Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Cứ cố để xông vào nơi thú vương đang trấn thủ là một chuyện không thể nào thế nên Tiêu Trần và Trần Lăng chỉ đành ở lại trong thung lũng này một tháng trước đã. Đợi sau khi thí luyện kết thúc, bọn họ sẽ lại tìm cách rời khỏi nơi này.  

             Mặt khác nếu như ở lại đây một tháng thì cũng có nghĩa là đám người Tiêu Trần sẽ phải đối mặt với rất nhiều thú tộc thiên kiêu. Có điều khi đối mặt với chuyện này Tiêu Trần lại không hề có một chút hoảng sợ nào cả ngược lại hắn còn cảm thấy hưng phấn nữa. Nếu so sánh với nhân tộc thiên kiêu thì không biết thú tộc thiên kiêu sẽ mạnh đến mức nào nhỉ?  

             Ngoại trừ việc Tiêu Trần chưa từng gặp thiên kiêu ở Trung Thổ thần vực ra thì những thiên kiêu khác ở Tứ vực Tiêu Trần đều đã từng giao chiến rồi. Bây giờ khó lắm mới có được cơ hội để mở rộng tầm mắt với thực lực của  yêu thú thiên kiêu. Tiêu Trần không tránh được việc cảm thấy hưng phấn ở trong lòng.  

             Tiêu Trần liếc nhìn con Báo Hỏa Văn kia, ấy vậy mà lúc này Tiểu Thanh lại lười biếng nằm nhoài lên lưng của nó. Còn con Báo Hỏa Văn này lại không hề cảm thấy tức giận vì việc này, ngược lại nó còn tỏ ra hơi sợ hãi.  

             Tiêu Trần càng lúc càng cảm thấy hứng thú về thân phận của Tiểu Thanh, cùng một cảnh giới nhưng Báo Hỏa Văn thuần huyết lại chẳng dám đối xử bất kính với Tiểu Thanh. Như vậy thì có lẽ huyết mạch của Tiểu Thanh chắc chắn sẽ đè nát huyết mạch của Báo Hỏa Văn. Bởi vì trong thế giới của yêu thú huyết mạch là thứ quyết định tất cả. Huyết mạch càng cao quý thì thân phận cũng càng cao quý.  

             Trừ phi thực lực của hai bên chênh lệch rất lớn, nếu không thì chỉ cần bên nào có huyết mạch cao hơn một chút thì đủ để áp chế tuyệt đối đối phương rồi.  

             Báo Hỏa Văn chọn cách thần phục, cho dù là nó có chạy thì cũng không thể chạy thoát được. Dường như việc có thể đi theo bên cạnh Tiểu Thanh đã là một chuyện vô cùng vinh hạnh đối với nó vậy.  

             Cũng không còn cách nào khác, tất nhiên tiếp theo Báo Hỏa Văn sẽ đồng hành cùng với bọn họ rồi. Có điều, điều khiến Trần Lăng và Tiêu Trần bất đắc dĩ nhất chính là con Báo Hỏa Văn này chỉ đối xử cung kính với một mình Tiểu Thanh mà thôi, còn đối với hai người bọn họ thì nó lại chẳng thèm để mắt đến.  

             “Con báo ngu ngốc này, sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ nấu ngươi…” Trần Tiêu vô cùng khó chịu với thái độ này của con Báo Hỏa Văn. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại thì thấy cũng phải thôi. Hai người bọn họ là con người, mà trời sinh yêu thú đã có địch ý với con người.  

             Không thể nào rời khỏi thung lũng được thế nên bọn họ cũng chỉ đành đi loanh quanh đây. Mà thời gian càng lúc càng lâu thì số lượng ấu thú trong sơn cốc bằng lòng đi theo bên cạnh Tiểu Thanh càng lúc càng nhiều.  

             Cơ bản chỉ cần là ấu thú tự mình cảm nhận được sức mạnh huyết mạch của Tiểu Thanh thì chắc chắn chúng cũng không chịu đi đâu, chúng sẽ mặt dày mày dạn đi theo bên người của Tiểu Thanh.  

             Cứ như thế, nửa tháng trôi qua phía sau Tiểu Thanh đã có hơn một trăm con ấu thú rồi. Những con ấu thú này đều là những con yêu thú còn nhỏ có huyết mạch thuần chủng nhất ở trong Yêu thú đế quốc. Còn những ấu yêu thú có huyết mạch tạp nham gì đó thì cũng không có đủ tư cách để tới được nơi này.  

             Nghiễm nhiên Tiểu Thanh đã trở thành vua của những con ấu thú này, mỗi ngày nó đều dẫn theo cả đám ấu thú nghênh ngang đi tuần tra thung lũng.  

             Nói đùa sao, Tiểu Thanh có nhiều thủ hạ như thế. Hiện nay toàn bộ ấu thú bên trong thung lũng cơ bản là không có kẻ nào dám đi chọc tới Tiểu Thanh. Ngay cả Tiêu Trần và Trần Lăng đều vô cùng thích ý.  

