Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Không Có Tiền Ly Hôn

Nếu đã là chăn cho Thỏ khổng lồ vũ trụ non, đương nhiên phải chọn loại lớn nhất.

Adrian dẫn Chung Yến tới một cửa hàng chăn ga gối đệm to nhất, nhân viên tư vấn nhận ra hắn, vội vàng chào đón hỏi hắn muốn mua gì.

“Kích thước chăn đệm lớn nhất của cửa hàng các cô là bao nhiêu?” Adrian hỏi.

Cách hỏi có hơi kỳ quái, nhưng nhân viên tư vấn vẫn hết lòng giới thiệu cho hắn: “Chúng tôi chỉ có một số kiểu chăn đệm kích thước lớn nhất, chuyên dùng cho các loại giường đôi thiết kế đặc biệt. Còn nếu giường loại nhỏ hơn hai mét ba thì không cần dùng tới. Cho hỏi giường của ngài lớn cỡ nào?”

… Lớn cỡ dài rộng đều phải tám mét đó.

Adrian: “Vậy chọn loại có cỡ lớn nhất kia đi, tôi mua hai mươi bộ.”

Nhân viên tư vấn hoài nghi mình đã nghe nhầm: “Ngài nói là… Hai mươi bộ ạ?!”

“Không đủ hàng sao?”

“Đủ, đủ hàng.” Nhân viên tư vấn lắp bắp nói, “Vậy để tôi cho ngài xem kiểu dáng nhé? Ngài có thích màu nào không?”

“Hai mươi bộ là được, khỏi chọn kiểu.” Adrian nói. Lót ổ thỏ còn cần chọn kiểu làm gì?

Hắn vừa dứt lời, chỉ nghe phía sau có một giọng nói nhẹ nhàng truyền tới: “Có chọn, chọn màu rực rỡ một chút.”

Nhân viên tư vấn lúc này mới để ý sau lưng Adrian còn có một người đàn ông thấp hơn hắn. Người này đội mũ trùm, đầu hơi cúi. Ban đầu cô còn tưởng đây là bạn trong quân đội của Adrian nên không để ý. Nhưng giờ khi người này ngẩng đầu nói chuyện, nhân viên tư vấn mới nhìn thấy gương mặt có dung nhan kinh diễm của người này.

Người không thể nhắc tên thế mà cùng đi mua chăn đệm với Adrian! Cô còn khiếp sợ hơn lúc mới rồi nghe Adrian nói muốn mua hai mươi bộ.

Nhưng chuyện kinh dị hơn còn ở phía sau.

Adrian lộ vẻ không thể hiểu nổi, quay người hỏi Chung Yến: “Tại sao? Chẳng lẽ vũ… Nó, còn chọn màu?”

Nó? Nhân viên tư vấn vểnh tai, đây là mua cho người khác sao? Ai mới có thể khiến Tổng chỉ huy quân đội Navi và Thượng nghị sĩ Thượng nghị viện cùng thay đi mua đồ?”

Chung Yến gật đầu khẳng định, “Màu sáng có lực hấp dẫn với nó hơn.”

“Nó mới bao lớn, làm sao biết được những thứ này?”

Cái gì? Trong lòng tư vấn viên nổi lên sóng gió, nó mới bao lớn… Nó là trẻ con sao?

“Cũng vì… nó còn nhỏ,” ngại có người ngoài ở đây, Chung Yến cẩn thận chọn từ, hàm hồ nói, “Sau này lớn hơn tính cách có thể sẽ thay đổi, nhưng nó mới ra đời không lâu, thiên tính sẽ như thế.”

Trẻ con mới ra đời không lâu! Nội tâm của tư vấn viên như trời long đất lở.

Adrian hoài nghi nhìn Chung Yến. Vì sao một loài vật sống lâu dài trong vũ trụ mà lại có thiên tính bị hấp dẫn bởi màu rực rỡ?

Chẳng qua Chung Yến là chuyên gia ở phương diện này, Adrian tuyệt đối không nghĩ tới việc hỏi lại, bởi vì khả năng cao sẽ bị ép buộc phổ cập khoa học một lúc lâu. Dù cho lúc này đang có người ngoài không tiện mặt nói, về nhà nhất định y cũng sẽ nói. Adrian sáng suốt nuốt lại câu ‘Cái này không khoa học’, quay người nói với tư vấn viên: “Màu rực rỡ, loại lớn nhất, hai mươi bộ. Còn cả gối nữa, các cô có chứ? Cũng loại lớn.”

