Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Khuynh Đảo Thiên Hạ - Tả Tiểu Đa (FULL)

Tối nay gặp được Tả Tiểu Đa là chuyện đã được sắp đặt trước, nhưng đồng thời gặp được Mục Yên Yên thì lại là mừng rỡ ngoài ý muốn.

Dù sao hai người này đến cùng nhau, còn ở dưới bầu không khí vi diệu bậc này, thật sự là quá khó khăn, đương nhiên phải ngạc nhiên mừng rỡ!

Ngay khi Hà Viên Nguyệt, Tả Tiểu Đa và Mục Yên Yên gặp mặt, Hà Viên Nguyệt bỗng nhiên ngẩng đầu, nhíu mày nhìn về phía bầu trời phía nam.

Trên đỉnh bầu trời phía nam, dường như có ba ngôi sao tạo thành hình tam giác đột nhiên hơi lóe sáng.

“Chẳng lẽ chỉ là ảo giác?” Hà Viên Nguyệt tiếp tục chăm chú nhìn, nhưng không nhìn thấy gì nữa.

Ba người đều thấy hành động khác lạ của Hà Viên Nguyệt vào lúc này, đương nhiên ai cũng khó hiểu quay đầu nhìn theo.

Mục Yên Yên và Tả Tiểu Niệm không nhìn thấy gì cả.

Chỉ có Tả Tiểu Đa đang đeo miếng ngọc bội kia trên người mới biết, khoảnh khắc ấy, đột nhiên nó hơi nóng lên, chỉ nóng nên một chút, nhưng chút thay đổi ấy cũng đủ để Tả Tiểu Đa cảm nhận được.

Đó là... Một luồng năng lượng khó hiểu đột nhiên từ trên trời rơi xuống, tụ hội ở bên này?

Hà Viên Nguyệt xuất thần tiếp tục quan sát thành Phương Hoàng, cho dù là nửa đêm, ánh đèn mọi nhà không còn nhiều, nhưng ánh trăng sáng cũng đủ để mắt nàng nhìn ra phía xa không bị cản trở gì.

Dưới ánh trăng mông lung, chiếu rọi ngàn dặm, bao trùm khắp nhân gian. “Các ngươi đến xem.”

Hà Viên Nguyệt mỉm cười, vươn tay phải chỉ về phía nam: “Đêm nay chính là ngày mười lăm tháng sáu, một trận mưa to đi qua, gột rửa hết bụi mù, trời xanh không mây, đất trời giao hòa, âm dương có cảm... Tối nay, giờ phút này, đúng là lúc thời khắc rồng bay.”

“Sau khi mưa to, nếu có Long Mạch thì Thanh Long nhất định tung bay, thuận gió đi thẳng đến chín tầng mây.”

“Tối nay ta tới đây là muốn tranh thủ thiên thời quan sát Thanh Long lên xuống, di chuyển trong mây."

Hà Viên Nguyệt mỉm cười: “Ban đầu ta gọi Tiểu Đa đến đây là để hướng dẫn thêm về phương diện Vọng Khí Thuật, tiến sâu thêm một bước... Không ngờ Mục sư phụ cũng đến cùng, cũng có thể coi là một sự tình cờ.”

“Thanh long bay lên?” “Đúng vậy.”

Hà Viên Nguyệt nói: “Cái gọi là độc âm không lâu, độc dương không sinh. Nơi có Phượng Mạch ắt có Long Mạch. Chẳng qua Long Mạch ở thành Phượng Hoàng bị che dấu quá sâu, làm cho bà già này bất lực.”

“Nhưng tối này chính là lúc Thanh Tong bay lên trời, cho dù có người muốn ẩn nấp thì cũng có dấu vết để lại, rốt cuộc ngày Long Đăng này từ đâu mà ra, vì đâu mà mất. Rốt cuộc thành Phượng Hoàng này có tồn tại Long Mạch hay không!”

Mục Yên Yên trầm tư, chậm rãi nói: “Nếu vẫn không có dấu hiệu gì lộ ra, hoặc là nói thành Phượng Hoàng này vốn không có Long Mạch thì sao?”

