Miệng Hung nha lang hung hăng khẽ cắn, dùng độ sắc bén cứng rắn của răng nanh Hung nha lang, mỗi lần tinh cương kiếm bị cắn trúng chỉ sợ cũng phải hư hao.
Kiếm quang thẳng tắp vậy mà nhoáng một cái quỷ dị khai mở răng nanh hung nha lang, một kiếm xẹt qua cổ hung nha lang.
Một kiếm này cũng không có giết chết hung thú, chỉ là khiến nó bị thương rất nhỏ. Trên cổ hung nha lang xuất hiện một đạo vết thương tinh tế, có tinh hồng sắc chảy ra.
Bị thương khiến hung nha lang bị chọc giận, trở nên hung tàn khát máu hơn. Hai mắt bịt kín một tầng màu đỏ như máu, miệng gầm thét. Một cỗ khí tức hung thần đáng sợ phát tán ra bên ngoài, điên cuồng tàn bạo. Dường như hung nha lang muốn đồng quy vu tận.
Sở Mộ vận chuyển Toái Loạn Bộ và thân pháp Tuỳ Phong Bãi Liễu bay bổng tránh đi hung nha lang bay nhào, chân mày hơi nhíu lại.
– Với độ sắc bén tinh cương kiếm, chỉ có thể miễn cưỡng phá vỡ da lông hung nha lang. Muốn giết nó, trừ phi có thể liên tục không ngừng đánh trúng đồng nhất chỗ miệng vết thương. Dùng nhãn lực và tạo nghệ kiếm thuật của ta có thể làm được, nhưng cần tốn hao thời gian không khỏi nhiều một ít.
– Xem ra, vẫn phải là thi triển một ít kiếm thuật mới có thể mau chóng đánh chết nó.
Móng vuốt sắc bén của Hung nha lang hung hăng quét qua như gió thu quét lá rụng xoáy lên vô số cát bụi, tựa hồ muốn chặn ngang quét đoạn Sở Mộ.
Nhưng một màn quỷ dị xuất hiện trước mắt hung nha lang, móng vuốt sắc bén khẽ quét mà qua, còn nhân loại kia bỗng nhiên không thấy đâu. Tinh hồng trong mắt nó xuất hiện một tia nghi hoặc.
Một trận gió quét qua, lại xuất hiện đằng sau hung nha lang. Hung nha lang chỉ cảm thấy một cổ sát cơ lăng lệ ác liệt, một cổ nguy hiểm khiến nó dựng da lông.
Một thanh âm vang lên lên, Thanh Phong Phất Diện hiện ra, một mảnh màu xanh nhạt trống rỗng xuất hiện, phảng phất gió mát tự hư vô thổi tới trước mặt. Thổi trúng hung nha lang, hai mắt màu đỏ tươi của hung nha lang thiếu chút nữa rơi ra ngoài. Thanh Phong Phất Diện “thổi” trúng yết hầu hung nha lang phát ra âm thanh khô khốc. Hung nha lang nghe thấy được ở bên trong miệng mình phát ra mùi tanh hôi.
Sát cơ Lăng lệ ác liệt ẩn trong làn gió quất vào mặt làm cho hung nha lang hoảng sợ dị thường.
Nhưng sát cơ thoáng hiện quá nhanh, kiếm đã đâm ra. Sát cơ lăng lệ ác liệt trong gió mát chưa từng có từ trước đến nay thẳng tắp một đường đâm vào miệng hung nha lang, thẳng yết hầu, máu tươi vẩy ra. Hung nha lang chỉ cảm giác trong cổ họng mình có dòng nước ngọt tanh nồng đậm chảy vào trong bụng.
PHỐC
Mũi kiếm đâm rách yết hầu hung nha lang, từ trong ra ngoài đâm ra một đoạn. Máu tươi ồ ạt chảy ra ngoài. Toàn thân hung nha lang run rẩy, hai mắt đỏ tươi tối dần. Móng vuốt còn muốn đưa ra phản kích nhưng lại vô lực ngã nhào xuống đất, tứ chi liên tục run rẩy.
Sở Mộ rút kiếm ra, rũ bỏ máu tươi trên thân kiếm, lặng lẽ nhìn hung nha lang.
– Dung nhập loại cảm ngộ này, uy lực Thanh Phong Phất Diện tăng gấp đôi mới có thể một kiếm giết chết hung nha lang. Loại cảm ngộ này, rốt cuộc là cái gì?
Sở Mộ nghi hoặc không thôi
– Loại cảm ngộ này có thể tăng cường uy lực Thanh Phong kiếm thuật, như vậy có thể hay không tăng cường uy lực Cơ Sở Kiếm Thuật? Tiếp theo chiến đấu, ta không cần Thanh Phong kiếm thuật, chỉ dùng Cơ Sở Kiếm Thuật dung nhập loại cảm ngộ này.
– Tựa hồ bên trên bách thú đồ giám (sách hướng dẫn bằng tranh) có nói, bốn cái răng nanh của hung nha lang có thể mang về kiếm phái đổi lấy điểm cống hiến.Lệ Phong Nhai, quanh năm có gió lớn thổi đến. Gió lớn này giống như là đao tử rét lạnh lợi hại đến mức có thể “thổi” mòn một cách núi tạo thành một bình nguyên cho nên được gọi là Lệ Phong Nhai.
– Vương sư huynh, đệ thăm dò được, tiểu tạp chủng Sở Mộ này đi Bách Thú Cốc lịch lãm rèn luyện.
Một người trẻ tuổi đầu gai nhím đưa cơm cho Vương Phong, đồng thời thông báo tình hình của Sở Mộ cho Vương Phong. Ánh mắt của hắn khi nhìn về phía Vương Phong có chút kỳ lạ như là….. ái mộ.
– Lịch lãm rèn luyện Bách Thú Cốc…
Ánh mắt Vương Phong lóe lên tia oán độc, miệng khẽ cười, trong tiếng cười ẩn chứa sự tàn nhẫn:
– Sở Mộ, tạp chủng đáng chết này, ở bên trong kiếm phái có Tiêu Thiên Phong che chở ngươi, lại còn có Chấp Pháp đường, ta không cách nào ra tay giết ngươi. Nhưng ngươi vậy mà đến Bách Thú Cốc lịch lãm rèn luyện, hoàn toàn là tự tìm đường chết. Ngô Cường, chuyện này ta nhờ ngươi, tuy ta rất muốn tự tay chém đầu Sở Mộ nhưng hiện tại ta không thể ra ngoài.
– Vương sư huynh, Yên tâm đi! Ta sẽ cắt đứt gân tay gân chân tiểu tạp chủng này, khiến cho hắn cảm giác được tư vị tuyệt vọng, rồi mới chém đầu hắn.
Ngô Cường thè lưỡi ra liếm môi dưới, nhe răng cười nói, rồi quay người rời đi.
– Sở Mộ, tiểu tạp chủng Sở gia, Bách Thú Cốc chính là nơi ngươi táng thân.
Ngô Cường rời đi, Vương Phong quay người đối mặt lệ phong thổi đến, tóc đen cuồng loạn nhảy múa, áo dài rung động mãnh liệt, thấp giọng lẩm bẩm nói ra. Bây giờ, hắn đang bị phạt, không cách nào tự mình đến Bách Thú Cốc, cho nên chỉ có thể để cho Ngô Cường ra tay. Hắn muốn Sở Mộ chết, một giây đồng hồ cũng không đợi được.
……………..
– NGAO…OOO
Tiếng gầm rú trầm thấp xen lẫn phẫn nộ vang lên liên tục, kình phong gào thét, ba thân ảnh màu xám như thiểm điện từ các phương vị khác nhau phát động công kích, bay nhào mà đến, móng vuốt lợi hại lóe ra rét lạnh sáng bóng, xé nát hết thảy.
Một đạo thân ảnh bước chân mất trật tự, thân thể phảng phất biến hóa thành một cành liễu. Có gió thổi tới, thân thể Tùy Phong Bãi Liễu, chập chờn trong gió, cơ hồ là dán chặt lấy móng vuốt sắc bén rét lạnh sát qua bên người.
Biểu lộ Sở Mộ thư giãn thích ý khoan thai tự đắc, phảng phất không phải là bị ba con hung nha lang vây công, mà là đang du sơn ngoạn thủy. Toái Loạn Bộ cùng thân pháp Tuỳ Phong Bãi Liễu , gần như kết hợp hoàn mỹ. Trong phạm vi nhỏ né tránh ba con hung nha lang công kích, lắc lư ra vô số tàn ảnh khiến cho công kích của hung nha lang thất bại toàn bộ. Rồi đột nhiên trong mắt của hắn lóe lên tinh mang khiếp người.