“Gối ôm loại lớn cũng được.” Chung Yến ở bên cạnh bổ sung.

Tư vấn viên miễn cưỡng nở nụ cười chuyên nghiệp, dẫn hai người đi vào trong, “Có, các loại gối lớn, các vị nhìn xem mẫu này thế nào? Cả mẫu này nữa. Bên kia cũng có loại lớn.”

Chung Yến đi cùng tư vấn viên đi chọn gối. Adrian nhìn hồi lâu, với lấy một cái gối đỏ chót, đưa cho Chung Yến hỏi: “Cái này thế nào? Màu sáng này.”

Chung Yến đưa tay bóp thử, không do dự nói: “Không được. Đây là gối vỏ kiều mạch đúng không? Không mềm lắm.”

“Thế này còn chưa mềm à.” Adrian vất vả lắm mới chọn được một cái, không phục tự bóp bóp, “Mua mấy cái đi.”

“Tôi nói không đủ mềm chính là không đủ mềm. Tôi biết nuôi hay cậu biết nuôi?”

Adrian tắt tiếng. Hắn tức giận ném cái gối đỏ lè trở về, lầu bầu: “Phiền phức thế không biết, sớm muộn tôi cũng vứt nó đi.”

Chung Yến bỗng nhiên quay người, nghiêm túc nói: “Cậu nói gì đấy? Nó là do cậu…” Mang về, “Cậu phải chịu trách nhiệm.”

“Dạ, tôi có cần… ghi vào không?” Tư viên hướng dẫn trên tay cầm bảng ghi chép điện tử chuyên dụng, choáng váng nhìn hai người.

“Không cần.” Adrian nói, “Đừng hỏi tôi, hỏi cậu ta ấy.”

Chỉ chốc lát sau, nhân viên tư vấn ghi lại mấy loại gối mà Chung Yến chọn trúng, Adrian bổ sung nói: “Mấy loại này, mỗi loại lấy mười cái đi.”

“Mười cái? Mỗi loại?” Tư vấn viên hỏi, suýt thì vỡ giọng.

“Đừng, thế thì nhiều quá.” Chung Yến vội nói.

Tư vấn viên nghĩ thầm, vậy mới đúng này. Yêu chiều trẻ con quá cũng đừng nên một lần mua nhiều như vậy ——

“Xe không chứa nổi đâu.” Chung Yến tiếp tục nói, “Cứ mua ít chút cũng được, lần sau lại mua thêm.”

Adrian ngẫm lại, thấy cũng có lý, bèn nói với nhân viên tư vấn: “Vậy hoá đơn này cô lưu lại, lần sau tới tôi lại lấy sau. Giờ tìm người giúp tôi đóng gói chăn đệm, mang lên xe của tôi.”

Adrian viết lại vị trí đỗ xe, họ trả tiền xong thì rời đi. Nhân viên tư vấn vẻ mặt chết lặng nhìn theo bóng hai người rời đi, thật lâu vẫn không bình tĩnh nổi.

“Này… Này!” Có mấy đồng nghiệp không bận tiếp khách lại gần, đẩy đẩy tay cô, “Sao thế?”

“Vừa rồi Chỉ huy Yate mua gì vậy?” Có đồng nghiệp hỏi.

Một người khác cũng lên tiếng: “Bên cạnh anh ấy có phải là Nghị viên không thể gọi tên không? Không phải giữa họ có bất hoà sao, sao còn đi mua đồ cùng nhau nhỉ…”

Tư vấn viên chậm rãi lấy lại tinh thần, nhìn nhóm đồng nghiệp mà nói: “Tôi, tôi, hình như đã nghe được chuyện gì đó không nên nghe từ họ rồi…”



Về đến nhà, Adrian tạm thời cho Chung Yến quyền hạn ra vào cửa sau, nhường hết chuyện sắp xếp ổ thỏ cho y.

