Ở một chỗ khuất ngoài cửa sổ, Tả Tiểu Niệm nhìn Tiểu Đa chơi trò 'biến vào - biến ra với vẻ mặt buồn cười chết đi được. Nhìn hồi lâu, bất giác hắc tuyến đây đầu, chơi vui như vậy sao? Nhìn ngươi phấn khích thế kia.... Chắc là vẫn chưa chơi xong đâu nhỉ?
Sau khi chờ Tả Tiểu Đa biến ra biến vào hơn ba mươi lần liên tiếp, rốt cuộc mặt Tả Tiểu Niệm cũng biến sắc!
“Sao nhiều lần như vậy? Không ngờ thần niệm mạnh vậy, vẫn chưa cạn kiệt sao?”
Vừa rồi nàng không để ý tới chuyện này, nhưng hiện tại nghĩ tới mấu chốt, lại đột nhiên cảm thấy sợ hãi.
“Năm đó khi ta đột phá Tiên Thiên, khi dùng nhẫn không gian lần đầu tiên, cũng cảm thấy phấn khích mới lạ như thế, cũng chơi 'biến vào ~ biến ra' bảy tám lần, sau đó cảm thấy rất đau đầu, điều tức một hồi lâu mới bình phục được, tại sao tên nhóc này đã chơi nhiều lần như vậy, thế nhưng vẫn có thể chơi không biết mệt? Thần niệm có thể duy trì lâu như vậy..."
Nháy mắt Tả Tiểu Niệm đã vào phòng Tả Tiểu Đa.
“Cấu Đát”
“Hả?” Tả Tiểu Đa lắp bắp kinh hãi: “Sao ngươi vào đây?"
“Đừng quá lạm dụng sức mạnh Thần niệm, một khi tiêu hao quá mức sẽ gây đau đầu, thậm chí có thể sẽ gây tổn hại thần thức của bản thân”
Tả Tiểu Niệm nghiêm túc nhắc nhở.
“Ờ ờ” Tả Tiểu Đa nghe lời, lập tức dừng thử nghiệm.
“Chiếc nhãn không gian mà cha nuôi để lại cho ta, không gian bên trong thật sự là không nhỏ” Tả Tiểu Đa nói.
“Không nhỏ á? Chính xác là nó lớn cỡ nào?” Tả Tiểu Niệm rất tò mò.
“Vậy nhẫn của ngươi lớn cỡ nào?” Tả Tiểu Đa hỏi.
“Nhẫn này là sư phụ cho ta năm đó, gần mười mét vuông!" Tả Tiểu Niệm vô cùng kiêu ngạo nói.
“Mười mét vuông?”
Tả Tiểu Đa nhất thời hơi bối rối.
Nhỏ như vậy sao?
Không nhịn được mở nhẫn không gian của Hồng Hạt Tử ra, chỉ cảm thấy bên trong là một vùng tối lớn, thành thật mà nói là nhìn không thấy đáy. Sau khi thần niệm xâm nhập tới nơi sâu nhất, mới phát hiện một đống đồ vật gì đó, với cả mấy thứ tương tự như ngọc bội truyền công...
Thu hồi thần niệm, Tả Tiểu Đa gãi đầu, nhất thời không biết nên nói gì.
Không biết nói bằng cách nào, sức chứa của nhẫn không gian này, ít nhất Tả Tiểu Đa cảm thấy, có thu vào tiếp một ngọn núi nhỏ nữa e là cũng không có vấn đề gì.
“Nhẫn mà cha nuôi ngươi cho, rốt cuộc sức chứa lớn cỡ nào?” Tả Tiểu Niệm cực kỳ phấn khích.
Thầm nói trong lòng Hồng Hạt Tử keo kiệt như vậy, hắn có thế có một chiếc nhẫn không gian cũng đã là chuyện lạ rồi, có thể có sức chứa lớn cỡ nào? Nhiều nhất cũng chỉ là một hai mét vuông, chỉ có điều nhiêu đó đã đủ cho Cẩu Đát dùng rồi.
"Khụ khụ, nhẫn này của ta có sức chứa rất lớn... Chắc là hai mươi ba mươi nghìn mét vuông?” Tả Tiểu Đa nói một cách không chắc chẩn.
“Hai mươi ba mươi nghìn mét vuông?”
Tả Tiểu Niệm cười ha ha, tự cho rằng mình nghe rõ rồi: “Hai ba mét vuông? Có điều như vậy cũng đủ rồi, cất chút đan dược vũ khí, thì vẫn dư sức”
“Ơ..” Tả Tiểu Đa tức giận nói: "Ta nói thật mà, rộng hai mươi ba mươi nghìn mét vuông! Không tin thì ngươi nhìn xem.”
“Tên ngốc này, một khi nhẫn không gian đã nhận chủ, cũng chỉ có chủ nhân mới có thể nhìn thấy, ta nhìn thế nào đây”
Tả Tiểu Niệm giục: "À, nếu ngươi cảm thấy thần thức của mình vẫn còn đồi dào, thì có thể nhìn xem, cha nuôi ngươi để lại cho ngươi bao nhiêu đõ tốt
Nói với vẻ mặt có chút bỡn cợt.
Hạt Tử kia... có thể có thứ gì tốt?
“Ta xem xem”
Tả Tiểu Đa tìm đống lớn nhất trong số đó, lấy ra một viên Tinh Hồn Ngọc màu đen, vẻ ngoài của viên Tinh Hồn Ngọc này hoàn toàn khác Tinh Hồn Ngọc rong nhận thức của Tả Tiểu Đa, cả vật thể tối đen, lóe ra tinh quang trong suốt, chỉ là nhìn viên Tinh Hồn Ngọc này, thật giống như đang nhìn bầu trời đêm vậy.
Và ngay khi viên Tinh Hồn Ngọc màu đen này được lấy ra, lập tức có một lưỡng linh khí tính khiết tràn ngập cả nhà họ Tả, rồi nhanh chóng tản mát ra xung quanh.
“Tinh Hồn Ngọc cực phẩm!?”
Tả Tiểu Niệm thấy thế nhất thời giật mình đánh. thớt rồi nói: “Nhanh thu vào đi!"
“Hả?”
Tả Tiểu Đa cũng hoảng sợ, không ngờ một viên Tinh Hồn Ngọc thoạt nhìn có vẻ tầm thường này, lại có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy. Nhanh chóng thu lại.
Tả Tiểu Niệm chỉ cảm thấy ngực đập thình thịch mặt đỏ bừng: "Vậy mà lại có Tinh Hồn Ngọc cực phẩm... Loại Tinh Hồn Ngọc này ta cũng chỉ mới nghe nói qua, cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy vật thật... Hồng Hạt Tử, cha nuôi của ngươi, vậy mà có những thứ tốt như này, thật khiến người ta bất ngờ!"
Lúc này Tả Tiểu Đa cũng rất bối rối.
Hồng Hạt Tử đó... Thật sự không giống như người có thể có được những thứ tốt như này!
Bất kể là nhẫn không gian có sức chứa kinh người, hay là Tinh Hồn Ngọc cực phẩm ~ thứ mà ngay cả Niệm Niệm mèo cũng chỉ mới nghe qua tên, chứ chưa từng thấy tận mắt!
“Nhìn xem, rốt cuộc có mấy viên?” Tả Tiểu Niệm.
nhỏ giọng nói, như thể đang đi ăn trộm.
“Để ta nhìn xem...” Tả Tiểu Đa xuất thần niệm nhìn nhìn, vẻ mặt cổ quái nói: “Đại khái có... Trên dưới mười nghìn viên?”
“Trên dưới mười nghìn viên?!”
Tả Tiểu Niệm chấn động toàn thân, ngây ngốc tại chỗ.
Mười viên hạ phẩm, có thể bằng một viên trung phẩm; mười viên trung phẩm, có thể bằng một viên thượng phẩm; nhưng một trăm viên thượng phẩm, cũng không thể băng một viên cực phẩm!
Tinh Hồn Ngọc cực phẩm, luôn luôn là vô giá!
Lúc này, từ ngoài cửa truyền đến âm thanh, Tả Trường Lộ đang đi vào đây.
“Động tĩnh vừa rồi... Là ngươi mở nhẫn không gian của cha nuôi ngươi à?”
“Dạ” Tả Tiểu Đa ngoan ngoãn gật đầu.
“Nhìn xem có gì” Tả Trường Lộ nói.
“Có Tinh Hồn Ngọc cực phẩm, cha ạ” Tả Tiểu Niệm cướp lời nói.
“Uhm” Tả Trường Lộ gật đầu mà chẳng ngạc nhiên chút nào, rồi hỏi: "Có bao nhiêu?”
“Hơn mười nghìn viên ấy ạ”
"Ờ, vậy ngươi còn không nhanh chia một nửa cho chị ngươi”
Tả Trường Lộ nói.
“Không không không... Ta không cần” Tả Tiểu Niệm vội vàng liều mạng lắc đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!