Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Không Thể Ngừng Yêu - Thủy Mặc Phu Nhân (FULL)

Đường Tố Tố ra hiệu cho Tố Kiệt đứng một bên, sau đó giả vờ sợ hãi lên tiếng.

Bên ngoài có hai người vào, một là tiếp tân, là bảo vệ của khu nhà.

Cửa không khóa, chỉ cần đẩy nhẹ có thể vào trong. "Có việc gì vậy ạ?"

Tiếp tân lên tiếng hỏi.

"Trong phòng hình như có rắn, anh bắt giúp tôi với." "Rắn? Ở chung cư tại sao lại có rắn được."

Đường Tố Tố cáu giận làm loạn:

"Ý các người nói rằng tôi nói dối đúng không? Các người còn muốn tiếp tục làm ở đây không?"

Quản lý và tiếp tân chỉ còn cách im lặng. Có tiền thuê nhà ở nơi này không quyền thì cũng thế, họ không có cách nào đắc tội được.

Hai người chỉ còn cách cần trọng cúi xuống tìm kiếm. Đường Tố Tố ra hiệu cho Tố Kiệt, sau đó hai người cùng khống chế cặp đôi kia, úp chiếc khăn đã tẩm thuốc mê vào. mặt họ.

May mà cô có giữ lại một phần để mang đi phòng thân, nếu không bây giờ cũng không cách nào rời khỏi.

Lục Phàm sẽ cho người điều tra mấy thứ cô gửi là cái chắc. Nếu như hẳn ta quay lại, cô và anh trai không có cách nào trốn được.

"Chúng ta mau thay quần áo nhanh. Không còn sớm nữa:

Tố Kiệt gật gật hai cái. Hai người dùng tốc độ nhanh nhất để mặc quần áo, sau đó ung dung ra ngoài cửa phòng.

Bên dưới sảnh chính có một hai người đang tán dóc, lại thêm trên hành lang các tầng. Cô và Tố Kiệt giả bộ chăm chú nói chuyện với nhau, lần lượt trốn thoát được các điểm kiểm tra.

Lục Phàm bố trí rất nhiêu, nhưng những kẻ hắn thuê đều không uy tín cho lắm.

Đường Tố Tố lấy làm may mắn.

"Đợi đến lúc ra đến cửa, em hộ một tiếng, anh phải chạy rõ chưa?"

"Đã rối"

Đường Tố Tố thấy anh phối hợp liền yên lòng. Cô cùng Tố Kiệt ngang nhiên ra khỏi cửa chung cư. Thấy xung quanh không có ai nữa mới kéo tay anh trai mình chạy như bay.

"Tố Tố, đừng!"

Trong đêm đen tĩnh lặng, tiếng Tố Kiệt thảm thiết vang lên, hòa vào tiếng xe nghiến ken két xuống mặt đường. Mà Đường Tố Tố lại đang năm trên đất giữa vũng máu, hai mắt nhằm nghiền không có bất cứ phản ứng nào.

 

"Tố Tố, anh phải làm sao bây giờ?" Tố Kiệt đứng ngồi không yên ôm lấy cả người em gái mình lên, chân tay run lẩy bẩy. Hơi thở cô nhè nhẹ, gần như lúc nào cũng có thể đứt.

Những người được Lục Phàm gọi đến cũng phát hiện ra điều gì đó không đúng, vội lớn tiếng:

"Nhanh, đi gọi điện cho Lục thiếu. Lần này chúng ta thảm chắc rồi."

Chỉ trông chừng có hai người nhưng lại để chạy mất, hơn nữa còn bị thương thế này, làm sao có thể thoát được tội.

Lục Phàm khi nhận được tin vẫn còn vui vẻ với tài liệu lấy được trong tay Lục Cẩn Ngôn. Hän ta đánh rơi con chuột máy tính trong tay, ngẩn người.

Lúc chiều còn ổn mà, tại sao lại gặp tai nạn được?

Không kịp nghĩ nhiều, hắn vội mặc quần áo đến ngay bệnh viện. Trợ lý đã đưa Đường Tố Tố đến đó. Phòng phẫu thuật vẫn sáng đèn , xung quanh đi lại tấp nập.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận