Là một trong những trường đại học hàng đầu trong nước, trường đại học đã tập hợp hầu như tất cả các doanh nghiệp lớn của tỉnh H, thậm chí bao gồm nhiều doanh nghiệp hàng đầu trong nước.
Mười năm trước, sau khi sinh viên tốt nghiệp, nhiều người sẽ chọn vào các doanh nghiệp nhà nước hoặc các đơn vị nhà nước, nhưng trong những năm gần đây, ngày càng có nhiều người chọn các doanh nghiệp tư nhân.
Ví dụ như trang trí Tinh Thần được nhiều người lựa chọn.
Có một người cấp dưới theo Trác Thiệu tới tuyển dụng, tìm một vị trí ngồi xuống bắt đầu chờ người khác đến nộp sơ yếu lý lịch.
"Đây là sơ yếu lý lịch của tôi." Lương Thần ngồi trước mặt Trác Thiệu, đưa sơ yếu lý lịch của mình qua.
Trác Thiệu nhận lấy sơ yếu lý lịch nhìn một chút, vươn tay sờ tay Lương Thần, lộ ra một nụ cười không có ý tốt: "Trang trí Tinh Thần của chúng tôi là công ty lớn, muốn vào công ty chúng tôi cũng không dễ dàng... Nhưng nếu cậu nguyện ý bồi tôi mấy buổi tối..."
Người trang trí Tinh Thần đi theo: Trác tổng thật biết chơi!
Lương Thần: "..." Trác Thiệu không sợ người khác nhìn thấy sẽ hoài nghi sao?
Lương Thần có chút bất an, phát hiện người bên cạnh Trác Thiệu đều là người quen, lúc này còn sớm nên không có học sinh tới, mới thở phào nhẹ nhõm.
"Được rồi, chúng ta cùng đi dạo nhé?" Trác Thiệu hỏi.
Từ sau khi xem weibo của Lương Thần, phát hiện Lương Thần không giống như mình nghĩ, Trác Thiệu liền nhịn không được muốn trêu chọc Lương Thần, nhưng dù có trêu chọc cũng trêu vừa phải thôi... Thấy Lương Thần không tiếp được, Trác Thiệu liền cười chuyển đề tài.
Hắn biết, Lương Thần vẫn không muốn người khác biết quan hệ của bọn họ.
Mà Lương Thần như vậy, cũng không kỳ quái.
Lương Thần khi còn bé, bởi vì mẹ qua đời cha rời nhà nên bị người xa lánh, bị người ta mắng là đứa trẻ không ai muốn... Có lẽ cậu cực kỳ sợ cuộc sống như vậy, nên theo bản năng không muốn lặp lại vết xe đổ.
Trác Thiệu biết những thứ này, đồng thời, hắn cũng một mực quét sạch chướng ngại vật, ví dụ như hắn đã sớm tiết lộ quan hệ giữa hắn và Lương Thần với một số người bên cạnh.
Hắn đùa giỡn Lương Thần, bọn họ căn bản sẽ không cảm thấy kỳ quái, chỉ là điểm này, Lương Thần sợ là không biết.
"Anh muốn đi đâu?" Lương Thần khó hiểu hỏi.
"Đâu cũng được." Trác Thiệu cười nói, hôm nay hắn rảnh rỗi, chuyên môn đến bồi Lương Thần.
Đại học H vô cùng lớn, Trác Thiệu và Lương Thần chậm rãi đi dạo.
Sau đó, mới đi dạo một lát, hắn liền cảm thấy mình có chút ngốc.
Thời tiết hôm nay đã rất lạnh, nếu có ánh mặt trời thì đi bên ngoài sẽ không quá lạnh, nhưng hết lần này tới lần khác hôm nay lại không có ánh mặt trời...
Hai người cuối cùng lại lặng lẽ trở về.
Đã có rất nhiều sinh viên đến tham gia tuyển dụng, tuy rằng trang trí Tinh Thần không thể gọi là công ty lớn, nhưng lại rất nổi tiếng, thế cho nên người tới rất nhiều, trước đó Trác Thiệu giao chuyện tuyển dụng cho cấp dưới, nhưng lúc này vẫn là xem sơ yếu lý lịch của những sinh viên kia, sau đó đánh dấu cho người mình xem trọng.
Lương Thần không hiểu những thứ này, ngồi không có chút nhàm chán, liền hướng về phía Trác Thiệu nói: "Em đi mua chút đồ ăn, anh muốn ăn cái gì?"
