"A, A Tầm..." Phong Lưu khiếp nhát lui về phía sau một chút, chỉ phương hướng Cố Tô An rời khỏi nhỏ giọng nói: "Người vừa rồi nhìn thật quen a."
Diệp Thời Tầm tức giận cầm điện thoại di động nhét vào trong tay Phong Lưu: "Món nợ này ta nhớ kỹ!" Nói xong lập tức chạy ra ngoài đuổi theo Cố Tô An, rất sợ trễ một bước sẽ làm Cố Tô An cách xa nàng.
Phong Lưu đờ đẫn tại chỗ, nhìn tin tức trên điện thoại di động.
#_Bộ mặt thật của Diệp Thời Tầm_#
#_Đời sống riêng không muốn người biết của thiên tài thương nghiệp_#
#Đêm khuya khoe của là vì sao?_# [kèm hình]
#_Thiên tài thương nghiệp cùng Phong thị đại tiểu thư_# [kèm hình]
# Phó tổng tập đoàn Hồng Âu come out, thị trường chứng khoán của Hồng Âu ngã xuống #
Phong Lưu suýt nữa đập bể điện thoại di động, come out khó mà tha thứ đến thế sao? Chả trách Diệp Thời Tầm sẽ tức giận như vậy, một homophobia thâm niên lại bị người hiểu lầm thành đồng tính luyến ái, nàng phải ủy khuất bao nhiêu ? Mà hết thảy những thứ này đều là bởi vì mình, trong lúc nhất thời Phong Lưu bị cảm giác tự trách thật sâu bao vây.
Diệp Thời Tầm đuổi đến nhà Cố Tô An, Cố Tô An lại khóa trái cửa, bất luận Diệp Thời Tầm gõ cửa kêu làm sao đều không người đáp lại nàng.
Diệp Thời Tầm lòng như lửa đốt, bây giờ nhìn không tới Cố Tô An, lòng nàng dị thường thấp thỏm, chỉ sợ cô nương ngốc này sẽ chui vào ngõ cụt không ra.
"An An, ngươi nghe ta giải thích có được không? Những thứ kia đều là đồn nhảm, ta và Phong Lưu chuyện gì cũng không có.
Tối hôm qua Phong Lưu bảo ta bồi nàng đi tham gia họp lớp, sau đó Phong Lưu uống nhiều nên mới phát sinh một màn kia.
Ngươi tin ta có được không?" Diệp Thời Tầm đập cửa, lòng như rỉ máu: "An An, ta rời đi trước.
Ngươi an tĩnh một hồi, buổi tối ta trở lại thăm ngươi.
Ngươi nhớ ăn chút gì đó, đừng để đói bụng."
Diệp Thời Tầm đơn giản dặn dò xong lập tức xoay người rời khỏi, chuyện này không đơn giản, dù nàng ở thương giới xông xáo ra một ít danh hiệu, nhưng cũng không đến nỗi nghênh đón chó săn chụp lén, khả năng duy nhất chính là bản thân đã sớm bị người theo dõi.
"Hồng Âu!"
Lúc Diệp Thời Tầm về đến nhà Phong Lưu đã rời khỏi, hơn nữa để lại tờ giấy trên bàn nói xin lỗi, cũng nói sẽ nghĩ biện pháp giải quyết.
Diệp Thời Tầm thay y phục xong liền chạy đến công ty.
Mà luôn luôn tránh sau cửa Cố Tô An nghe được Diệp Thời Tầm muốn rời đi không khỏi khẩn trương, tựa hồ sợ hãi nàng thật sự cứ như vậy thối lui ra khỏi thế giới của bản thân.
Chờ đến khi không nghe được bất kỳ động tĩnh nào nữa, Cố Tô An mới chậm rãi co rúc lại, ôm người thấp giọng thút thít.
Nàng không nghĩ ra bản thân tại sao phải bởi vì những tin tức bát quái này của Diệp Thời Tầm mà cảm thấy buồn bã, càng không nghĩ ra tại sao sáng sớm nhìn thấy trong nhà Diệp Thời Tầm xuất hiện người khác lại gần như tan vỡ.
Cố Tô An lấy điện thoại ra, trên điện thoại di động ùn ùn kéo đến tin tức bát quái xì căng đan của Diệp Thời Tầm, Cố Tô An hết lần này tới lần khác nói với bản thân những thứ này đều là giả.
Cuối cùng một weibo và mấy bình luận phía dưới dẫn Cố Tô An chú ý.
Quýt không chua không sướng: Hôm nay thấy tin tức trên mạng, tha thứ ta cười không phúc hậu.
Diệp Thời Tầm ngươi cũng có ngày hôm nay a! Hỏi: Thâm niên homophobia đột nhiên bị bộc ra là đồng tính luyến ái, xin hỏi ám ảnh tâm lý sẽ bao lớn.
Đáp: Cảm giác toàn thế giới có hận ý thật sâu đối với ta.
Ta nhớ năm ngoái cùng ngươi đi dạo phố, ở trên đường vô tình nhìn thấy les hôn môi, ngươi buồn nôn đến nằm viện, sau đó nửa tháng nghe được ba chữ "đồng tính luyến" liền nôn ọe, hiện tại ngươi có khỏe không? Cần ta gửi tiền thuốc thang cho ngươi không?
Nhớ vị sầu riêng của người: Thấy tin tức ta mặt ngu luôn, bị hù sợ truyện cũng không muốn đăng nữa chạy tới ăn dưa.
Homophobia biến thành đồng tính luyến ái, bao kíƈɦ ŧɦíƈɦ a.
Tiểu Tầm Nhi có khỏe không? —— Không muốn up truyện nữa, muốn đi an ủi A Tầm.
Trái táo đen tâm thần phân liệt: Thấy tin tức ta mặt ngu luôn, suýt nữa thả cay vào đồ ngọt.
Sao ta không biết bằng hữu homophobia của ta là đồng tính luyến ái vậy? —— Không muốn share đồ ăn ngon nữa, phải đi an ủi A Tầm.
Nước chanh nghèo túng: Thấy tin tức ta mặt ngu luôn, suýt nữa lê lết chút máu tàn đi đánh boss.
Sao ta không biết bằng hữu homophobia của ta là đồng tính luyến ái vậy? —— Không muốn đánh liên minh nữa, phải đi an ủi A Tầm.
Thạch lựu yêu phải cóc: Thấy tin tức ta mặt ngu luôn, suýt nữa hát lạc giọng.
Sao ta không biết bằng hữu homophobia của ta là đồng tính luyến ái vậy? —— Không muốn mở concert nữa, phải đi an ủi A Tầm.
Quả đào ăn hoa: Mấy vị lầu trên đủ rồi, thân là đệ nhất chó săn của quốc nội, ta không thèm nhìn loại xì căng đan giả tạo này.
Tai tiếng của tiểu hoa đán nào đó không nghĩ phát nữa, phải đi an ủi A Tầm.
Thạch lựu yêu phải cóc: Quả đào, cân team!
Quả đào ăn hoa:...! Thấy tin tức ta mặt ngu luôn, chụp hình suýt nữa tay run chụp cảnh một nam diễn viên hạng A xxoo với cấp trên.
Sao ta không biết bằng hữu homophobia của ta là đồng tính luyến ái vậy? —— Không thèm đào mấy bí mật nhỏ của ảnh đế ảnh hậu nữa, phải đi an ủi A Tầm.
Cố Tô An thấy những tin tức này không khỏi bật cười, chỉ là tài khoản của những người này nàng không nhận biết một người nào.
Nhấn vào nhìn lại đều là acc nhỏ vừa đăng ký không lâu.
Một đám bình luận bên dưới đều là nhục mạ bọn hắn, những người kia cũng không hề trả lời lại, tựa như bọn họ hoàn toàn biến mất vậy.
