh khổng lồ khiến nội thất bên trong của trung tâm trở nên xa hoa và trang nhã. Một bên có các cửa hàng tên tuổi hàng đầu thế giới, một bên là các thương hiệu được Quý Lâm Xuyên hoàn toàn chiếm giữ.
Bên trong một cửa hàng sang trọng, cao cấp, hai nhân viên bán hàng lễ phép, dịu dàng cười, hai tay ngay ngắn đặt trước người, hoàn hảo thể hiện những phẩm chất người bán hàng cần có.
Tịch Ngôn Vãn thấy A Tửu chọn một hai cái tui xong cũng không chọn nữa thì một tay đỡ kính, một tay chỉ vào từng hàng túi, âm thanh lười biếng, lúc nói chuyện không nhanh không chậm: "Túi hình trụ màu vàng ở hàng thứ nhất, cái màu cánh sen hàng thứ ba, túi hình kim cương hàng sáu..."
Nghe vậy một nhân viên tiến lên, chuẩn bị đưa tay lấy xuống cái túi hình trụ màu vàng cho khách xem, song không đợi ngón tay cô ấy chạm vào thì nghe hai khách hàng duy nhất trong tiệm nói tiếp.
"Trừ bảy món tôi vừa chọn, lấy hết mấy cái còn lại hiện có trong cửa hàng mấy người, chút nữa tôi sẽ để địa chỉ lại." Tịch Ngôn Vãn nói xong bèn đưa tay xoa mái tóc xù xù của A Tửu, lúc mở miệng tiếp thì giọng nói lười biếng xen lẫn chút cưng chiều rất rõ ràng: "Có vài cái túi không trưng bày trong cửa hàng bọn họ, cần vài ngày để ra nước ngoài lấy hàng, em xài đỡ mấy cái vừa chọn nhé."
Haizzz.
Quần áo trang sức ở thực tế kém skin trên game khá lớn, cũng không biết A Tửu có quen không.
Hai nhân viên bán hàng: "..."
Sáu mươi bốn cái túi! Tổng cộng gần bảy con số! Cô lại hời hợt nói là xài đỡ?!
Thoáng chốc hai người lại nhìn hai khách hàng đang đeo khẩu trang trong tiệm, con ngươi không tự chủ được mà mang theo vài phần kính nể và nóng bỏng, cứ như nhìn thấy vàng thấy bạc vậy.
A Tửu gãi đầu, cô quơ quơ cái túi trong tay, do dự nhỏ giọng hỏi: "Sư tỷ, em cũng chỉ có một người, không, không cần mua tiếp chứ ạ?" Nếu mua tiếp thì em cũng không đeo hết.
"Quà gặp mặt." Tịch Ngôn Vãn nói ra ba chữ không cho từ chối.
Sức nặng quà gặp mặt nhà cô tới trăm triệu đấy.
Tịch Ngôn Vãn cảm thấy không sao cả, hai năm qua chị đã tốn cả mấy triệu NDT trên người A Tửu trong game mobile rồi.
Bay giờ tiểu sư muội xinh xắn đứng trước mặt, thân thiết ôm hôn, tình cảm gọi chị là sư tỷ, để không uổng con bé mềm nhũn cho chị ôm, sao chị lại không thể bỏ ra trăm vạn mua quà gặp mặt cho tiểu sư muội?
A Tửu hoàn toàn không biết suy nghĩ của Tịch Ngôn Vãn, lúc nhân viên đi kiểm hàng, cô đung đưa tay chị ấy, mềm mại nũng nịu nói: "Đúng rồi, sao dáng vẻ sư tỷ lại giống lúc trước vậy ạ, ban đầu em không nhận ra Đại sư huynh, anh ấy thay đổi rất lớn luôn."
"À——" Tịch Ngôn Vãn khẽ à một tiếng, sau đó mặt không đổi sắc nói bậy nói bạ: "Chắc Đại sư huynh của em bị đột biến gien, nghe đâu người xấu xí đổi sang một thế giới sẽ bị đột biến gien."
