Sau khi nghe thấy Kiếm Thần nói vậy, ánh mắt Mạc Hồng Nhan lóe lên, sau đó im lặng mỉm cười.
“Hồng Nhan tỷ, giúp ta chuẩn bị một ít dược liệu nhé.”
Sau đó Kiếm Thần lấy một tờ danh sách như bình thường ra, trong đó đã ghi chép các loại dược liệu mà hắn cần.
Mạc Hồng Nhan cầm lấy danh sách dược liệu, nhìn phẩm cấp linh dược trên đó, trong lòng chấn động, tinh quang trong mắt lóe lên.
Bởi vì trên danh sách này, hầu hết là linh dược tam phẩm đỉnh phong, còn có số ít là linh dược tứ phẩm.
Sau khi quan sát một lượt, Mạc Hồng Nhan gọi người hầu đến, bảo họ đi chuẩn bị.
Sau khi mua xong những dược liệu này, 150 vạn tiền vàng vừa đến tay Kiếm Thần lại bay mất hơn một nửa.
Nhìn bóng dáng Kiếm Thần rời đi, Mạc Hồng Nhan lâm vào trầm tư.
“Tên tiểu tử này đúng là khiến người khác tò mò, hơn một năm trước bị phế, mất hết thực lực, mới chẳng bao lâu mà đã đạt đến Ngưng Khí tầng tám. Cảnh giới này đặt ở Trung Châu cũng coi là một nhân vật lớn, xem ra có người đứng sau tiểu tử này.”
Mạc Hồng Nhan thầm lẩm bẩm trong lòng, bởi vì những linh dược tứ phẩm vừa nãy, nàng ta đoán rằng hẳn là có cao thủ thần bí đứng sau Kiếm Thần.
Nàng ta không tin rằng bản thân Kiếm Thần có thể luyện chế đan dược tứ phẩm, cho dù Kiếm Thần ở thời kỳ đỉnh phong, tu vi cũng mới ở cảnh giới Thiên Cương, hơn nữa cũng không nghe nói Kiếm Thần là linh sư.
Vì vậy Mạc Hồng Nhan đoán rằng có luyện đan sư cấp cao đứng sau Kiếm Thần.
…
“Đó là Kiếm Thần.” Trên đường Kiếm Thần trở về Kiếm phủ, rất nhiều người nhìn Kiếm Thần và chỉ trỏ.
“Sao vậy?” Trong đó có một vị võ giả vừa từ ngoài thành trở về, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, lập tức mở miệng hỏi.
“Ngươi vẫn chưa biết gì đúng không, hôm nay Kiếm Thần đánh thắng mười chín lần liên tiếp ở đấu trường điện Chiến Thần, ngay cả Huyết Phủ Cuồng Ma và tử linh đao khách Tử Mệnh cũng thất bại dưới kiếm của hắn ta. Hiện giờ Kiếm Thần đã trở thành cao thủ trẻ tuổi đầu tiên bước vào Bảng Khí của thành Thiên Tuyết chúng ta.”
Một người trong số đó nhìn bóng dáng rời đi của Kiếm Thần và nói vẻ mặt tràn đầy ngưỡng mộ.
“Cái gì? Ngươi chắc chắn không phải đang nói đùa đấy chứ? Chẳng phải hắn ta đã bị phế từ hơn một năm trước sao?”
Người đó lên tiếng hỏi với vẻ mặt khó tin.
…
Mà lúc này Kiếm Thần đã trở về nhà, dường như Kiếm Nam Thiên đã nhận được tin tức, đang chờ hắn ở trong sân,
“Tiểu Thần, con về rồi, Kiếm Thần ở điện Chiến Thần là con sao?”
Kiếm Nam Thiên vẫn không thể tin được, vì vậy ông ấy lại nhìn Kiếm Thần để xác nhận.
Kiếm Thần khẽ mỉm cười, sau đó chậm rãi gật đầu.
“Tốt, tốt lắm, không hổ là con trai của cha, không ngờ con trong cái rủi có cái may, trước khi chưa bị phế, con cũng không thể bước vào Bảng Khí, thế mà bây giờ tu luyện lại thì lại có thể trực tiếp vào Bảng Khí, còn xếp hạng thứ 231. Hahaha, lần này để xem những lão già trong phủ có còn bất mãn không.”
Sau khi xác nhận, Kiếm Nam Thiên cao giọng cười như điên.
Kiếm Thần khẽ mỉm cười khi nhìn thấy dáng vẻ này của Kiếm Nam Thiên.
Sau khi xác nhận điều này, Kiếm Nam Thiên nói chuyện với con trai của mình một lát rồi rời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!