Thiên kiêu của tứ vực chẳng hiểu sao va chạm nhau trong Bách Linh mộ địa mà không tự biết. Bọn họ đều giống Tiêu Trần lúc này, hoàn toàn không hiểu Thiên Lôi Điện trong miệng thanh niên áo tím là cái gì.
Thanh niên áo tím thấy Tiêu Trần không coi Thiên Lôi Điện ra gì thì nổi giận bừng bừng, không nói thêm gì mà rút ra một thanh trường côn màu vàng cấp bậc Huyền binh của mình.
Thanh niên áo tím nắm Huyền binh trong tay, nhấc chân công thẳng về phía Tiêu Trần. Tiêu Trần cũng không kịp nghĩ nhiều, thấy hắn ta đánh tới thì bổ ra một kiếm, hai người lại rơi vào vòng chiến.
Khắp người thanh niên áo tím đều có lực lượng tia sét quấn quanh, tựa như Thiên Lôi giáng trần vậy. So ra thì kiếm khí của Tiêu Trần tương đối nghiêm nghị, kiếm khí cấp bậc Đại Thành bùng nổ toàn diện, không hề kém cạnh lực lượng lôi điện của đối phương.
"Kiếm khí cấp Đại Thành à? Thật thú vị! Nhưng vẫn phải chết mà thôi..." Thanh niên áo tím liếc mắt liền nhận ra kiếm khí của Tiêu Trần đã đạt tới cảnh giới Đại Thành, đáy mắt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc. Hắn ta nhìn Tiêu Trần cũng xấp xỉ tuổi mình, vậy mà kiếm khí đã có thể đạt tới Đại Thành. Hắn ta chưa từng gặp qua người nào như vậy.
Đương nhiên, sự kinh ngạc cũng chỉ là thoáng qua, hắn ta gầm lên một tiếng, trường côn quét ngang mà tới. Tiêu Trần thấy vậy giơ kiếm ngăn càn, đón đỡ một kích này của thanh niên áo tím một cách hoàn mỹ.
Công kích của đối phương bị Tiêu Trần đỡ lại, sau đó Tiêu Trần nhấc chân thi triểu Bước Thanh Ảnh, đồng thời trường kiếm câu từ dưới lên một góc tinh vi, Kiếm Pháp Kim Sát bùng nổ trong nháy mắt.
"Hai võ kỹ Hóa Cảnh Huyền cấp ư?" Thấy động tác liên tiếp của Tiêu Trần, thanh niên áo tím lại giật mình. Người trước mặt thật là nghịch thiên, thực lực không thua kém gì hắn ta. Sao có thể chứ?
'Chẳng lẽ hắn cũng có tư chất Nhân Hoàng...' Thanh niên áo tím thầm nghĩ trong lòng. Trong mắt hắn ta, Tiêu Trần chính là một tuyệt đỉnh thiên kiêu có được tư chất Nhân Hoàng.
Hắn ta vừa suy nghĩ nhưng động tác cũng không dám tạm dừng chút nào, hiểm hóc tránh được chiêu thức tập kích liên tiếp của Tiêu Trần, càng đánh càng nổi giận.
Đại chiến nhanh chóng tiếp diễn suốt mấy trăm chiêu kịch liệt, hai người ai cũng không làm gì được người còn lại. Thấy vậy, thanh niên áo tím đặt mục tiêu lên đám người Vương Hổ, lạnh giọng quát.
"Rốt cuộc ngươi là ai hả? Nếu ngươi không nói ta sẽ giết sạch đám người kia. Ngươi tin hay không?
Hắn ta muốn ép hỏi thân phận Tiêu Trần, mà Tiêu Trần đối mặt với uy hiếp cũng chỉ lạnh giọng đáp:
"Ngươi có thể thử xem, ngươi giết một người, ta liền giết hai người của ngươi..."
