Mấy trăm con ấu thú tự giết hại lẫn nhau, đây chính là phương pháp thí luyện của Yêu Thú đế quốc. Nếu so sánh với con người thì hiển nhiên yêu thú càng hung hãn và dữ tợn hơn rất nhiều, hơn nữa sức mạnh duy trì của chúng lại càng được nâng cao.
Ở trong thế giới của loài người, cho dù ngươi sinh ra có là một kẻ tàn phế đi chăng nữa thì mẫu thân và phụ thân của ngươi cũng vẫn sẽ lựa chọn yêu thương ngươi. Thế nhưng trong thế giới của yêu thú thì lại không giống như thế. Một con yêu thú yếu đuối nhỏ con đến cả tư cách để sống cũng không có, nó chỉ có thể trở thành thức ăn cho những con yêu thú khác mà thôi.
Ở trong thế giới của yêu thú thì cá lớn nuốt cá bé càng được phát triển đến cực hạn, không có được sức mạnh to lớn thì xứng đáng để trở thành thức ăn trong bụng của người khác.
Quy luật sinh tồn tàn nhẫn như thế đó, con người nhìn vào thì có lẽ nhất thời khó có thể chấp nhận được nhưng mà nó lại rất bình thường trong thế giới của yêu thú. Bởi vì từ nhỏ chúng nó đã phải chịu sự giáo dục như thế rồi. Cũng chính vì vậy mà yêu thú lại càng hung hãn hơn con người rất nhiều.
Thế nhưng cũng đừng tưởng rằng như thế mà cảm thấy con người tốt đẹp nhé. Nếu so sánh với yêu thú thì thật ra sự hung tàn và độc ác của con người cũng có kém chúng nó là bao đâu. Đâm một dao sau lưng người khác, huynh đệ tương tàn, đấu đá lẫn nhau. Những chuyện như thế trong thế giới của con người thiếu gì đâu? Hay là nói một cách khác thủ đoạn của con người còn hơn cả yêu thú nữa ấy chứ? Trong rất nhiều tình huống thủ đoạn của con người còn độc ác hơn yêu thú rất nhiều. Có điều con người giỏi ngụy trang để che giấu người ngoài, cũng là che đậy chính mình hơn. Mà trong khi đó yêu thú lại làm theo bản năng của nó nhiều hơn.
Cùng với từng trận thét lên của những con thú, mấy trăm con ấu thú xông vào trong thung lũng. Sau đó có một lớp chắn được nâng lên ở lối vào của thung lung, chặn đứng thung lũng lại.
Tiếng thú gào thét vang rung trời, ba người Tiêu Trần đang ở bên trong thung lũng ắt cũng sẽ nghe thấy được. Phán đoán dựa theo tiếng thét của những con thú trên có thể thấy rằng số lượng của yêu thú tuyệt đối không phải là ít. Ba người đang đi tìm lối ra đột nhiên đều dừng chân lại.
“Đây là…” Trần Lăng đưa mắt nhìn về phía phát ra tiếng, hắn ta tự mình lẩm bẩm.
“Tự nhiên ta lại có một loại dự cảm không lành…” Nghe thấy Trần Lăng nói như thế thì lúc này Tiêu Trần mới lên tiếng.
Ba người vẫn còn chưa biết mình đã mơ mơ hồ hồ đi vào trong nơi thí luyện của rất nhiều ấu thú rồi. Trực giác nói cho Tiêu Trần biết sắp tới e là sắp tới sẽ có chuyện gì đó không hay xảy ra.
Vừa mới đi vào trong sơn cốc, rất nhiều ấu thú đã bắt đầu lao vào chém giết lẫn nhau. Tất nhiên trong đó còn có những yêu thú có linh trí cao, chúng không lao ngay vào trong cuộc chiến mà lựa chọn tránh khỏi nguy hiểm trước. Dù sao thì quy tắc ở đây cũng chỉ là chỉ cần bọn chúng kiên trì trong vòng một tháng, chỉ cần sống sót khỏi đám ấu thú chém giết lẫn nhau là được, những cái khác không thì có quy tắc gì cả.
Sau khi cuộc chiến được bắt đầu, những con thú có thực lực yếu kém chỉ vừa mới bước vào trong thung lũng thì đã bị kẻ khác thẳng tay giết chết rồi, một đám ấu thú vừa mới tới đã bị đào thải.
Đám ấu thú vừa mới tiến vào trong thung lũng, nơi đây đã náo nhiệt hẳn lên. Ba người Tiêu Trần cũng khó tránh được việc gặp được con yêu thú đầu tiên.
Đó là một con Báo Hỏa Văn cấp hai.
Lấy tốc độ sinh trưởng, huyết mạch không tồi, nó được coi là huyết mạch thuần chủng trong tộc báo, giống như là Vạn Thú sơn mạch ở bên ngoài khó mà gặp được.
