“Đông Ly Mị không phải là đối thủ của hắn, chắc là sẽ thua thôi.” Trong không gian đấu trường của quận thành Thiên Sơn, một thanh niên nhìn quang kính, hờ hững nói.
Mấy thanh niên đứng kế bên cũng gật gù.
“Quả là một đối thủ không tồi, với thực lực của hắn thì Bảng Canh sẽ sớm vui vẻ đây.”
Một thanh niên khác nhìn quang kính, cười khẽ nói.
“Đông Ly, muội muội của ngươi sắp thua rồi, sao ngươi không có chút động tĩnh nào cả vậy.”
Nói rồi, người thanh niên kia nhìn về phía nam tử mặc áo đen đứng trong góc, mở miệng cười hỏi.
Nam tử áo đen hờ hững nhìn quang kính, ánh mắt hắn ta nhìn Kiếm Thần chẳng khác gì nhìn một kẻ đã chết.
“Ngươi nghĩ người có thể khiến ta muốn diệt trừ lại đơn giản hay sao? Mị Nhi thua thì có gì lạ?”
Thanh niên mặc áo đen hờ hững đáp lại, dường như không hề lo lắng chút nào cho an nguy của Đông Ly Mị.
Những người còn lại nghe vậy đều mỉm cười nhìn về phía quang kính, không ai nói gì nữa.
...
Lúc này, sắc mặt Đông Ly Mị đã không còn lạnh nhạt như trước nữa, khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta trắng bệch, ánh mắt ngoài ngạc nhiên ra còn hơi sợ hãi.
“Không ngờ ngươi lại mạnh như vậy, sao có thể chứ, một người bị phế bỏ mà lại có thể hồi phục tới mức này chỉ sau một thời gian ngắn.”
Đông Ly Mị nhìn Kiếm Thần, không tin nổi mở miệng nói.
Kiếm Thần nhìn Đông Ly Mị, lần này hắn không tiếp tục ra tay nữa, chỉ nhìn nàng ta, hờ hững mở miệng:
“Ai phái ngươi tới?”
Đông Ly Mị nghe vậy thẳng thừng đáp trả.
Nàng ta nhìn Kiếm Thần, khuôn mặt không còn tái nhợt nữa.
“Trong lòng ngươi đã có đáp án rồi thì cần gì phải hỏi nhiều?”
Đông Ly Mị nhìn Kiếm Thần, nắm thật chặt thanh loan đao trong tay, hờ hững nói.
Kiếm Thần nghe vậy, ánh sáng lạnh lóe lên trong mắt.
“Xem ra ta không tới tìm nàng ta, nàng ta lại tự tới kiếm chuyện với ta.”
Kiếm Thần nhìn Đông Ly Mị, hờ hững nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!