Mọi người đã nắm chắc người ở trong này là ai rồi. Cô gái vừa đi bên cạnh tổng giám đốc mất tích, mà bây giờ, bên trong phòng của thiếu công tử ăn chơi Doãn Trác lại đang có người.
Dù có trong sáng thế nào cũng khó lòng không nghĩ linh tỉnh.
Nhất là bây giờ, tổng giám đốc lại đang đứng đây. Vậy thì còn gì nghi ngờ nữa đây?
“Mở cửa ra đi. Xem ai làm trò bại hoại gia phong trong đói”
Trong lúc mọi người nghĩ rằng Lục Cẩn Ngôn sẽ đuổi mọi người đi, anh lại đột ngột mở miệng,
Làm gì có ai sẽ vạch áo cho người xem lưng, thậm chí còn là cái sừng của mình ra cho người khác như vậy.
Bà Nhậm vừa mới lên đến nơi, cũng giật bản người: “Cẩn Ngôn, con đang nói cái gì vậy?”
Lục Cẩn Ngôn lạnh mặt:
“Cứ mở cửa ra đi. Con muốn xem người trong đó là ai!” “Nhanh!”
Bảo vệ nghe vậy ngay lập tức lấy chìa khóa ra mở cửa.
Cánh cửa được đẩy ra, mọi người há hốc miệng nhìn vào bên trong.
“Chuyện... chuyện này!”
Bà Nhậm còn đang hốt hoảng, ngay lập tức thở dài, sau đó nhìn sang Lục Anh Thư:
“Em chồng à? Kịch vui, nên xem đi!”
Lục Anh Thư tái mặt lại, hét lên:
“Chúng mày đang làm cái gì?”
“Nhìn cái gì? Còn không mau cút ra khỏi đây!” “Cút! Cút hết! Nghe chưa?”
Bà Nhậm cười lớn:
“Không phải cô rủ người khác lên xem sao? Giờ còn đuổi người ta đi!”
“Mày có im miệng không?”
“Không đấy! Rồi mày làm gì được tao?”
Hai phu nhân nhà giàu, cứ như vậy lao vào nhau, ngôn ngữ, đấm đã, không có cách nào không dùng để tổn thương đối phương. Tất cả mọi người đều ngoan ngoãn tránh xa ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!