Còn nguyên nhân cụ thể...
Tịch Ngôn Vãn giơ tay sờ mặt mình, âm thầm trợn trắng mắt, chắc kèo trước đây cái tên Quý Lâm Xuyên kia lười nặn mặt lúc tạo hình nhân vật, tùy tiện chọn một gương mặt hệ thống đưa, không giống chị, nghiêm túc nặn mặt nên có bảy tám phần giống mặt người thật.
Lại nói, chị và A Tửu có thể nhanh chóng nhận ra nhau cũng là may mắn.
Bề ngoài A Tửu và Tang Tửu vốn giống nhau, qua một thời gian, vì được linh hồn của A Tửu nuôi dưỡng nên càng lúc càng có xu hướng giống với A Tửu trong game mobile, tinh xảo hệt trong game, nếu không Tịch Ngôn Vãn cũng chẳng vừa nhìn đã nhận ra người trước mặt mình là tiểu sư muội.
Hai nhân viên vừa kiểm hàng vừa len lén quan sát Tịch Ngôn Vãn và A Tửu, nhân viên cao gầy nhỏ giọng nói: "Em thấy chị tổng tài... À không người phụ nữ mặc đầm mua một hơi chục cái túi kia sao giống Ngôn Tịch Vãn nhỉ? Nói chuyện cũng giống nữa."
Nhân viên bán hàng có vóc dáng thấp bé cười khẽ, động tác trên tay cũng không chậm, cũng nhỏ giọng đáp: "Người kia giống Tịch Ngôn Vãn hay không thì chị không biết, trái lại cái người nhõng nhẽo kia, chị thấy khá giống Tang Tửu."
"Không thể nào." Nhân viên cao gầy quả quyết bác bỏ: "Sao Tang Tửu và Tịch Ngôn Vãn lại chung đường được? Trừ khi mặt trời mọc đằng tây, người ta là tam kim ảnh hậu, cớ gì vừa ý một tiểu hoa không tác phẩm, lại scandal đầy mạng? Hơn nữa người nọ kêu đối phương là đàn chị, chị nghe hết rồi, Tịch Ngôn Vãn với Tang Tửu đâu cùng công ty."
Nhân viên kia nhanh nhẹn gói túi: "Thật ra người kia cũng không thể là Tịch Ngôn Vãn, chị nhìn cái dáng vẻ mua túi vừa rồi của cô ấy kìa, y như cưng chìu con gái ruột, cũng chả nghe công ty Tịch Ngôn Vãn có đàn em gì."
Cho tới khi Tịch Ngôn Vãn để lại địa chỉ nhà của A Tửu rồi hẹn giao, sau đó mang A Tửu rời khỏi cửa hàng, hai nhân viên vẫn không đoán được thân phân bọn họ.
Trên đường, Tịch Ngôn Vãn như vô tình hỏi A Tửu: "Đúng rồi A Tửu, người đập tiền mua mưa sao băng cho em có liên lạc với em sao?"
Ở trong xe lúc tới Kinh Tây Plaza, Tịch Ngôn Vãn đã tra các tin tức và các video cut liên quan tới Tang Tửu trên mạng.
Chị ấy đang tập trung xem các hashtag về Dear Holiday thì bất thình lình thấy tin tức
#Tang Tửu mưa sao băng#, thoáng chốc người chị vang lên hồi chuông cảnh giác.
Trong giới livestream, một số người rất thích đập tiền để dụ dỗ streamer.
Tịch Ngôn Vãn phải lo lắng A Tửu mới tới một thế giới xa lạ, không cẩn thận sẽ bị một triệu tệ đập vỡ đầu, bị gạt rồi sao? Bé con thì cần phải nuôi dưỡng một cách giàu sang!