Ánh mắt Hà Viên Nguyệt nặng nề: “Nếu không có, trận chiến này ắt thất bại! Phượng Mạch Xung Hồn cũng vì vậy mà đi vào đường chết! Vậy ngươi lập tức đưa Linh Niệm cao chạy xa bay! Cho dù cả thành Phượng Hoàng bị

cháy rụi cũng không được trở về!”

“Tiểu Niệm, nếu thật sự đi đến kết quả này thì cả đời này ngươi tuyệt đối không thể trở lại thành Phượng Hoàng!”

“Tại sao lại như vậy?” Tả Tiểu Niệm hỏi.

“Nếu Long Mạch không còn, hoặc là đã bị quân địch lợi dụng thì thành Phượng Hoàng chính là tử địa của ngươi! Nhất là sau khi Phượng Mạch Xung Hồn, nơi này càng là vùng đất chết của ngươi, cho dù ngươi xuất hiện ở thành

Phượng Hoàng lúc nào thì khi ấy cũng là thời khắc ngươi phải bỏ mạng!”

Sắc mặt Mục Yên Yên là Tả Tiểu Niệm tức khắc thay đổi, trở nên vô cùng khó coi.

Tả Tiểu Niệm kiên định nói: “Cho dù không có Long Mạch ta cũng không đi, thề tồn vong cùng người nhà.”

Ánh mắt Hà Viên Nguyệt hơi lóe lên, âm thầm liếc nhìn Mục Yên Yên một cái.

Mục Yên Yên cũng âm thầm gật đầu.

“Mưa mới bắt đầu, trời xanh cũng vừa lúc. Lấy thiên thời mà nói thì Thanh Long vẫn đang thai nghén, còn một thời gian nữa mới đến lúc Thanh Long bay lên.”

Hà Viên Nguyệt vãy tay: “Tả Tiểu Đa, ngươi lại đây.”

Tả Tiểu Đa đi đến đứng ở bên cạnh xe lăn của Mục Yên Yên, dùng cơ thể chặn gió thổi tới cho nàng.

“Không cần đứng ở bên đó, cũng không cần chắn gió cho ta.”

Hà Viên Nguyệt nhíu mày nói: “Ngươi đứng ở bên này, đứng ở trước gió, nhìn kỹ”

“Nhìn? Nhìn cái gì ạ?”

Ở metruyen hot.vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Mấy ngàn dặm núi sông trước mắt. Lúc này, ngươi đang đứng ở vị trí cao nhất. Dùng mắt của ngươi, tim của ngươi để nhìn.”

Hà Viên Nguyệt nhẹ giọng nói: “Lấy vị trí chỗ ngươi đang đứng làm mắt, từ đó quan sát trước mặt. Phía trước bên trái và bên phải là toàn cảnh thành Phượng Hoàng. Ta muốn biết, để ngươi nhìn, ngươi có thể nhìn thấy cái gì?”

Tả Tiểu Đa mờ mịt khó hiểu nhưng vẫn nghe lời nhìn lại.

Tả Tiểu Niệm và Mục Yên Yên cũng không khỏi nhìn theo hướng đó, nhưng lại cảm thấy mình không nhìn ra điều gì khác thường cả.

Tả Tiểu Đa không dám chậm trễ.

Hắn hít sâu một hơi, chậm rãi nhắm mắt lại, một lát sau mới yên lặng mở mắt ra, nhìn về phía trước.

Hắn vô tình thu ánh mắt lại, giờ khắc này, vạn vật thế gian như càng sáng ngời trong mắt hắn.

Sau cơn mưa rào, dưới chân núi có tiếng nước cọ rửa, tiếng rắn, chuột cùng với các loại động vật bò sát khác.

Ngoài những tiếng này ra, khắp đất trời vô cùng yên tĩnh.

Dù là trải qua nhiều trận mưa sao băng suốt nhiều năm, thì trong khoảng thời gian này nó cũng hoàn toàn yên tĩnh, không có mảnh nào rơi xuống.

Nước mưa thấm xuống mặt đất, nhiệt độ nóng ẩm bốc lên, hơi nước vô cùng tận cũng theo đó bốc lên khỏi mặt đất, từ xa nhìn lại, giống như một cột khói bay thẳng hướng lên trời!

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận