*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sở Minh đứng giữa đêm khuya gió lạnh, trên đầu là màn trời tối đen, sao đêm ảm đạm lấp lóe, cả người hắn giấu ở trong bóng đêm dày đặc, thấy không rõ thần sắc.
Tống Thanh Hàn đứng ở trước cửa cắm chìa khóa vào, ma xui quỷ khiến quay đầu nhìn thoáng qua.
Xe bật đèn sau, nhưng không chiếu sáng lên chỗ Sở Minh đứng.
Khi hoảng hốt, cậu tựa hồ thấy ánh mắt nghi hoặc nhìn cậu của Sở Minh. Cậu cười cười, lại nghĩ tới Sở Minh hẳn là không nhìn thấy, nâng tay vẫy vẫy, tay kia thì nắm núm vặn mở cửa ra.
Sở Minh nhìn thấy thân ảnh Tống Thanh Hàn biến mất ở sau cửa, một cánh cửa gỗ đóng lại, ngăn chặn hết thảy khỏi đáy mắt của Sở Minh.
Lẳng lặng nhìn vài phút, theo sau hắn mở cửa xe ngồi xuống: "Quay về công ty."
Lái xe nhìn sắc trời, chuyển tay lái, rời đi khỏi kí túc xá của Tinh Hải, chậm rãi hòa vào dòng xe cộ thưa thớt.
Tống Thanh Hàn vào phòng vệ sinh rửa mặt, hai tay chống lên bồn rửa mặt, mặt ướt sũng chảy xuôi bọt nước trong suốt, tóc ướt nhẹp mềm dán trên trán cậu, thoạt nhìn như là động vật nhỏ mềm mại.
Cậu đứng thẳng dậy nâng tay lau mặt, trực tiếp mở vòi hoa sen ra, xả nước ấm cởi quần áo trên người ra, tùy ý ném vào sọt quần áo bẩn, động tác thong thả lau rửa thân mình.
Trong phòng tắm lạnh như băng nháy mắt bốc lên nhiệt khí ấm áp, sương mù làm mờ cửa kính, quấn quanh ra hoa văn phức tạp kỳ dị, tích tụ càng nhiều, tụ thành một giọt bọt nước thấm lạnh, tí tách rơi trên mặt đất, dung nhập vào nước ấm cuồn cuộn.
(Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)Giữa sương mù mênh mông, dường như có thể thấy được tấm lưng đường cong duyên dáng.
Đại khái là bởi vì nguyên nhân thể chất thân thể, làn da Tống Thanh Hàn so với một ít nam nghệ sĩ khác trắng nõn hơn, khung xương cũng không phải quá to. Cậu không tính là thấp, cũng cao gầy, sau khi cố ý khống chế hình thể, giọt nước mỏng manh bao trùm ở trên người cậu, hiện ra một loại mỹ cảm gầy gò mà không nhỏ bé và yếu ớt.
Tống Thanh Hàn bị mùi rượu hun có chút choáng được nước ấm tẩy sạch, nháy mắt thanh tỉnh không ít. Cậu mở to mắt xịt sữa tắm, xoa xoa trên người, sau đó không ngừng ma xát cổ tay, như là muốn tẩy sạch cái gì.
Quá ghê tởm...... chỗ bị Diệp Dịch chạm qua, dù chỉ là cổ tay, Tống Thanh Hàn vẫn nhịn không được nhăn mi lại, lực trên tay quá nặng.
Đến khi chà xát cổ tay tới phiếm hồng, Tống Thanh Hàn mới buông tay ra, vặn nước ấm chảy lớn hơn, sau đó ngẩng đầu, mặc cho dòng nước không ngừng chảy xuôi xuống cọ rửa bọt biển trên người.
Một đống bọt biển theo dòng nước cọ rửa chảy xuống, chảy xuống mặt đất, sau đó tan thành một cái lốc xoáy nho nhỏ, chảy vào cống thoát nước.
Tống Thanh Hàn vặn tắt nước ấm, sau đó cầm lấy khăn tắm đơn giản xoa xoa người, mới nhớ tới, cậu hình như...... Không mang quần áo vào.
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
[ĐANG EDIT] Anh Ấy Rất Điên - Khúc Tiểu Khúc
286K35.9K
Tên convert: Hắn rất dã - Hắn nhất dã *Editor đã sửa tên truyện Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Nguồn: Wikidich, Tàng Thư Viện, Tấn Giang, Internet Convert: Leo Sing Tình trạng...
(Edit - Hoàn) Ly hôn rồi, Cảm ơn!
185K11K
Văn án: Đàm Hinh xuyên vào quyển tiểu thuyết tình cảm, cô đóng vai là thanh mai trúc mã kiêm vợ trước của nam chính, được mặc định chỉ là nữ phụ. Trở về năm 17 tuổi, cô...
[Hoàn] BHTT [Edit] Dư Sinh Vi Kỳ - Mẫn Nhiên
33.8K3.3K
Năm 8 tuổi, Lâm Tiễn gặp Tiêu Uyển Thanh, bị sắc đẹp mê hoặc, một câu nói như trẻ con bị trêu ghẹo suốt nhiều năm - Dì ơi! dì thật đẹp, con muốn gả cho dì. Sau đó, Lâm...
[EDIT-HOÀN] Sau khi xuyên thành beta giả thì...
189K11.2K
Hán Việt: Xuyên thành ngụy beta giảo liễu Tác giả: Lô Vĩ Mộc Số chương: 75 (71 chương chính văn+ 4 chương pn) Nguồn: Wikidich, Tấn Giang, shubao, google dịch. Edit...
(Edit) Nhạn Bắc bay hướng Nam
37.6K1.3K
Tác giả: Úy Không Số chương: 74 + 11 (ngoại truyện) Thể loại: Yêu thầm, hiện đại, ngược tâm. Nguồn convert: truyencv.com Editor + Beta: Ji Ji (@Jiang0162) ______________...
[EDIT] Tin Tức Tố Nói Chúng Ta Không Có Khả...
328K25.9K
Tác giả: Mao Cầu Cầu - 毛球球 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, ABO, Hài hước, 1v1 Editor: Juri Độ dài: 79 chương + 7 PN Tình trạng bản gốc...
[ĐM - Edit] VAI ÁC SƯ TÔN XINH ĐẸP NHƯ HOA...
311K22.4K
Tác giả: Phong Không Edit dựa trên Wikidich.com 129 chương Bắt đầu: 1/11/2020 Kết thúc: 22/1/2021 Văn án: Thẩm Lưu Hưởng thức đêm đọc hết một quyển sảng văn, vai chính t...
Lúc trước quần áo dính mùi rượu nồng, bây giờ còn bị hơi nước làm ẩm, tất nhiên là không thể mặc lại.
Tống Thanh Hàn cúi đầu nghĩ nghĩ, trực tiếp đưa tay tìm khắn tắm quấn lên người, mở cửa thủy tinh ra.
Cậu trực tiếp bọc khăn tắm ngồi trên giường, cầm lấy di động mở khóa.
Đại khái là bởi vì do hôm nay Weibo《 Người thứ bảy 》đăng ảnh tuyên truyền, fan của cậu tăng vài ngàn người
Tống Thanh Hàn tùy tay mở xem, đại bộ phận đều khen diện mạo của cậu, nhưng có khá nhiều người châm chọc khiêu khích, chửi cậu diễn vai diễn Phương Du này quả thực là không biết tự lượng sức mình.
Quan điểm của dân mạng cũng đủ hỉ nộ ái ố. Tống Thanh Hàn chọn lựa vài cái reply, sau đó lại mở xem bình luận của bài đăng mới nhất.
Bình luận đã sắp lên đến hai ba nghìn, bây giờ còn lấy một loại tốc độ mắt thường có thể thấy được tăng trưởng.
Tống Thanh Hàn đảo mắt qua, phát hiện một người quen.
@ Thường Tiểu Vi hôm nay đã chăm chỉ vẽ tranh đó: Anh Hàn anh Hàn! Xem này! [ảnh ][ ảnh ]
Tống Thanh Hàn mở hai tấm ảnh kia nhìn, hai tranh đó là tranh chibi, nhìn từ quần áo và kiểu tóc, rõ ràng là ảnh tạo hình tuyên truyền của cậu trên Weibo hôm nay.
Chẳng qua khác hẳn với cảm giác cao ngạo xa cách trong ảnh, trong hai ảnh này dù cũng lộ nửa mặt, thoạt nhìn lại vẫn mềm mại, đáng yêu cực kì.
Dưới bình luận này, mấy trăm reply.
@Tay mều nhỏ: Oa! Tranh này rất đáng yêu, ca ngợi! Hàn Hàn cố lên!
......
Đầu ngón tay Tống Thanh Hàn không ngừng lướt, chậm rãi đọc tất cả bình luận khen ngợi, châm chọc cậu. Sau đó ngón tay cậu lướt qua, lại quay trở về bình luận kia, gõ một chữ nhỏ dưới ID quen thuộc.
@ Diễn viên Tống Thanh Hàn: Cảm ơn mọi người yêu thích, làm cho tôi có động lực.
Thường Vi vốn đang vẽ tranh, đột nhiên màn hình di động lóe lên, cô cầm lấy liếc mắt một cái, reply của Tống Thanh Hàn nháy mắt đập vào mắt.
Tay cô chậm chạp lướt qua màn hình, trong đầu bỗng nhiên nhớ tới lần trước gặp Tống Thanh Hàn. Thanh niên sạch sẽ đứng ở trước tòa cao ốc, mặt mày thanh lãnh, tinh xảo vô song.
Khi đó là ôm tâm tính thưởng thức người đẹp chạy tới xin chụp ảnh chung. Sau cô lại nghe nói cậu muốn diễn phim chuyển thể từ tiểu thuyết 《 Người thứ bảy 》mà cô thích nhất, cũng hơi âm thầm lo lắng cậu có thể là một bình hoa di động hay không, hủy diệt Phương Du cô thích nhất.
(Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)Chẳng qua tấm ảnh kia...... Chụp thật sự là đẹp, cái loại đạm mạc, tự phụ, lại ở lơ đãng biểu lộ một chút ôn nhu, giống như Phương Du tùy thời đi đến, làm cho cô trong nháy mắt kinh ngạc.
Cô vẽ hai bức tranh kia là có tư tâm, nhưng hiện tại Tống Thanh Hàn lại nói, cô là động lực giúp cậu cố gắng?
Thường Vi ấn vào reply của Tống Thanh Hàn, sau đó đăng lên Weibo của mình --
@ Thường Tiểu Vi hôm nay đã chăm chỉ vẽ tranh đó: Hôm nay mới hiểu được cảm giác đu idol, sắp khóc thành chó rồi [ khóc lớn ][ khóc lớn ][ khóc lớn ]
Thường Vi thở hắt ra, buông di động, vượt qua cảm giác suy sụp lúc trước, nhiệt huyết tràn đầy bắt đầu vẽ tranh.
Cố lên!
Tống Thanh Hàn nhắn lại xong, còn ấn vào trang chủ của Thường Vi, vừa vặn nhìn thấy bài đăng mới.
Cậu nghĩ nghĩ, ấn like, follow Thường Vi.
Cô gái này, hẳn là xem như là fan thực lòng đầu tiên của cậu.
Tống Thanh Hàn nhìn vài lần, thoát ra khỏi Weibo của Thường Vi. Vừa định rời khỏi Weibo, rồi cậu lại giống như nghĩ tới cái gì, đưa vào hai chữ ở khung tìm kiếm.
"Sở Minh".
Thứ đầu tiên hiện lên, chính là tài khoản của Sở Minh.
Weibo của Sở Minh cho người khác cảm giác như bản thân hắn, tất cả mấy bài đăng đều là phân tích về một ít thương mại phức tạp hoặc là quảng cáo, thoạt nhìn như tài khoản PR.
Chẳng qua Sở Minh đẹp, cũng có fan trụ cột hùng hậu. Thử hỏi có cô gái nào chưa từng ảo tưởng có một tổng tài bá đạo lái Bugatti uy long tới đón mình chứ? Mà Sở Minh vừa vặn từng phương diện đều phù hợp tưởng tượng với bá đạo tổng tài của đại chúng.
...... Cho nên, mặc dù Weibo của hắn như tài khoản PR, nhưng fan cũng có gần mười triệu, dưới mỗi bài đăng y như rằng có đầy bình luận của fan muốn sinh con cho hắn.
Tống Thanh Hàn không chút nghi ngờ, chỉ cần Sở Minh muốn, hắn thật sự có thể trái ôm phải ấp tam cung lục viện.
(Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)Người như vậy, chỉ cần lộ ra một chút ý tứ, không thiếu nhất là các tuấn nam mỹ nữ dâng lên.
Cũng bởi vì như thế, Tống Thanh Hàn không rõ, Sở Minh sao lại thích mình?
Hơn nữa...... cảm giác Sở Minh cho cậu có hơi kỳ quái. Đặc biệt biểu hiện ở trên xe hôm nay, hắn tựa hồ một chút cũng không bất ngờ cậu chán ghét Diệp Dịch, thậm chí dường như biết rất rõ tia hận ý không cẩn thận lộ ra của cậu.
Sở Minh......
Tống Thanh Hàn lướt trang chủ của Sở Minh, xác định thật sự cũng chỉ có vài quảng cáo và bài đăng, thở dài, trực tiếp thoát Weibo.
Xem ra ở Weibo, là tìm không ra nguyên nhân Sở Minh biểu hiện khác thường.
Tuy rằng biết có thể rất nhỏ, nhưng khi hi vọng tan biến, Tống Thanh Hàn vẫn hơi tiếc nuối.
Yêu thích của Sở Minh với cậu, tới rất đột nhiên, cũng quá mãnh liệt.
Cho cậu cảm giác thật giống như là..... Sở Minh đang kiệt lực bù lại cái gì.
Nhưng trước khi cậu cứu chị Sở gia căn bản không hề quen biết Sở Minh, lại càng không nói Sở Minh nợ cậu cái gì.
Cũng không thể thật sự bởi vì cậu thiện lương cho nên Sở Minh thích cậu liền chứ?
Loại lý do này lừa trẻ con cũng ngớ ngẩn.
Tống Thanh Hàn càng nghĩ, đầu càng mơ màng.
Cậu xoa trán, sạc điện thoại, trực tiếp nằm ngã lên giường.
Thời gian ở đoàn phim rất gấp, mặc dù Tống Thanh Hàn rất ít NG, cũng vẫn thường xuyên thức đêm đến hai ba giờ, sau đó ngủ một hai giờ lại dậy diễn diễn. Liên tục như vậy, thân thể mỏi mệt không ngừng sâu sắc, sau đó bị rượu hôm nay thấm vào, tập trung cùng một chỗ bạo phát.+
Tống Thanh Hàn vùi đầu vào ổ chăn, cuộn mình, tiếng hít thở dần trở nên nhẹ nhàng chậm chạp.
Trên mặt bàn cách đó không xa, màn hình di động lóe sáng lên, qua một hồi lâu mới trầm tĩnh lại.