“Trời!"
Hai mắt của Tả Tiểu Đa suýt chút nữa trợn ra ngoài: “Còn có chuyện như thế... Có thể kể ta nghe một chút không?”
“Kể cái đầu ngươi! Cút nhanh đi vào tu luyện!”
Thầy Cố một cước đá Tả Tiểu Đa đi vào, cái tên này, chẳng trách Tân Phương Dương cứ đá qua đánh lại, thật sự rất muốn ăn đòn.
Lòng hiếu kỳ quá nặng.
...
Mang theo đồ phụ trợ đi vào phòng trọng lực, Tả Tiểu Đa vừa mới đi vào đã cảm thấy khác rồi.
Chỉ cảm thấy cả người mình bỗng nhiên rơi xuống, nếu không phải dán chặt lên da thịt, mà cố định ở trên quần, đoán chừng có thể kéo quần xuống cổ chân
“Đệt! Có thể làm ra Thần khí cởi quần”
Tả Tiểu Đa tự lẩm bẩm.
Sau khi hơi thích ứng, phát hiện mình bước đi liên tục khó khăn hơn lần đầu đi vào phòng trọng lực, giữa lúc tư tưởng đang thay đổi nhanh chóng, lập tức vận 'Viêm Dương Chân Kinh, hiệu quả tất nhiên rất rõ ràng, toàn thân bỗng nhiên nhẹ bổng đi, nhưng 'thằng em' nào đó cũng lập tức ngóc lên theo.
“Phụ trợ vẫn còn thiếu một miếng... chỗ này chắc có thể chịu được trọng tải 90 kg ấy chứ..."
Tả Tiểu Đa nhìn một chút, tự lẩm bẩm, không nén được tưởng tượng xa vời: "Nhưng mà không biết chỗ này có cần rèn luyện hay không?”
Suy nghĩ rất lâu, vẫn là từ bỏ đi.
"Cũng đừng luyện tập lưng chừng, vậy mới phiền toái”
Nhưng cho dù từ bỏ, Tả Tiểu Đa vẫn cứ kích phát ra linh cảm mới và nỗi lo lắng mới: “Thứ này, thật ra rất tốt... Mỗi ngày ta đá đũng quần người khác nhưng mục tiêu phía bên ta so với người bình thường vẫn rõ ràng hơn nhiều, người khác cũng đá ta thì phải làm sao bây giờ?”
“Dụng cụ bảo hộ...., có nên làm một cái quần lót sắt hay không? Bảo vệ một chút?"
Nhìn nhìn thằng em của mình lại không nén được có hơi buồn phiền: “Nhị ca à, ngươi cũng quá hùng tráng, mục tiêu quá rõ ràng rồi đó, nhìn thấy mà giật mình, thật sự rất dễ dàng bị công kích. Phải biết kẻ nối tiếng thì dễ bị ghen ghét, cây cao trong rừng gió sẽ bẻ gảy, chim lớn xuất hiện sẽ bị súng săn”
Vừa lầm bầm, vừa bắt đầu luyện tập, quả nhiên, cho dù có Viêm Dương Chân Kinh giúp đỡ, vẫn cứ không lưu loát hơn rất nhiều so với hôm qua, rất nhiều động tác đã quen thuộc trôi chảy cũng bất đầu trở nên lệch hướng.
“Đúng là không dễ dàng”
Trong tình huống không mang theo dụng cụ bảo hộ, bản thân rõ ràng cũng đã có thế liên tục đánh xong tất cả bộ võ thuật, thậm chí còn có thể triển khai Tỉnh Không Bộ, nhưng sau khi mang theo dụng cụ bảo hộ, chỉ với một lần thi triển Tinh Không Bộ cũng đã khiến bắp thịt mỏi mệt kiệt sức, không thể tiếp tục được nữa!
“Quả nhiên có tác dụng!"
Tả Tiểu Đa cố chấp chịu đựng, đứng thu hồi giống như trước; Sau đó lại rèn luyện vòng đi vòng lại một lần nữa.
