Sau khi Cố Tô An thay trang phục xong, Sở Tích đang cùng Chu Thi Hàm giảng giải kịch bản.
Sở Tích liếc nhìn Cố Tô An, hừ lạnh một tiếng cúi đầu tiếp tục cùng Chu Thi Hàm bàn chuyện.
Hai người Chu Thi Hàm cùng Sở Tích đều là người trong cùng một giới, người ngoài nhìn thì có vẻ các nàng bắc tám cây sào cũng đánh không tới, nhưng người trong phạm vi các gia tộc đều biết những tiểu bối này ngày thường quan hệ rất tốt.
Chu Thi Hàm không đần không ngốc, nàng hiển nhiên có thể cảm giác được Sở Tích có địch ý với Cố Tô An.
Dò xét hỏi: "Làm sao? Không hài lòng nữ chính mà bản thân chọn?"
"Bản thân chọn? Nàng chính là quan hệ hộ*, nếu không phải nể mặt vốn đầu tư, đâm mù mắt ta cũng sẽ không chọn trúng nàng."
(*) quan hệ hộ: ý chỉ thành phần có được ích lợi thông qua quan hệ chứ ko phải thực lực
Sở Tích một phen nói cắn răng nghiến lợi, hận không thể bóp chết quan hệ hộ trước mặt.
Ở trong mắt nàng coi thường nhất là loại tiểu bạch hoa này, hơn nữa còn lộ ra bộ dáng vô tội cái gì cũng không biết, Sở Tích khinh thường nghiêng đầu qua không nhìn nàng nữa, đỡ cho bản thân phiền lòng.
Chu Thi Hàm thấy Sở Tích tức giận khá lớn, nàng theo bản năng quan sát Cố Tô An.
Chỉ thấy Cố Tô An tướng mạo vóc người đều rất tốt, đôi mắt long lanh nước lộ ra thanh thuần.
"Bề ngoài xem ra không tệ, phía sau dựa vào là ai?" Chu Thi Hàm hướng Sở Tích đang tức giận bên cạnh hỏi.
Sở Tích không lọt dấu vết kéo gần chút khoảng cách với Chu Thi Hàm, nàng ngữ khí không thân thiện lắm nói: "Người bạn cũ giới thiệu, cùng không tính là cùng loại với chúng ta.
Ngươi cũng đừng quản nhiều như vậy, vừa lên sàn đã được bối cảnh sau lưng làm động tác, cơ hội cấp cho nàng, có thể nắm chặt hay không thì tự nhìn thực lực."
Dừng một chút Sở Tích lại nói: "Những người khác bên trong đoàn phim cũng đều không thích nàng lắm, ta không quan tâm ngươi nghĩ thế nào, công phu bề ngoài phải làm cho tốt.
Tới thì đều là bằng hữu, ta không muốn đoàn phim xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."
Chu Thi Hàm cười khẽ: "Ta là người nào ngươi không biết sao? Ta nhìn rất giống người làm trò sau lưng sao?"
"Ờ." Sở Tích cười nhạt: "Chính là hiểu rất rõ ngươi mới nói trước một tiếng, tâm tư xấu kia của ngươi ta còn không biết sao?"
Bên này Sở Tích cùng Chu Thi Hàm trò chuyện sục sôi ngất trời, Cố Tô An lẳng lặng ở một bên nhìn kịch bản.
"Xin chào!"
Một giọng nam cởi mở vang lên bên cạnh Cố Tô An, Cố Tô An ngẩng đầu nhìn.
Phát hiện là diễn viên nam chính Vu Phong, hắn đã xuất đạo ba năm, luôn luôn không nóng không lạnh đi đường chàng trai ấm áp, diễn một ít nam thứ phim thần tượng thanh xuân.
Lần này nhận được nam chính quả thật làm hắn vui mừng trong lòng, hơn nữa kịch bản cũng không phải phim thần tượng thanh xuân.
Hắn sơ lược nhìn kịch bản phát hiện là tiết mục báo thù, hơn nữa tính cách nhân vật trong kịch bản càng phải cần thực lực diễn xuất cường đại hơn mới có thể điều khiển.
Ban đầu hắn đối bản thân vẫn chưa yên tâm, sợ thực lực mình không đủ phá hủy bộ phim này, sau đó người đại diện ba lần bốn lượt ám chỉ hắn, nếu đạo diễn đã nhìn trúng hắn, vậy thì hắn hẳn phải có chút điểm sáng.
Cho nên đứa bé to đầu này do dự mấy ngày cuối cùng quyết định nhận.
Mới xuất đạo ba năm, ở trong giới này không tính là già dặn.
Nhưng trước mặt Cố Tô An cũng coi như tiền bối, hắn cùng những người khác đều không quá quen thuộc, người cũng không giỏi giao thiệp.
Nếu không phải có người đại diện luôn ở bên cạnh giúp đỡ hắn, hắn sợ đã sớm chết đói trong cái giới ăn thịt người không nhả xương này.
Hiện tại thấy Cố Tô An một mình an tĩnh ở một bên nhìn kịch bản, hắn liền nhớ tới lúc bản thân vừa bắt đầu quay phim, cũng vừa bất an lại mong đợi như vậy, còn có chút hồi hộp.
"Ta là diễn viên nam chính, ta tên Vu Phong." Vu Phong tìm khối đất trống bên cạnh Cố Tô An ngồi xuống, vừa vặn cùng Cố Tô An ngang hàng.
Cố Tô An nội tâm luôn luôn căng thẳng ngược lại buông lỏng chút, gật đầu cười với Vu Phong: "Tiền bối, xin chào, ta là diễn viên nữ chính, ta tên Cố Tô An."
"Căng thẳng sao?" Vu Phong hướng Cố Tô An hỏi, Cố Tô An gật đầu lại lắc đầu: "Có một chút, nhưng mà vừa nghĩ đến có thể diễn xuất lại sẽ rất hưng phấn."
Vu Phong nhìn Cố Tô An hai mắt sáng lên vẻ ước mơ, hắn không nhịn được bật cười: "Kỳ thực ta cũng căng thẳng, trong căng thẳng mang hưng phấn cùng mong đợi."
Cố Tô An vài ngày trước luôn đi theo Lâm Thiển học tập, nhìn Lâm Thiển thành thạo diễn ra đủ loại nhân vật, nàng tiện thể cho rằng các tiền bối đều là người rất biết diễn rất biết khống chế tình huống.
Không nghĩ tới hôm nay gặp một tiền bối căng thẳng giống như nàng.
Chờ tất cả mọi người trong đoàn phim đều thay quần áo xong, chuẩn bị nghi thức khai máy.
Nghe nói người Sở gia rất tin cái này, đến lượt Sở Tích hiển nhiên không ngoại lệ.
Nghi thức mà người khác đi làm hình thức cho có, lại bị Sở Tích sắp xếp thành oanh oanh liệt liệt.
Bận rộn làm việc rất lâu, cuối cùng các khâu đã có thể chuẩn bị quay chụp.
Mà Diệp Thời Tầm thân là phe đầu tư, lại đen mặt lững thững tới chậm.
Vừa vào, đã làm cho một đám người cóng run lẩy bẩy, cứng cổ nhìn về phía Diệp Thời Tầm, muốn biết là tôn đại thần nào viếng thăm.
Diệp Thời Tầm tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, tầm mắt khóa trên người Vu Phong, nhíu mày một cái lại dịch chuyển sang Cố Tô An.
------
Tác giả có lời muốn nói:
Diệp Thời Tầm: Thừa dịp ta không ở ngươi lại cấu kết ai?
Cố Tô An: Hắn tự đưa tới cửa, không thể trách ta....