Mộng Trầm Ngư bị Tả Tiểu Niệm chọc giận rồi: “Sư tỷ, em trai trong mắt ngươi có thể là xuất sắc vô cùng, nhưng hắn chắc gì đã ưu tú trong mắt người khác chứ...”
Tả Tiểu Niệm cười lạnh: “Đúng vậy, hóa ra ngươi cũng biết đạo lý này cơ đấy. Vậy dựa vào cái gì mà ngươi cho rằng ta sẽ cảm thấy anh trai ngươi rất ưu tú? Có lẽ trong mắt ngươi hẳn rất ưu tú, nhưng trong mắt ta thì anh trai Mộng Trầm Thiên của ngươi còn kém lắm”
“Tỷ!"
“Tranh cãi xem ai đúng ai sai đúng là vô vị, tự hiểu trong lòng là được rồi. Mà sau chuyện này, anh em hai người chắc là đã từng bàn bạc với nhau, các người cho rằng... Tiểu Đa là vật cản giữa ta và anh trai ngươi?”
“Cho nên lúc này, khi sư phụ lo cho an toàn của Tiểu Đa, cần một người âm thầm bảo vệ, ngươi mới xung phong nhận việc, chủ động xin đi giết giặc.”
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. Mê truyện hot chấm vn ạ.
“Nhưng ngươi không phải đến để bảo vệ Tiểu Đa, mà là muốn tận mắt nhìn thấy hắn phải chết. Cho nên lúc mọi chuyện xảy đến với Tiểu Đa, ngươi đều coi như không thấy. Cho dù nó có đối mặt với khoảnh khắc sống chết, ngươi cũng không thèm ra tay mà chỉ đứng nhìn”
“Bất kể lúc Phượng thành tam thiếu khiêu khích, hay khi Mộc Vân Phong ra đòn sát thủy, ngươi vẫn luôn khoanh tay đứng nhìn? Thậm chí... lúc Mộc Vân Phong chạy trốn, ngươi vẫn lựa chọn thờ ơ chỉ vì hi vọng hắn còn cơ hội quay lại đánh lén Tiểu Đa một lần nữa”
“Mà chỉ cần Tiểu Đa chết đi, thì dù sư phụ truy cứu, ngươi cũng có thể lấy cái cớ nhiệm vụ thật bại, không bảo vệ tốt để cho qua chuyện đúng không? Ngươi đoán chắc răng sư phụ dù có mắng mỏ ngươi thậm tệ thì cũng sẽ không trách cứ quá nặng nề:
“Xâu chuỗi tất cả những chuyện này lại, ngươi còn gì để nói không?”
“Ngươi không có gì để nói, nhưng ta thì có. Vì dù có như vậy thì cũng không giải thích được lý do ngươi làm như vậy, lý do còn chưa đủ.”
“Chỉ vì chuyện nhỏ như phá hoại một cuộc hẹn thì không thể nào đẩy chuyện này đến bước đường sống chết được. Mộng Trầm Ngư, rốt cuộc ngươi đang suy nghĩ điều gì?”
“Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?”
Mộng Trầm Ngư mím chặt môi, không nói câu nào.
Nhìn gương mặt xinh đẹp tinh xảo này, ánh mắt Tả Tiểu Niệm càng thêm lạnh giá, sát khí cũng càng thêm nồng nặc.
Nàng thật không ngờ rằng, sư muội mình vẫn luôn yêu thích trước nay lại làm như vậy.
Nguyên nhân không thể lý giải nổi, lý do thật sự là gì vậy?
Chỉ vì phá hoại cuộc hẹn với anh trai nàng ư? Đúng là chuyện hoang đường. Vì một cuộc hẹn không thành mà muốn giết em trai của cô gái mình thích?
Cái logic này làm sao mà giải thích được?
Tả Tiểu Niệm có ngốc đến mấy cũng không thể tin tưởng lý do thoái thác này. Dù suy luận này ra do chính nàng đưa ra.
Nhưng khi nhìn vào phản ứng của Mộng Trầm Ngư thì đúng là có một phần nguyên nhân định giết người như vậy.
Vậy thì càng hoang đường hơn.
Về phần lý do gì mà người đàn ông ưu tú, nên cho hắn cơ hội các thứ, Tả Tiểu Niệm chẳng thèm nghĩ đến. Bản thân Mộng Trầm Ngư cũng là một mỹ nữ, nàng có chấp nhận đối phương chỉ vì người ta ưu tú khi chính mình còn chẳng có cảm giác gì không?
Chẳng phải Tiểu Đa cũng rất ưu tú à, sao nàng không tự đưa tới cửa luôn đi?
Ừ... Đây chính là tiếng lòng của Tả Tiểu Niệm, chỉ là không thật sự nói ra mà thôi.
Cho nên bên trong nhất định còn có nguyên nhân khác.
Mà nguyên nhân này chắc chắn Tả Tiểu Niệm phải biết cho bằng được.
“Theo ta! Đi gặp sư phụ.”
Tả Tiểu Niệm túm lấy Mộng Trầm Ngư: “Ta hỏi không ra, không tin là sư phụ cũng hỏi không ra.”
Nàng nắm lấy Mộng Trầm Ngư bay vọt lên, vội vã đi thật xa. Lúc này Mộng Trầm Ngư không hề phản kháng, chỉ còn lại nét mặt quật cường. Gió thổi qua.
Bụi cỏ nơi đây lụi tàn trong nháy mắt, thây xác mất đầu của Mộc Vân Phong lặng lẽ biến mất nơi hoang vu.
Bởi vì khoảng cách thật sự quá xa, quá trình ra tay cũng ngắn ngủi, cho nên Tân Phương Dương cũng chưa phát hiện ra chuyện bên Tả Tiểu Niệm.
Tất cả tâm chí của Tân Phương Dương đều đặt vào việc xử lý vết thương cho các học sinh.
Lúc này sắc mặt hắn vô cùng nặng nề, vô cùng khó coi.
Vết thương của đám người Tả Tiểu Đa cũng không nặng lắm, trừ bản thân Tả Tiểu Đa bị thương ở lưng, vết thương hơi sâu ra thì vết thương của những người khác đều không phải chỗ yếu hại, chỉ cần sơ cứu là sẽ không có gì đáng ngại.
Nhưng có tên Mộc Vân Phong nấp trong tối kia lại là một chuyện lớn.
Mộc Vân Phong dạy học ở Nhị Trung nhiều năm, đã quá quen thuộc với mọi chuyện ở Nhị Trung.
“Lã nào hai học sinh bị ngộ sát trước đó cũng do Mộc Vân Phong ra tay?”
Chẳng bao lâu sau, mấy nhóm học sinh khác cũng đều trở về, đại bộ phận đều bình an vô sự cũng chỉ có đội Tống Tử Hào xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.
Đám Tống Tử Hào phát hiện ra một gốc Tinh Quang Đăng nấp bên dưới bụi cỏ ở khu vực gần bên giới phạm vi rèn luyện của Võ Sư, trong lúc đang định thu hái thì lại thấy Tinh Quang Đăng bị một con linh thú nhỏ cắp đi mất.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!