Hắn vốn định chuẩn bị đi làm việc, nhưng dù sao hôm nay mới là ngày đầu năm mới, không chỉ bọn họ, mà hầu như tất cả mọi người trong Liên Bang đều nghỉ ngơi, thành ra không có việc gì để làm cả. Lúc này, hắn chợt nhớ đến cô phục vụ kỳ quái gặp được lúc tối và diễn đàn thảo luận kia.

Adrian tìm tới một phần mềm nặc danh, đây là thành quả phát minh của bộ phận nghiên cứu kỹ thuật, có thể tạo được một địa chỉ thiết bị đầu cuối ảo nhằm che giấu thân phận. Nó có thể giúp che giấu truy vết của Điệp trong thời gian ngắn. Mấy năm gần đây người của Tiêu bản chính là lợi dụng thứ này để vạch trần các tài khoản ảo trên cộng đồng giả lập.

Hắn thiết lập xong nick ảo, nhập vào từ khóa ‘Diễn đàn thỏ bự mắt bạc’. Nhờ dùng từ khoá chính xác, rất nhanh hắn đã tìm được cách vào diễn đàn. Nhấn vào nút tham gia, một forum đơn giản hiện ra, chỉ thấy ở phần giới thiệu có viết: Diễn đàn thỏ bự mắt bạc, thành lập vào bảy năm trước. Sân chơi cho những người đam mê công nghệ sinh học, thảo luận cách làm sao mới bồi dưỡng được Thỏ bự mắt bạc.

Mặc dù nghe qua thì vô hại, nhưng nghĩ sao cũng cảm thấy không thích hợp. Adrian thuận tay mở công cụ điều tra mức độ phổ biến, bỏ địa chỉ của diễn đàn vào, phát hiện mức độ trung thành của người bên trong forum cao đến dọa người. Dùng công cụ này để tính toán mức độ trung thành của người trong một diễn đàn, nếu các hội nhóm bình thường chỉ có trên dưới mười phần trăm, thì diễn đàn Thỏ bự mắt bạc này lên tới con số kinh người – 72%.

… Làm sao để bồi dưỡng được Thỏ bự mắt bạc, đề tài này có gì hấp dẫn người khác sao?

Để chân chính xem được bài đăng bên trong cần tới quyền hạn thành viên. Adrian chọn gia nhập, danh sách một loạt câu hỏi nhảy ra.

Lời nói đầu: Vì tính chất đặc biệt, đây là bài test trước khi vào diễn đàn, sẽ có admin xét duyệt thành viên hết sức nghiêm ngặt. Là diễn đàn lớn nhất trong giới, nếu bạn là người thực sự có cùng sở thích với chúng tôi sẽ hiểu vì sao diễn đàn phải cẩn thận như vậy. Còn nếu xem tới đây vẫn chưa hiểu, vậy thì diễn đàn vô duyên với bạn, trước khi rời đi, chúng tôi chúc bạn một ngày tốt lành.

Tuy không hiểu gì, nhưng chưa định rời đi, Adrian vẫn tiếp tục kéo xuống.

Câu hỏi thứ nhất, câu hỏi ngắn. Xin hãy cho biết những quy tắc quan trọng trong giới.

… Không biết, bỏ qua.

Câu hỏi thứ hai, câu hỏi luận. Hãy giải thích cặn kẽ ý nghĩa của tên forum.

… Xem ra giới thiệu ở trang chủ là để đánh lạc hướng.

Adrian bỏ suy nghĩ trở thành thành viên, ngược lại tìm theo từ khoá tới các group chat nhỏ, quả nhiên tìm được không ít hội nhóm. Trừ ‘Phân đội tiền tuyến’ hôm đó hắn nhìn thấy, còn có không ít các nhóm khác có mức độ bảo mật thấp hơn. Hắn chọn bừa một cái, dù mức bảo mật thấp hơn nhưng vẫn phải trả lời câu hỏi xét duyệt: Xin hãy trả lời họ của một nhân vật chính bất kỳ.

Adrian suy nghĩ một chốc. Vừa rồi trong danh sách nhóm thảo luận tiền tuyến mà hắn thấy có ghi ‘phân đội Navi’ và ‘phân đội Thủ đô’, hắn cơ hồ có thể khẳng định tổ chức này có liên quan đến mình và Chung Yến. Dù sao việc Chung Yến yêu quý Thỏ khổng lồ vũ trụ cũng không phải là chuyện gì bí mật, về sau còn thúc đẩy luật cấm săn bắn, lại khiến càng nhiều người biết hơn.

Nghĩ xong, hắn điền ‘Chung’ vào ô trả lời.

Hoàn thành xác minh.

Có mấy người hoan nghênh thành viên mới gia nhập, nhưng đa phần số đông bên trong đang sôi nổi thảo luận chuyện gì đó.

“Tui cũng muốn tận mắt nhìn xem hội trưởng đẹp trai cỡ nào! Ui, giờ mới dọn đến Navi thì còn kịp không!”

“Các bác xem bài đăng mới chưa, có một em gái nói hai người chiều cao chênh lệch đáng yêu cực! Người tận mắt thấy được hai người họ bên nhau không nhiều đâu.”

“Dùng hình chiếu 3D tưởng tượng cái mức chênh lệch chiều cao đó thôi mà mị đã…”

“Không nhiều á? Không phải mấy admin bên diễn đàn đều từng được nhìn rồi sao? Dù gì họ cũng từng ở trong Diễn đàn bát quái của Học viện Tối cao.”

“Theo tiêu chuẩn của diễn đàn chúng ta, ăn cơm cùng nhau chính là gần kết hôn lên giường rồi đúng không?”

“Không phải đâu, không phải ăn riêng đâu, có bác bảo đi chung với những người khác nữa kìa.”

“Vậy thì kết hôn thôi chứ chưa lăn giường.”

“Nhìn tình thế khéo cũng gần vậy rồi! Các bác ôi! Hai người vẫn ở trạng thái chuẩn bị kết hôn á! Mị mặc kệ, tới giờ còn chưa giao tiền phạt, mà còn có mấy ngày thôi, chắc chắn là không giao rồi.”

“Sẽ kết hôn! Sẽ không giao tiền phạt! Tui tự lừa dối mình rồi một ngày nó thành thật.”

“Không phải lúc trước có bác nào nói là Trưởng ban siêu có tiền sao?”

Adrian nhìn tin nhắn nảy không ngừng trên màn hình, nhất thời nghẹn lời, cảm thấy như được ôn lại tâm trạng khi lần đầu tiên lướt thread Sao Song tử trên Diễn đàn bát quái của trường. Chẳng qua lần này khiến hắn sốc hơn nhiều, dù sao trong diễn đàn trường mọi người vẫn tính là uyển chuyển, còn trong này thậm chí có người còn đường hoàng nói mấy từ như ‘lăn giường’ các loại.

Hắn đần người nửa ngày mới quyết định gõ chữ, ý đồ dò xét xem những người này rốt cuộc đang làm gì: “Xin lỗi, tôi là người mới. Cho hỏi vì sao mọi người lại gọi Adrian Yate là Trưởng ban, Chung Yến là Hội trưởng vậy? Hai người họ cũng tốt nghiệp nhiều năm rồi mà. Còn nữa, ai nói rằng Yate nhiều tiền vậy?”

Câu hỏi này như một quả bom, làm nhóm chat rối loạn.

“… Đừng nhắc tới tên thật!!! Người mới này làm sao vậy??? Ẹt minnn?”

“Quy tắc đầu tiên! Không được nhắc tới tên thật!!! Còn nữa không được hỏi danh tính của người đưa tin!!!”

“Người mới nói nghe lạ lắm, chắc là vào nhầm rồi.”

“Không nhắc tới tên thật! Không hỏi thân phận người đưa tin! Khó khăn lắm mới tìm được nơi tự sướng mà! Admin có đây không, có người vi phạm kìa.”

Người quản lý nhóm nhanh chóng xuất hiện: “Tra địa chỉ thiết bị đầu cuối rồi, không phải thành viên diễn đàn. Chắc là vào nhầm thôi, đá nhé?”

Bên dưới đều đồng ý.

Adrian còn chưa kịp giải thích, màn hình thiết bị đầu cuối đã nhảy ra thông báo.

“Bạn đã bị kick khỏi nhóm.”

- Hết chương 41-
Nhấn Mở Bình Luận