Mãi cho đến 12 giờ 30 phút trưa.
Tân Phương Dương đang chờ ở bên ngoài phát hiện Tả Tiểu Đa đến lúc này vẫn chưa đi ra, mở cửa nhìn một chút, chỉ thấy cái tên này đang nằm úp sấp trước cửa.
Rõ ràng là ngay cả sức lực mở cửa cũng không có..
Vẫn cứ túm lấy cổ hắn kéo ra giống như trước, nhưng mà lần kéo này lại bỗng nhiên cảm thấy bất thường: “ Gia tăng phụ trợ?”
Bên cạnh, thầy Cố nhìn động tác thô lỗ của Tần Phương Dương, khóe miệng co giật mạnh mẽ, mắt trợn trắng, nói: “Bản thân là giáo viên chủ nhiệm của hắn mà ngươi lại quên rồi sao, ta không chuẩn bị phải làm sao bây giờ? Làm lỡ dỡ con nhà người ta?"
Tân Phương Dương gật đầu đầy áy náy: “Cảm ơn cảm ơn. Chờ ta chế tạo cái mới rồi trả lại cho ngươi”
“Không cần. Chờ cái tên này lúc tốt nghiệp để lại cho ta là được rồi, ai sử dụng cũng như nhau thôi!"
Thầy Cố tỏ ra đặc biệt rộng lượng: “Ta đoán cái tên này nhất định có thể thành danh, nói không chừng ta còn có thể hưởng chút ánh sáng, dù gì cũng coi như là chỉ đạo tu luyện.”
Tân Phương Dương đứng lại, nhìn chăm chú thầy Cố: "Lão Cố, với tư cách là người quen biết ta nhắc nhở ngươi một câu, ý nghĩ này của ngươi nên bỏ đi càng sớm càng tốt, nếu không, ngươi nhất định sẽ hối hận.”
Thầy Cố mù mờ: "Vì sao?”
“Cái tên này tính cách gì, ngươi nhìn không ra sao? Cho dù sau này hắn thành danh, đoán đó cũng là tiếng xấu... Loại này tu vi càng cao kẻ thù càng nhiều... đợi đến lúc cái tên này đạt đến cảnh giới như của ta bây giờ, kẻ thù của hẳn cũng có thể trải rộng toàn bộ Tỉnh Hồn Đại Lục cho mà xem... Ngươi khẳng định, ngươi tựa vào người này là có lợi!?"
Thầy Cố tưởng tượng ra các tình cảnh có thể xuất hiện theo bản năng, không chịu được run lập cập, nói: "Vậy quên đi..."
Nhìn Tân Phương Dương kéo Tả Tiểu Đa đi như chó chết, thầy Cố tự lầm bẩm ở phía sau, càng nghĩ càng cảm thấy lời Tân Phương Dương nói thật sự là quá có lý.
“Tính cách cái tên này, nếu mà thật sự đạt đến cấp độ Anh Biến... Đoán là kẻ thù cho dù không thể trải rộng khắp Tính Hồn, nhưng toàn bộ Trung Nguyên vẫn có thể lầm, thôi thôi ta cửa nhỏ nhà nhỏ, đừng nói là toàn bộ Tính Hồn toàn bộ Trung Nguyên, cho dù là toàn bộ Thành Phượng Hoàng... Ta cũng không chịu được!”
Thầy Cố mất hết hi vọng, không nghĩ tới chuyện này nữa.
“Thôi, ta coi như là làm chuyện tốt không để lại tên."
“Mấy thắng nhóc khác, quyền lực đằng sau của mỗi người dường như kiên cường hơn cái tên này, hôm nay cũng mang theo phụ trợ, tuy còn chưa tới năm mươi kg trọng lượng nặng như vậy, nhưng rõ ràng rong gia tộc đã có kinh nghiệm, hiểu rõ quá trình tuần tự..”
“Ừ, ngay cả tiểu nha đầu kia cũng mang theo phụ trợ... Mấy tên này, tu luyện một lăn là một lần liều mạng”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!