Một tiếng “keng” vang lên chói tai, kiếm quang sáng như tuyết lóe lên, từng ngọn gió mát phảng phất thổi tới, ngưng tụ thành một đạo màu xanh nhàn nhạt rất nhỏ, đâm trảm cắt, một kiếm ba phần, bóng kiếm lưu lại, ba tiếng kêu thảm thiết, mang theo ba sợi huyết hoa.
Mắt trái cả ba con hung nha lang nhắm chặt, chảy ra một đám tinh hồng sắc, như là huyết lệ vậy.
Ngoan cố chống cự, hung nha lang bị thương, cho dù một con mắt bị hao tổn, nhưng lại kích phát hung tính, trở nên càng thêm cuồng bạo. Một con từ tiền phương chạy như điên phát động công kích, hung răng lao đến như muốn xé đoạn phàn ngực Sở Mộ.
Một đầu hung thú thì từ sau cúi người bôn tập, móng vuốt sắc bén chém ra, trảo ảnh giao thoa, chụp vào hai chân Sở Mộ, muốn xé đoạn hai chân Sở Mộ.
Một con đột nhiên cao cao nhảy lên, từ trên hướng xuống, móng vuốt sắc bén chân trước móng vuốt sắc bén mở ra, muốn đem Sở Mộ xé thành mảnh nhỏ.
Miệng Hung nha lang hung hăng khẽ cắn, dùng độ sắc bén cứng rắn của răng nanh Hung nha lang, mỗi lần tinh cương kiếm bị cắn trúng chỉ sợ cũng phải hư hao.
Kiếm quang thẳng tắp vậy mà nhoáng một cái quỷ dị khai mở răng nanh hung nha lang, một kiếm xẹt qua cổ hung nha lang.
Một kiếm này cũng không có giết chết hung thú, chỉ là khiến nó bị thương rất nhỏ. Trên cổ hung nha lang xuất hiện một đạo vết thương tinh tế, có tinh hồng sắc chảy ra.
Bị thương khiến hung nha lang bị chọc giận, trở nên hung tàn khát máu hơn. Hai mắt bịt kín một tầng màu đỏ như máu, miệng gầm thét. Một cỗ khí tức hung thần đáng sợ phát tán ra bên ngoài, điên cuồng tàn bạo. Dường như hung nha lang muốn đồng quy vu tận.
Sở Mộ vận chuyển Toái Loạn Bộ và thân pháp Tuỳ Phong Bãi Liễu bay bổng tránh đi hung nha lang bay nhào, chân mày hơi nhíu lại.
– Với độ sắc bén tinh cương kiếm, chỉ có thể miễn cưỡng phá vỡ da lông hung nha lang. Muốn giết nó, trừ phi có thể liên tục không ngừng đánh trúng đồng nhất chỗ miệng vết thương. Dùng nhãn lực và tạo nghệ kiếm thuật của ta có thể làm được, nhưng cần tốn hao thời gian không khỏi nhiều một ít.
– Xem ra, vẫn phải là thi triển một ít kiếm thuật mới có thể mau chóng đánh chết nó.
Móng vuốt sắc bén của Hung nha lang hung hăng quét qua như gió thu quét lá rụng xoáy lên vô số cát bụi, tựa hồ muốn chặn ngang quét đoạn Sở Mộ.
Nhưng một màn quỷ dị xuất hiện trước mắt hung nha lang, móng vuốt sắc bén khẽ quét mà qua, còn nhân loại kia bỗng nhiên không thấy đâu. Tinh hồng trong mắt nó xuất hiện một tia nghi hoặc.
Một trận gió quét qua, lại xuất hiện đằng sau hung nha lang. Hung nha lang chỉ cảm thấy một cổ sát cơ lăng lệ ác liệt, một cổ nguy hiểm khiến nó dựng da lông.
Một thanh âm vang lên lên, Thanh Phong Phất Diện hiện ra, một mảnh màu xanh nhạt trống rỗng xuất hiện, phảng phất gió mát tự hư vô thổi tới trước mặt. Thổi trúng hung nha lang, hai mắt màu đỏ tươi của hung nha lang thiếu chút nữa rơi ra ngoài. Thanh Phong Phất Diện “thổi” trúng yết hầu hung nha lang phát ra âm thanh khô khốc. Hung nha lang nghe thấy được ở bên trong miệng mình phát ra mùi tanh hôi.
Sát cơ Lăng lệ ác liệt ẩn trong làn gió quất vào mặt làm cho hung nha lang hoảng sợ dị thường.