             Thức ăn và đồ uống đều là những đám âu thú kia đi tìm về. Đám người Tiêu Trần, Trần Lăng và Tiểu Thanh chỉ cần tu luyện mỗi ngày là được rồi. Vấn đề an toàn vốn không cần lo lắng đến nữa.  

             Chớp mắt một cái cũng đã hai mươi ngày trôi qua. Cũng vào ngày hôm đó, đám ấu thú bên trong thung lũng không chịu thần phục Tiểu Thanh cũng đã liên hợp lại với nhau do một con Cuồng Sư cấp hai dẫn đầu đi tới chỗ đám người Tiểu Thanh.  

             Cuồng Sư, đây chính là một bộ tộc vô cùng mạnh mẽ. Ít nhất là ở Thiên Thần đại lục thì cũng được xem như là huyết mạch yêu thú hàng đầu. Mà thân phận của con Cuồng Sư cấp hai này ở trong Yêu Thú đế quốc lại càng không đơn giản. Nó là một trong ba vị Thú Hoàng ở trong Yêu Thú đế quốc hiện nay, là đời sau của Sư Hoàng.  

             Dù cho là huyết mạch hay là thân phận thì sự tồn tại của Tiểu Cuồng Sư này cũng chỉ đứng sau Tiểu Thanh ở trong thung lũng này thôi. Tất nhiên sự chênh lệch giữa nó và Tiểu Thanh vẫn rất lớn.  

             Hôm nay Tiểu Cuồng Sư dẫn theo một lũ yêu thú tới đây, rõ ràng là chúng đang muốn khiêu chiến với Tiểu Thanh đây mà.  

             Vốn dĩ với sức mạnh huyết mạch của Tiểu Thanh thì nó hoàn toàn có thể áp chế được Tiểu Cuồng Sư này một cách nhẹ nhàng. Nhưng mà đã qua hơn hai mươi mấy ngày rồi, Tiêu Trần cũng hiểu rất rõ Tiểu Cuồng Sư trước mặt này chính là kẻ mạnh nhất được công nhận trong lần thí luyện lần này. Thế nên Tiêu Trần mới không bảo Tiểu Thanh ra tay mà định tự mình gặp gỡ Tiểu Cuồng Sư này một lần.  

             “Bên trong Yêu Thú đế quốc có tất cả ba vị Thú Hoàng, còn Tiểu Cuồng Sư này chính là đời sau của Sư Hoàng. Nếu nói theo cách của loài người thì Tiểu Cuồng Sư này có thể ngang bằng với Thập Đại Kiêu Vương của nhân tộc chúng ta đấy.” Tiêu Trần thầm nghĩ trong lòng, Tiêu Trần chậm rãi đi đến trước mặt Tiểu Cuồng Sư, rồi bình tĩnh nói.  

             “Ta tới đây để làm đối thủ của ngươi đó.”  

             Tiểu Cuồng Sư không nói được tiếng người nhưng nó lại có thể nghe hiểu hết những gì Tiêu Trần nói. Tiểu Cuồng Sư nghe thấy Tiêu Trần nói như thế xong thì vẻ mặt đột nhiên trở nên dữ tợn rồi sau đó nó gầm lên giận dữ.  

             Tuy nhiên thì Tiểu Cuồng Sư này vẫn chỉ là một con ấu thú mà thôi, có điều tiếng gầm này của nó đã thể hiện được sự mạnh bạo của Sư Tộc. Gầm lên một tiếng Tiểu Cuồng Sư ra tay tấn công trước, nó giơ móng vuốt sắc bén của mình lên đập thẳng về phía của Tiêu Trần.  

             Không thể không nói, quả nhiên không hổ là đời sau của Sư Hoàng. Cùng một cảnh giới như nhau thế nhưng thực lực của Tiểu Cuồng Sư lại là thứ mà đám Báo Hỏa Văn kia không bao giờ có thể so sánh được. Cũng khó trách được việc bọn chúng vẫn luôn không chịu thần phục Tiểu Thanh.  

             Đối mặt với sự tấn công của Tiểu Cuồng Sư, Tiêu Trần rút Xích Tiêu kiếm ra khỏi vỏ kiếm, hắn không chọn cách tránh né mà giơ kiếm lên chém một nhát. Ánh kiếm sáng loáng va chạm mạnh với móng vuốt sắc bén của Tiểu Cuồng Sư.  

             Sức mạnh to lớn tạo ra một vết nứt, mà một chiêu này hiển nhiên là không phân cao thấp. Tiểu Cuồng Sư thấy tình hình như thế thì cũng không dám khinh thường nữa. Nó rất thông minh, đồng thời trực giác cũng rất nhạy bén. Vừa mới giao chiến là nó đã biết ngay người trước mặt mình này không phải là một kẻ yếu, ngược lại hắn còn rất mạnh nữa là đằng khác.  

             Không còn một chút khinh thường nào nữa, Tiểu Cuồng Sư nổi giận gầm lên một tiếng. Trên người nó dần dần tản ra một thứ ánh sáng đỏ như máu. Tiêu Trần thấy như thế thì trong mắt ánh lên sự hưng phấn:   

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận