Rơi vào hôn mê, từ đầu đến cuối, Tiêu Trần vẫn không dám tin Tần Thủy Nhu lại hạ thuốc hắn. Cũng chính vì hắn quá tin tưởng Tần Thủy Nhu, hắn mới không phòng bị trước nàng.
Nhìn Tiêu Trần, Tần Thủy Nhu ngẩn người ngồi trên băng ghế đá. Nửa ngày sau, nàng cắn răng mang Tiêu Trần đã hôn mê vào phòng.
Đêm đó, Tần Thủy Nhu đã trao lần đầu tiên của mình cho Tiêu Trần. Tiêu Trần đáng thương lại hoàn toàn không biết gì. Sáng hôm sau, khi Tiêu Trần tỉnh lại, hắn phát hiện mình đang ngủ trên giường, hơn nữa còn không mặc quần áo.
Hắn nhìn chung quanh, trong phòng đã sớm không còn hình bóng Tần Thủy Nhu. Hắn bỗng cảm thấy không ổn. Nhưng điều khiến cho Tiêu Trần càng thêm kinh ngạc còn nằm ở đằng sau. Một đêm gió xuân qua đi, tu vi của hắn đã đột phá Hoàng Cực Cảnh đại viên mãn.
Đột phá trong vòng một đêm, hắn thật sự rất kinh ngạc. Rửa mặt xong xuôi, điều đầu tiên mà Tiêu Trần nghĩ đến chính là Tần Thủy Nhu đâu? Đêm qua nàng hạ thuốc hắn, trong vòng một đêm hắn đột phá, hết thảy nhất định có liên quan đến Tần Thủy Nhu.
Giống như nhìn ra được suy nghĩ trong lòng Tiêu Trần, trước khi rời đi, Tần Hằng lên tiếng lần nữa: “Sư đệ, đại hôn của Thủy Nhu sẽ được định vào nửa năm sau, sau chuyện Bách Linh Mộ Địa. Nếu đệ thật sự muốn làm chuyện gì đó cho Thủy Nhu, đệ hãy cố gắng chuẩn bị cho việc đến Bách Linh Mộ Địa đi. Đệ nên biết rằng, thực lực mới là quan trọng nhất. Nếu đệ không có thực lực, tất cả chỉ là nói suông…”
Nhìn Tiêu Trần bình dị gần gũi, nhưng thực chất bên trong hắn lại rất quật cường. Một khi là chuyện mà Tiêu Trần đã quyết, rất khó thay đổi được hắn.
Nói xong, Tần Hằng rời đi, để Tiêu Trần một mình đứng im tại chỗ. Nửa ngày sau, hắn mới khôi phục tinh thần, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng lẩm bẩm.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!