Quay phim sẽ không tránh được phải lên núi quay, mà cô là biên kịch, không thể nào không có mặt được.
Nếu không tham gia, khác nào mặc cho tâm huyết của mình thế nào thì thế.
Lục Cẩn Ngôn càng ngày càng trầm lặng. Bác sĩ băng bó chân cho cô xong liếc nhìn, cũng phải sợ vì khí thế của anh.
"Được rồi! Hai người nói chuyện, tôi đi ra ngoài!" Nói xong, ông cũng chuồn thẳng.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Đường Tố Tố và Lục Cẩn Ngôn.
"Vẫn muốn đi quay phim?"
"Đây là tác phẩm của tôi!"
"Tôi?"
Lại bị bệnh gì đây? "Em xưng tôi? Tố Tố, em càng ngày càng gợi đòn!"
Lục Cẩn Ngôn vừa nói vừa khom lưng xuống, cúi sát người cô. Hơi thở của hai người quyện vào trong nhau.
Đường Tố Tố căng thẳng, nhằm mắt lại. "Là em, được chưa?"
"Em không chú ý đến an toàn của mình mà đi ra ngoài khuya như vậy, có gì muốn nói không?”
Anh không nhân nhượng càng cúi sát hơn, lần này, là môi chạm vành tai.
Đường Tố Tố rùng mình né tránh.
"Em... em không biết."
Lần đầu cô ấp ứng xấu hổ như vậy. Cũng là lần đầu cô thấy mình mất kiểm soát làm điều ngu dốt đến thế.
Trước đây, dù có yêu Cố Tư Thành đến năm năm, bao giờ cô cũng sẽ thật bình tĩnh.
"Em sai ở chỗ, không coi trọng vị trí của mình ở trong lòng anh! Đường Tố Tố, em bị ngốc sao? Nếu như anh có ý với Đường Hải Quỳnh, anh sẽ vạch tội cô ta một cách tàn nhãn như vậy không? Cô ta sẽ phải ngồi tù sau khi sinh con ra, em có biết hay không?"
Đường Tố Tố càng xấu hổ cúi đầu.
Cô nếu tỉnh táo sẽ nhận ra được có gì đó không đúng. Nhưng lần này, rốt cuộc là bị mù quáng.
Lục Cẩn Ngôn nghĩ đến ngày hôm nay, nếu như anh không xuất hiện, có lẽ sẽ mất đi người con gái này mãi mãi.
Càng nghĩ, càng không thể nào chấp nhận được. Càng nghĩ, trí óc càng mất bĩnh tĩnh.
"Nếu như em làm mình có chuyện, có nghĩ đến anh sẽ thấy ra sao không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!