Tin tức trên mạng vẫn nghiêng một bên, đủ loại cao thủ phân tích ra sân, liệt kê Diệp Thời Tầm đủ loại vết xấu loang lổ.
Diệp Thời Tầm luôn ở công ty bận bịu xoay vòng vòng, không thể không nói vị tổng tài thường ngày chỉ biết ăn uống vui đùa kia, đến lúc chỉnh người thật không khách khí chút nào, Diệp Thời Tầm cười lạnh: "Ngươi từng giúp ta, hiện tại cũng hại ta.
Về sau như thế nào, mọi người cũng đừng ai trách ai."
"Lưu bí thư, đồ vật ta đưa ngươi có thể gửi cho Quả Đào rồi.
Để cho nàng bạo tin tức nguyên hũ nguyên vị hiện ra trước mặt đại chúng, về phần xì căng đan của ta tạm thời gác lại." Diệp Thời Tầm gửi tài liệu cho Lưu bí thư, sau khi cùng Lưu bí thư giao thủ mấy lần, Lưu bí thư đã trở thành người mình, Diệp Thời Tầm dùng người rất to gan hơn nữa nhìn người rất chuẩn, Lưu bí thư sẽ không phản bội nàng.
Dựa theo kế hoạch của Diệp Thời Tầm, dư luận trên mạng vỏn vẹn hai ba người là dẫn không dậy được.
Những tin tức kia của bản thân, tuyệt đối là có người sau màn thao túng, Diệp Thời Tầm trước đây rất lâu chỉ sợ ngày nào đó chuyện của bản thân cùng Cố Tô An bị bộc ra sẽ ảnh hưởng đến nàng, vì vậy luôn vô tình cố ý thu thập chứng cớ bản thân dị ứng đồng tính, ngay cả một ít đơn thuốc hồi trước bị Phong Lưu cưỡng chế đưa đi bệnh viện đều tìm tới giữ lại.
Chuyện này xảy ra, mấy thứ kia phải lên sàn sử dụng rồi.
Đời trước không liên lạc gì với mấy người bằng hữu kia, sau đó hiển nhiên cũng không biết bọn họ đã đi đâu làm gì, bất quá kiếp này trở lại, mỗi một phần nhân mạch giao thiệp đều vững vàng nắm giữ trong tay.
Vốn nghĩ cuối cùng dẫn dắt dư luận đi đối phó Tô Vận, không ngờ lại trước thời hạn đem ra dùng, tuy rằng những thứ kia đều là bọn họ tự phát trợ giúp, nhưng Diệp Thời Tầm vẫn phải tử tế cảm ơn bọn họ.
Tin nhắn cảm ơn từng cái từng cái phát ra ngoài, Diệp Thời Tầm (Dứa thơm bồi vỏ sò): cảm ơn mọi người, có rảnh rỗi mời mọi người ăn cơm.
Quýt không chua không sướng: khách khí cái gì? Ta muốn kiếm khối đất, ngươi giúp đỡ quan hệ một chút.
Nhớ vị sầu riêng của người: cùng chúng ta còn cần khách khí sao? Không nói nhảm nữa, ngưng truyện đã ba ngày, bọn họ cũng sắp gửi cưa điện cho ta rồi.
Trái táo đen tâm thần phân liệt: ăn cơm bao nhàm chán a, tìm cơ hội nếm thử trái táo cay đặc chế của ta.
Nước chanh nghèo túng: không nói nữa, phải lập tức lên máy bay rồi.
Chờ ta cầm cúp quán quân thế giới, trở về nước giúp các ngươi luyện cấp miễn phí.
Thạch lựu yêu phải cóc: vì ngươi hoãn concert ba ngày, thấy đủ chứ.
Không nói nữa, có người tới tìm ta chụp ảnh bìa.
Quả đào ăn hoa: Thạch lựu, bạn trai xì căng đan của ngươi rốt cuộc có thật hay không? Cho một lời chính xác, để ta bạo tin.
Nếu không tháng sau phải cạp đất rồi.