Thanh niên áo tím lấy đám người Vương Hổ ra uy hiếp hắn, Tiêu Trần cũng có thể dùng người bên phía hắn ta uy hiếp ngược lại. Thanh niên áo tím nghe Tiêu Trần đáp vậy thì gầm lên một tiếng, dẫn đầu ra tay. Hắn chỉ giơ một ngón tay, lập tức có thêm một đệ tử Đông Kiếm Các ngã xuống tại chỗ.
Bọn họ hoàn toàn không cản nổi một chiêu. Nói không khoa trương chính là chỉ cần thanh niên áo tím tập kích giết người thì dù Tiêu Trần có lòng cứu người cũng không đủ lực.
Tuy không cứu được đám người Vương Hổ, nhưng nếu Tiêu Trần muốn giết người thì thanh niên áo tím cũng không cứu được, đều là cùng một đạo lý.
Tiêu Trần ăn miếng trả miếng chém ra hai kiếm, hai đệ tử Thiên Lôi Điện tử vong tại trận. Thấy Tiêu Trần thật sự dám giết người của mình, nam tử áo tím hoàn toàn nổi giận. Cả Tây Hải vực có ai dám giết người của Thiên Lôi Điện chứ?
Hắn ta giận không thể át, hai người lại lăn vào vòng chiến, vừa đánh vừa tru sát người bên phía đối phương. Một khắc trôi qua, người của Đông Kiếm Các toàn diệt. Dù là Vương Hổ, Triệu Khoát hay Trình Hải cũng không may mắn thoát khỏi. Tính đến lúc này, trừ bỏ Tiêu Trần thì toàn bộ đệ tử Đông Kiếm Các tiến vào Bách Linh mộ địa đã diệt đoàn.
Cùng lúc đó, tuy số đệ tử Thiên Lôi Điện nhỉnh hơn Đông Kiếm Các một ít nhưng lúc này cũng hoàn toàn bị TIêu Trần chém giết sạch sẽ.
Có thể nói là hai bên củng hao tổn. Trừ Tiêu Trần và thanh niên áo tím ra, những người còn lại đều đã chết tại chỗ. Thanh niên áo tím nhìn thi thể trải dài mặt đất, tức đến run cả người. Hắn dùng ánh mắt đầy sát ý nhìn chằm chằm Tiêu Trần. Mà tuy Tiêu Trần có vẻ đạm nhạt hờ hững, nhưng đôi mắt kia cũng mang theo sát ý lẫm liệt.
Lửa giận của hai người đã bùng nổ rồi, nhưng muốn giết đối phương lại không phải chuyện dễ dàng như vậy. Bốn mắt nhìn nhau, thanh niên áo tím lạnh giọng quát.
"Được! Ngươi khá lắm. Cả Tây Hải vực còn không ai dám giết đệ tử của Thiên Lôi Điện ta đâu. Cho dù là đám người Phong Hoàng cũng không dám! Ngươi xưng tên ra, Cố Lỗi này nhớ kỹ ngươi, ngày sau chắc chắn sẽ giết ngươi..."
Tây Hải vực? Tiêu Trần nghe Cố Lỗi nói thì ngây người, sau đó lập tức hỏi: "Ngươi là người của Tây Hải vực?"
"Hử? Ngươi không biết ta?" Cố Lỗi nói.
"Người Tây Hải vực chạy đến Đông Dương vực làm gì?" Tiêu Trần lại nói.
Một người đến từ Tây Hải, một người đến từ Đông Dương, qua lời này của hai người, mọi chuyện cũng dần trồi lên mặt nước.
Cố Lỗi đã biết Tiêu Trần là đệ tử của Đông Kiếm Các ở Đông Dương vực, đồng thời cũng là một trong ngũ đại Tiềm Long, phong hào Yêu Kiếm. Mà Tiêu Trần cũng biết Cố Lỗi là đệ tử của Thiên Lôi Điện Tây Hải vực, đồng thời là một trong Tứ hoàng Tây Hải vực, phong hào Lôi Hoàng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!