"Có ạ!" A Tửu ôm cái túi cô đã chọn đầu tiên, cong mắt cười, nhanh nhẹn nói: "Là anh Kỳ Tây mua mưa sao băng, anh ấy nói coi như là quà gặp mặt đầu tiên của quản lý."
Thất tịch*?
*Kỳ Tây (Qi Xi) - Thất tịch (Qi Xi): Đồng âm nên Tịch Ngôn Vãn nghe nhầm.Thằng cha đó lấy chuyện cổ tích Ngưu Lang Chức Nữ tới dụ dụ tiểu sư muội? Vậy sao anh không trực tiếp tên Ngưu Lang đi?
A Tửu nghiêng đầu, mềm mại bảo, giải thích từng chữ một: "Quý Kỳ Tây, là chú ba của Đại sư huynh ạ." A Tửu nói xong đột nhiên cảm thấy cô gọi như vậy thì thân phận ba người có hơi lạ, nhưng lạ ở đâu thì thoáng chốc không nghĩ ra.
"Anh ta..." Tịch Ngôn Vãn vốn đến Điện ảnh và Truyền hình Thước Kiều tìm Quý Lâm Xuyên tính sổ, nhưng sau khi nghe được ba chữ Quý Kỳ Tây từ trong miệng A Tửu, chị chuyển bước chân, dắt A Tửu đến một cửa hàng cao cấp khác: "Đi, sư tỷ dẫn em đi xem quần áo đẹp và trang sức, không dạo xong mấy cái tiệm này là không ngừng."
Năm đó ở hội đấu gia kim cương hồng, chị đã bại dưới tay Quý Kỳ Tây, bây giờ đối với chuyện quà gặp mặt cho tiểu sư muội, chị tuyệt đối không thể thua!
Huống chi, không chừng cái thằng ranh kia có tâm tư gì đó với A Tửu ngây thơ.
A Tửu mờ mịt há miệng, muốn nói không cần nhưng nhớ lại những năm trước Nhị sư tỷ mua được trang phục tiên nữ, trang sức và trâm cài thì cô yên lặng nuốt lời xuống, dù sao Nhị sư tỷ vui là được, bỏ tiền để mua niềm vui mà.
Vì vậy, lúc Quý Lâm Xuyên ở phòng thu âm đợi được A Tửu và Tịch Ngôn Vãn trở về cũng muộn, hoàng hôn đã tắt, người trong công ty chẳng còn bao nhiêu.
Tịch Ngôn Vãn nhìn Quý Lâm Xuyên đứng đối diện mình, quả thực tâm trạng rất phức tạp.
Trước đây, ở trường hợp công khai, bọn họ chưa từng xuất hiện cùng lúc, yến hội của người nổi tiếng cũng sẽ có vòng riêng, kết quả ai mà ngờ được, bọn họ lại chung tay nuôi A Tửu ở trong game.
Tịch Ngôn Vãn nghiêng đầu nhìn A Tửu, gương mặt xinh đẹp vẫn luôn lạnh lùng lộ ra nụ cười dịu dàng: "A Tửu, chị với sư huynh em cần nói vài chuyện quan trọng, em sang cách vách đợi bọn chị được không? Nói chuyện xong ba người chúng ta đi ăn tối nhé?"
Liên quan tới chuyện game mobile, chị và Quý Lâm Xuyên không cần nói rõ cũng đều cảm thấy tạm thời không nên nói cho A Tửu, nếu A Tửu biết những năm trước mình đều sống trong game thì chẳng biết tâm trạng cô sẽ ra sao.
"Dạ!" A Tửu gật đầu, vẫy tay với hai người: "Em ở cách vách chờ hai người ạ! Hai người từ từ trò chuyện, không cần gấp đâu."
Tịch Ngôn Vãn tận mắt thấy A Tửu vào phòng bên cạnh mới hất cằm về phía buồng thu âm, sau đó như cười như không nhìn Quý Lâm Xuyên: "Đại sư huynh, trò chuyện chút đi?"
Quý Lâm Xuyên vốn rất thấp thỏm, sợ là vừa gặp mặt sẽ bị Tịch Ngôn Vãn đánh, anh thật không ngờ Nhị sư muội ra tay là có thể nghiền nát người khác ở trong game lại là Tịch Ngôn Vãn, song sau một buổi chiều chờ đợi, tâm trạng anh đã vững vàng lại đôi chút.
Vì vậy lúc anh đối diện với Tịch Ngôn Vãn như cười như không thì cân nhắc mở miệng trước: "Nhị, nhị sư muội, trước khi nói chuyện thì tôi có chuyện muốn nói với em."
Tịch Ngôn Vãn nghịch mắt kính trong tay: "Trùng hợp quá, tôi cũng có chuyện muốn hỏi anh trước."
Hai đạo ánh mắt giao nhau trên không trung, một kiêu ngạo, một đẹp đẽ, duy chỉ có ánh lửa đùng đùng trong mắt bọn họ là giống nhau.
Một lúc sau, hai người gần như đồng thanh mở miệng.
"Ai dạy A Tửu cái từ muốn ngủ đấy?"
"Em nhớ đăng ký lớp học thêm."
Quý Lâm Xuyên:?
Tịch Ngôn Vãn:??
Tịch Ngôn Vãn thoáng chốc không để ý tới việc chất vấn "muốn ngủ", vẻ mặt chị ngơ ngác, nhìn thẳng Quý Lâm Xuyên, chị không hiểu hỏi: "Học thêm cái gì?"
Từ nhỏ đến lớn chị đã học một đống lớp học thêm, tại sao bây giờ gần 30 tuổi còn phải học thêm?
Chuyện gì zãy, sao không học thêm thì không được nhận nhau với tiểu sư muội?
"Xem ra em nói xem show chỉ là xem một số cut liên quan tới A Tửu."
Tịch Ngôn Vãn thầm nói không phải nói nhảm à, mấy người trong show cũng đâu đáng yêu bằng A Tửu, chị rãnh quá hay gì mà phải tốn thời gian coi bọn họ.
Quý Lâm Xuyên không nghe được chị đang sỉ vã, anh lại nhìn chị, đột nhiên cảm thấy có chút thân thiết, là cái loại thân thiết có thêm đồng minh, vì vậy nói tiếp thì âm thanh bớt đi sự lạnh nhạt, nhiều hơn một phần đau thương của người cùng lưu lạc: "A Tửu có một chiếc filter vô cùng dày với mấy sư huynh sư tỷ chúng ta."
Nghe vậy, trong lòng Tịch Ngôn Vãn nhảy ra một suy đoán hoang đường, tuy nhiên chị vẫn chưa từ bỏ ý định: "Filter?"
Quý Lâm Xuyên gật đầu, nhả ra từng chữ: "Filter, toàn, năng."
"A Tửu 1200 phần tin rằng chúng ta có thể bay lên trời, độn xuống đất y như sư huynh sư tỷ toàn năng ở tông môn trong game."
...
Bốn phía là một mảnh vắng lặng đìu hiu.
Tịch Ngôn Vãn nhìn gương mặt chân thành của Quý Lâm Xuyên, chị cũng chẳng duy trì nổi vẻ mặt xinh đẹp lạnh lùng nữa, thoáng chốc chị có loại xúc động muốn đăng nhập vào game ngay lập tức rồi bán luôn tài khoản!!!
Năm đó các kỹ năng mà Tịch Ngôn Vãn nạp tiền vào, các kỹ năng mà có thể để chị diễn võ giương oai, cuối cùng đã trở thành cục tạ trên người chị.
Quá nặng.
Là cái nặng chị méo thể chịu đựng.
...
Tác giả có lời muốn nói:
Lớp học thêm: +1 Học viên