Lúc chạm mặt nhau, khi Tiêu Trần nhìn thấy con Báo Hỏa Văn này thì hắn khẽ nhíu mày lại, Trần Lăng lại lên tiếng nói:
“Một con ấu thú…”
Bọn họ không ngờ rằng ở đây mà bọn họ cũng gặp được một con Báo Hỏa Văn còn nhỏ tuổi như thế này. Phải biết được rằng Báo Hỏa Văn thành niên ít nhất cũng có thể đạt được tầng yêu thú cấp năm, sánh ngang với cường giả Vấn Đạo Cảnh ấy chứ.
Ba người Tiêu Trần nhìn thấy con Báo Hỏa Văn này thì tất nhiên con Báo Hỏa Văn cũng sẽ nhìn thấy ba người Tiêu Trần.
Sự mạnh hay yếu của yêu thú cơ bản đều là dựa vào sức mạnh của huyết mạch, cũng giống như thiên phú của võ giả vậy. Sức mạnh huyết mạch càng mạnh thì sau này cấp độ có thể đạt được sẽ càng cao, đồng thời linh trí cũng càng cao.
Vì vậy tuy Báo Hỏa Văn chỉ là cấp hai nhưng mà thật ra linh trí của nó cũng đã rất cao rồi. Gặp được Tiêu Trần, Trần Lăng và Tiểu Thanh đều là yêu thú mà nó cũng chưa bao giờ gặp ở đây, nó cũng vô cùng tò mò.
Cả hai bên đều có một chút ngạc nhiên, nhưng mà điều này không quan trọng bởi vì yêu thú và loài người gặp gỡ nhau, trong tình huống bình thường thì đều là một sống một chết. Ít nhất thì cũng phải lao vào đánh nhau một trận trước cái đã. Vì thế Báo Hỏa Văn đột nhiên gầm lên một tiếng rồi sau đó nó nhanh chóng lao tới tấn công về phía đám người Tiêu Trần trước.
“Chết tiệt, Trần Lăng, giết nói…” Tiêu Trần nhìn thấy Báo Hỏa Văn thẳng tay tấn công về phía mình trước. Tất nhiên Tiêu Trần cũng sẽ không nghĩ ngợi nhiều nữa, hắn nói một tiếng với Trần Lăng. Rồi sau đó hai người cùng nhau ra tay đánh một trận lớn với Báo Hỏa Văn.
Yêu thú cấp hai có cùng cảnh giới tu vi với hai người Tiêu Trần. Theo lý mà nói muốn giải quyết được con Báo Hỏa Văn này cũng không phải là chuyện gì quá mức khó khăn cả. Có điều sau khi đánh với nhau một trận ác chiến với nó thì Tiêu Trần mới phát hiện ra sức chiến đấu của con Báo Hỏa Văn này đúng là không phải là dạng vừa.
Nói sao đây nhỉ, nếu như nói theo cách của loài người thì có lẽ con Báo Hỏa Văn này hẳn là thiên kiêu trong yêu thú. Nó có thực lực siêu cấp vô địch, hơn nữa còn có thể vượt cấp giết địch.
Lúc trước Tiêu Trần còn có chút xem thường khả năng chiến đấu của Báo Hỏa Văn. Thế nhưng cũng chỉ có thế mà thôi, hai người Tiêu Trần và Trần Lăng liên thủ lại với nhau cũng đủ nghiền nát con Báo Hỏa Văn này rồi.
Ngay lúc Tiêu Trần và Trần Lăng định trực tiếp giết chết con Báo Hỏa Văn thì đột nhiên Tiểu Thanh xuất hiện ngay trước mặt của Báo Hỏa Văn. Huyết mạch tự thân đột nhiên bộc phát sức mạnh phi thường. Trong nháy mắt con Báo Hỏa Văn đang tràn trề sát ý lại bị Tiểu Thanh áp chế hẳn lại.
Đây chính là sự áp chế xuất phát từ huyết mạch. Đứng trước mặt của Tiểu Thanh, Báo Hỏa Văn vốn dĩ không có một chút lực phản kháng nào cả. Nó ngoan ngoãn nằm rạp xuống trước mặt của Tiểu Thanh. Sau đó trước mặt của Tiêu Trần, Tiểu Thanh gặng hỏi Báo Hỏa Văn, mà Báo Hỏa Văn cũng đang không ngừng phát ra những tiếng gầm nhẹ.
Tiêu Trần và Trần Lăng không nghe hiểu những gì chúng đang nói với nhau. Dù sao thì cũng chỉ là yêu thú cấp hai, không thể nói được tiếng người nên chúng đã dùng ngôn ngữ yêu thú để nói chuyện với nhau. Sau đó Tiểu Thanh đi đến trước mặt Tiêu Trần, dùng đuôi vẽ vẽ trước mặt hắn.
Sau khi thấy Tiểu Thanh vẽ vẽ xong thì có thể hiểu được rõ ràng ý của Tiểu Thanh. Cuối cùng thì Tiêu Trần và Trần Lăng cũng hiểu rõ, rồi sau đó bọn họ cười khổ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!