Nếu như cô giúp Lục Phàm, sự nghiệp của Lục Cẩn Ngôn sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.
Anh không hề biết cô đang khó chịu thế nào, khoác vội quần áo lên người, chậm rãi nói:
"Vậy ở nhà chờ anh trở về. Ngoan một chút, đừng có ra ngoài gặp Lục Phàm hay bố của anh. Bọn họ đều không phải
người tốt."
Đường Tố Tố cảm thấy khó thở, gật đầu nhìn theo bóng dáng Lục Cẩn Ngôn đi xa rồi. Cô nằm vật xuống giường.
Đây là chiếc giường mà anh thường nằm, nhưng mấy ngày này đã nhường lại cho cô.
Mấy con số 00:03 cứ lảng vảng trong đầu của cô. Ba giây đó có thể quyết định sống chết của anh trai cô.
Đường Tố Tố vò đầu bứt tai, sắc tố trong đôi mặt càng lúc. càng đen đặc.
"Lục Cẩn Ngôn, không thể trách được tôi. Bản thân anh cũng có lỗi với tôi mà."
Để cứu anh trai của cô, thực sự không còn cách nào khác.
Đường Tố Tố uể oải ngồi dậy, trong lúc đó, cô quơ tay phải một vật cưng cứng.
?21 Điện thoại của Lục Cẩn Ngôn sao lại ở nhà?
Lúc này mới nhớ, có lẽ anh đã cầm nhầm điện thoại của cô rồi.
Hai chiếc có kiểu dáng giống nhau, chỉ khác nhau ở màu sắc đăng sau lưng. Mặt trước nhìn không có điểm gì khác biệt cả.
Anh quên mất mình vừa mua thêm một chiếc điện thoại, nên mới có thể nhầm lẫn như vậy.
Cô nắm chặt thứ này trong tay, hít sâu một hơi.
Ngón cái chạm vào vùng nhận dạng vân tay, điện thoại vang lên một tiếng ting. Màn hình điện thoại mở ra, hình nền là một cô gái đang say ngủ.
"Đây là mình sao?"
Đường Tố Tố không rời mắt khỏi màn hình điện thoại. Thực sự cô không biết mình bị chụp lén lúc nào, còn bị cài làm hình nền của anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!