...
Sau khi đám người kết thúc trò chuyện, Diệp Thời Tầm kỹ lưỡng nhìn tin nhắn của những acc nhỏ kia, hiện tại những tin nhắn này không ai chú ý, nhưng chờ sau này —— đến khi nàng chân chính cùng Tô Vận đối kháng, đem chủ nhân những acc nhỏ này kéo ra, khi đó thứ dư luận dẫn tới sẽ không phải là thứ Tô Vận có thể ngăn cản được.
Tô Vận không chống nổi, núi dựa sau lưng nàng ắt sẽ xuất hiện, đến lúc đó Diệp Thời Tầm không sợ đem bọn họ kích phá hết một lượt.
Nghĩ đến đây, Diệp Thời Tầm ngược lại bắt đầu mong đợi ngày sắp tới.
Từng mảnh đào hoa V: Gần đây thân thể không tốt không chú ý mấy đến tin tức bát quái giải trí, đột nhiên thấy xì căng đan của thiên tài thương nghiệp, làm ta nhớ lại trước đây không lâu đào được một vụ, vốn cho rằng mọi người sẽ không chú ý tin tức của những thương nhân kia, bây giờ nhìn lại hóa ra là do ta không theo kịp bước chân bát quái.
Đời sống riêng của tổng tài Hồng Âu, không biết có mấy người cảm thấy hứng thú.
[Kèm hình]
(*) Tài khoản VIP trên weibo sẽ có thêm chữ V đằng sau
Tin tức vừa ra, điện thoại di động Diệp Thời Tầm lại bắt đầu vang lên, có người gửi tin hỏi nàng có phải là muốn trả thù tổng tài, có người nói thẳng nàng là bạch nhãn lang, qua cầu rút ván không nhớ tình xưa.
Diệp Thời Tầm đối việc này khinh thường không để ý, thừa dịp dư luận nổi lên sóng gió, nàng lập tức gửi tin cho Lưu bí thư.
Diệp Thời Tầm có chút luyến tiếc nhìn phòng làm việc, thở dài: Nơi này phải phá hủy rồi!
Tiếp đó trên mặt lại hiện ra nụ cười thản nhiên, tạm thời phá hủy mà thôi, chờ công ty này hoàn toàn thu vào trong túi, Hồng Âu sẽ lại khôi phục cường thịnh dĩ vãng.
Hôm nay là một ngày mọi người bận rộn nhất, quần chúng vây xem bày tỏ bụng ăn có chút căng*, cả năm tiếp theo có thể cự tuyệt mọi loại trái cây rồi.
(*) ở TQ ngồi hóng tin tức bàn tán xì căng đan được gọi là "ăn" dưa.
Nhưng mà Diệp Thời Tầm tựa hồ cũng không muốn bỏ qua bọn họ, tới gần chạng vạng tối lại bạo ra một cái tin, tổng tài Hồng Âu ba năm trước say rượu từng lái xe đụng chết một vị lão nhân, tin tức này vừa ra cả cái Hồng Âu đều bị đưa vào trong dư luận.
Diệp Thời Tầm cười rất đắc ý, nàng chưa từng nghĩ đi hại ai, nhưng một khi người khác hại nàng, vậy thì sau khi bị trả thù cũng đừng có lộ vẻ mặt đáng thương.
Chuyện tai nạn xe cộ này Diệp Thời Tầm trước đó cũng không biết, nhưng Quả Đào trước khi làm chó săn vốn là thám tử tư, năm đó nàng vừa vặn nhận vụ án này, chỉ tiếc cuối cùng bị người chèn ép không giải quyết được, mượn cơ hội này, Quả Đào cũng coi như báo mối thù năm đó.
Một hồi lâu sau Diệp Thời Tầm cuối cùng biên tập xong một tin nhắn gửi cho Cố Tô An, đối với công ty nàng đã làm xong chuẩn bị vẹn toàn, nhưng duy chỉ không yên lòng Cố Tô An.