Nhưng sát cơ thoáng hiện quá nhanh, kiếm đã đâm ra. Sát cơ lăng lệ ác liệt trong gió mát chưa từng có từ trước đến nay thẳng tắp một đường đâm vào miệng hung nha lang, thẳng yết hầu, máu tươi vẩy ra. Hung nha lang chỉ cảm giác trong cổ họng mình có dòng nước ngọt tanh nồng đậm chảy vào trong bụng.
PHỐC
Mũi kiếm đâm rách yết hầu hung nha lang, từ trong ra ngoài đâm ra một đoạn. Máu tươi ồ ạt chảy ra ngoài. Toàn thân hung nha lang run rẩy, hai mắt đỏ tươi tối dần. Móng vuốt còn muốn đưa ra phản kích nhưng lại vô lực ngã nhào xuống đất, tứ chi liên tục run rẩy.
Sở Mộ rút kiếm ra, rũ bỏ máu tươi trên thân kiếm, lặng lẽ nhìn hung nha lang.
– Dung nhập loại cảm ngộ này, uy lực Thanh Phong Phất Diện tăng gấp đôi mới có thể một kiếm giết chết hung nha lang. Loại cảm ngộ này, rốt cuộc là cái gì?
Sở Mộ nghi hoặc không thôi
– Loại cảm ngộ này có thể tăng cường uy lực Thanh Phong kiếm thuật, như vậy có thể hay không tăng cường uy lực Cơ Sở Kiếm Thuật? Tiếp theo chiến đấu, ta không cần Thanh Phong kiếm thuật, chỉ dùng Cơ Sở Kiếm Thuật dung nhập loại cảm ngộ này.
– Tựa hồ bên trên bách thú đồ giám (sách hướng dẫn bằng tranh) có nói, bốn cái răng nanh của hung nha lang có thể mang về kiếm phái đổi lấy điểm cống hiến.Lệ Phong Nhai, quanh năm có gió lớn thổi đến. Gió lớn này giống như là đao tử rét lạnh lợi hại đến mức có thể “thổi” mòn một cách núi tạo thành một bình nguyên cho nên được gọi là Lệ Phong Nhai.
– Vương sư huynh, đệ thăm dò được, tiểu tạp chủng Sở Mộ này đi Bách Thú Cốc lịch lãm rèn luyện.
Một người trẻ tuổi đầu gai nhím đưa cơm cho Vương Phong, đồng thời thông báo tình hình của Sở Mộ cho Vương Phong. Ánh mắt của hắn khi nhìn về phía Vương Phong có chút kỳ lạ như là….. ái mộ.
– Lịch lãm rèn luyện Bách Thú Cốc…
Ánh mắt Vương Phong lóe lên tia oán độc, miệng khẽ cười, trong tiếng cười ẩn chứa sự tàn nhẫn:
– Sở Mộ, tạp chủng đáng chết này, ở bên trong kiếm phái có Tiêu Thiên Phong che chở ngươi, lại còn có Chấp Pháp đường, ta không cách nào ra tay giết ngươi. Nhưng ngươi vậy mà đến Bách Thú Cốc lịch lãm rèn luyện, hoàn toàn là tự tìm đường chết. Ngô Cường, chuyện này ta nhờ ngươi, tuy ta rất muốn tự tay chém đầu Sở Mộ nhưng hiện tại ta không thể ra ngoài.
– Vương sư huynh, Yên tâm đi! Ta sẽ cắt đứt gân tay gân chân tiểu tạp chủng này, khiến cho hắn cảm giác được tư vị tuyệt vọng, rồi mới chém đầu hắn.
Ngô Cường thè lưỡi ra liếm môi dưới, nhe răng cười nói, rồi quay người rời đi.
– Sở Mộ, tiểu tạp chủng Sở gia, Bách Thú Cốc chính là nơi ngươi táng thân.
Ngô Cường rời đi, Vương Phong quay người đối mặt lệ phong thổi đến, tóc đen cuồng loạn nhảy múa, áo dài rung động mãnh liệt, thấp giọng lẩm bẩm nói ra. Bây giờ, hắn đang bị phạt, không cách nào tự mình đến Bách Thú Cốc, cho nên chỉ có thể để cho Ngô Cường ra tay. Hắn muốn Sở Mộ chết, một giây đồng hồ cũng không đợi được.
……………..
– NGAO…OOO
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!