Rất muốn tự mình trở về giải thích, nhưng Diệp Thời Tầm không xác định Cố Tô An hiện tại có muốn gặp nàng hay không.
Quan hệ giữa hai người chưa vạch rõ, Cố Tô An cũng không xác định bản thân có thật yêu Diệp Thời Tầm hay không, nhưng cái loại đau lòng chân thật này lại không thể khinh thường.
Cho tới khi điện thoại di động nhận được tin nhắn Diệp Thời Tầm gửi tới, cõi lòng xao động bất an của Cố Tô An từ từ bình tĩnh lại.
Diệp Thời Tầm: Tin tức trên mạng một nửa là thật một nửa là giả, ví dụ như tin tức ta thích Phong Lưu là giả
Cố Tô An nhìn những thứ này, không nghĩ nhiều nữa đóng điện thoại di động chuẩn bị về phòng ngủ một giấc.
Kết quả vừa đứng dậy liền nghe được tiếng chuông cửa, thông qua mắt mèo thấy một người làm nàng cảm thấy ngoài ý muốn.
Do dự một hồi mở cửa ra, ngoài cửa Phong Lưu đang đứng.
Không chỉ vậy trong tay Phong Lưu còn xách thức ăn, thấy Cố Tô An mở cửa ra, nàng thở dài một ngụm: "Cuối cùng cũng mở cửa."
Tiếp đó tự giới thiệu mình với Cố Tô An: "Xin chào, ta là Phong Lưu.
Là...!nữ chính phía trên xì căng đan bát quái.
Ta tới là bởi vì bạn ta nhờ ta, chiếu cố hàng xóm nàng một chút.
Đây là cơm mang cho ngươi, xin vui lòng nhận!"
Phong Lưu cười xuân quang rực rỡ, đáy lòng thầm chửi sáng này mình không có mắt nhìn, cũng không biết dư luận lần này có gây ảnh hưởng gì đối với Diệp Thời Tầm hay không.
Cố Tô An nghe Phong Lưu nói, nhàn nhạt nổi lên một chút tiếu ý: "Phong tiểu thư, xin chào, vào ngồi đi."
"Không được, quán bar của ta vẫn còn đang mở cửa, ta phải đi về." Phong Lưu không dám ở lại nơi này lâu, hiện tại bản thân danh tiếng đang thịnh, ngộ nhỡ bị kẻ không có mắt chụp tới mình từng cùng Cố Tô An tiếp xúc, đến lúc đó Cố Tô An cũng bị kéo vào xì căng đan lần này, sợ là khi đó lửa giận của Diệp Thời Tầm không phải thứ bản thân có thể chịu được.
Thấy Phong Lưu không muốn lưu lại, Cố Tô An cũng không bắt buộc.
Cùng Phong Lưu nói lời từ biệt xong, Cố Tô An lại nhận được một cái tin: Ta nhờ Phong Lưu mang đồ ăn cho ngươi, ngươi có nhận được không? Nếu như không thích ăn gọi điện thoại nói với nàng, để nàng đi mua cái khác.
Cố Tô An: Cảm ơn ngươi, kỳ thực không cần phải như vậy.
Diệp Thời Tầm: Đương nhiên là cần, ngươi còn nợ ta phúc lợi mà
Cố Tô An: Không nói nữa, ta đi ăn cơm trước.
Giúp ta gửi lời cám ơn với Phong tiểu thư.
Diệp Thời Tầm bưng điện thoại di động cười ngây ngô, màn ảnh đầu kia Cố Tô An khẳng định lại mắc cỡ đỏ mặt.
Diệp Thời Tầm nguyên bản nghĩ dứt khoát cùng Cố Tô An vạch rõ, kết quả không ngờ xảy ra chuyện này, trước mắt mình bị nhìn chằm chằm, cũng không biết Trần Hồng Âu còn chiêu gì không, đến lúc đó liên luỵ đến Cố Tô An thì không tốt.
Chỉ có thể lựa chọn tiếp tục nhẫn nại..