"Cái gì nóng là được." Trác Thiệu nói, lại dặn dò vài câu, "Em nhớ quấn thêm khăn quàng cổ."
"Biết." Lương Thần quấn khăn quàng cổ, đi ra ngoài.
Trường bọn họ có một chỗ là bán trà sữa, ngoài ra còn có bán bánh trứng lẩu Oden gì đó, tất cả đều nóng hổi, Lương Thần một hơi mua rất nhiều, tính toán đem đi chia cho người của trang trí Tinh Thần.
Kết quả, vừa mới trả tiền nhận đồ, Lương Thần liền nhìn thấy Lư Nghị Siêu đang cau mày nhìn mình cách đó không xa.
"Lương Thần." Lư Nghị Siêu tâm tình phức tạp nhìn Lương Thần.
Thái độ của Lương Thần đối với hắn ta làm cho hắn ta có chút bất mãn, nhưng nhìn thấy Lương Thần, hắn ta vẫn không nhịn được chào hỏi.
"Đến mua đồ?" Lư Nghị Siêu nhìn đồ trên tay Lương Thần.
"Ừm." Lương Thần gật gật đầu, đi ra ngoài.
Bộ dáng muốn cùng mình phân rõ giới hạn của Lương Thần khiến Lư Nghị Siêu càng thêm bất mãn, hắn ta không chút nghĩ ngợi liền đi theo: "Lương Thần, cậu thật sự tính toán cả đời ở cùng một chỗ với người kia?"
"Đương nhiên." Lương Thần không chút nghĩ ngợi liền nói.
"Bây giờ cậu còn đang đi học, hai người chỉ là yêu đương giữa hai người quả thật không dễ xảy ra vấn đề, còn sau này thì sao?" Lư Nghị Siêu nói, "Hoàn cảnh sống của hai người hoàn toàn bất đồng, cậu xác định các cậu có thể tiếp tục đi tiếp?"
"Lư Nghị Siêu." Lương Thần đột nhiên đứng lại: "Cậu cảm thấy Trác Thiệu là người như thế nào?"
Lư Nghị Siêu cũng đã không nhớ rõ tên Trác Thiệu, ngẩn người mới phản ứng lại, sau đó nói: "Một người nghĩ hết mọi cách nịnh bợ cậu. Lương Thần, cậu không sợ chuyện của hai người bị ba cậu biết sao?"
"Ba tôi đã sớm biết chuyện của chúng tôi rồi." Lương Thần nói, sau khi cậu nói xong, liền nhìn thấy vẻ mặt Lư Nghị Siêu đột nhiên thay đổi, mà lúc này, cậu lại nói: "Còn nữa, Trác Thiệu căn bản không cần nịnh bợ tôi."
"Cha cậu biết chuyện của hai người? Sao có thể được!" Lư Nghị Siêu không dám tin.
Hắn ta đã sớm biết mình thích nam, nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, lại vẫn không dám để cho cha mẹ mình biết, bởi vì hắn ta biết nếu cha mẹ hắn ta biết chuyện này, hắn ta nhất định sẽ bị hung hăng đánh một trận, nói không chừng cha mẹ hắn ta còn có thể sinh thêm một đứa, sau đó đuổi hắn ta ra khỏi nhà...
"Ba tôi đã sớm biết chúng tôi ở cùng một chỗ." Lương Thần nói, "Còn nữa, cậu biết trang trí Tinh Thần không?"
Lúc này Lư Nghị Siêu đã còn có chút hoảng hốt, nhưng lúc Lương Thần hỏi về trang trí Tinh Thần, hắn ta vẫn gật gật đầu: "Biết." Nhà hắn ta rất có tiền, kiến thức của hắn ta cũng rất rộng, tự nhiên đã nghe nói qua về trang trí Tinh Thần.
"Trang trí Tinh Thần là của Trác Thiệu." Lương Thần nói: "Khi Trác Thiệu còn rất nhỏ đã một tay thành lập trang trí Tinh Thần, công ty của ba tôi xảy ra vấn đề, cũng là anh ấy giúp giải quyết... Tại sao cậu lại nghĩ anh ấy nịnh bợ tôi?"
Sắc mặt Lư Nghị Siêu nhất thời trở nên vô cùng khó coi.
Lúc này Lương Thần đã xoay người rời đi, đi vài bước, cậu lại xoay người bổ sung một câu: "Nếu cậu không tin, có thể lên mạng tra!"
Trà sữa cứ tiếp tục như vậy sẽ nguội mất, cậu không rảnh nói chuyện với Lư Nghị Siêu, nhưng có thể để Lư Nghị Siêu tự lên mạng tra, để cho hắn ta biết Trác Thiệu rốt cuộc lợi hại bao nhiêu!
Lương Thần cầm trà sữa rời đi, Lư Nghị Siêu lại cứng đờ tại chỗ.
Lớn cỡ này rồi, hắn ta chưa từng mất mặt như vậy...
Hắn ta vẫn cho rằng Trác Thiệu chính là người tốt nghiệp trung học cơ sở, dựa vào Lương Thần ăn cơm mềm, kỳ thật...
Lư Nghị Siêu đối với Lương Thần mà nói chỉ là một khúc nhạc nhỏ mà thôi, cậu rất nhanh đã quên chuyện này.
Một ngày trôi qua, trang trí Tinh Thần nhận được rất nhiều sơ yếu lý lịch, trong đó có rất nhiều người đưa sơ yếu lý lịch là quen của Lương Thần.
Trước đó Lương Thần vẫn rất lo lắng bài viết trên diễn đàn nói cậu và Trác Thiệu sẽ mang đến ảnh hưởng cho bọn họ, nhưng ngày hôm nay, cậu ngược lại yên tâm.
Tuy rằng có người nhận ra cậu, cũng có người nhận ra Trác Thiệu, nhưng từ đầu đến cuối, đều không có ai dùng ánh mắt khác thường nhìn bọn họ.
Phát hiện ra điểm này, tâm tình Lương Thần không thể tránh khỏi tốt lên, Lương Phóng thì ngược lại.
Tối hôm đó ăn cơm xong, sau khi biết được tính toán của Lương Thần, Lương Phóng không tránh khỏi có chút buồn bực.
Tuy rằng đã sớm biết con trai mình tính toán đi theo Trác Thiệu, nhưng hiện tại nhận được tin tức xác thực, ông vẫn có chút mất hứng.
Hâm Hòa so với trang trí Tinh Thần lớn hơn, con trai của ông như thế nào lại không muốn đến Hâm Hòa?
Trác Thiệu đã bị Lương Phóng đuổi về nhà mình, Lương Thần vừa mới dọn dẹp phòng bếp xong, Lương Phóng nhìn con trai mình vài lần, cuối cùng nói: "Thần Thần, con hạ quyết tâm cả đời ở cùng Trác Thiệu?"
Đây là lần thứ hai của hôm nay có người hỏi vấn đề này, Lương Thần không chút do dự gật đầu lần nữa.
"Ba có thứ muốn cho con xem." Lương Phóng thở dài, từ trong ngăn kéo lấy ra một văn kiện —— giấy chuyển nhượng cổ phần trang trí Tinh Thần.
Trác Thiệu không muốn gây áp lực cho Lương Thần, tuy rằng đem cổ phần chuyển cho Lương Thần, nhưng vẫn không nói với Lương Thần, lúc ấy Lương Phóng cảm thấy hai người này còn quá trẻ, cần xem xét lại, nên cũng không đem chuyện này nói cho con trai mình biết.
Lúc ấy ông nghĩ, nếu qua vài năm nữa hai người này có gì không thích hợp, ông liền đem cổ phần trả lại cho Trác Thiệu, để bọn họ chia tay.
Nhưng mà hai năm nay, giữa Trác Thiệu và con trai ông căn bản không có gì không tốt, vẫn dính như vậy.
Rõ ràng đều là vợ chồng già, vậy mà hai người này còn dính nhau cả ngày!
Lương Phóng nhìn con trai mình, nói: "Mấy năm trước, Trác Thiệu đã đem hơn phân nửa cổ phần trang trí Tinh Thần cho con, nó thật lòng muốn sống tốt với con, sau này con cũng đối xử tốt với nó hơn một chút."
Mấy năm nay, Lương Phóng vẫn luôn quan sát Trác Thiệu, cũng nhìn ra Trác Thiệu là một người đàng hoàng có trách nhiệm.
Sống qua ngày không thể chỉ dựa vào tình yêu, bởi vì không chừng lúc nào đó những thứ này sẽ không còn, hơn nữa luôn có những kẻ khốn nạn, rõ ràng là thích người trong nhà kia nên mới cưới về nhà, nhưng vẫn nhịn không được muốn ở bên ngoài tìm k1ch thích.
Lương Phóng trước sau như một nhìn không quen những người này, mà ông có thể nhìn ra Trác Thiệu không phải người như vậy.
Nói thật, một người đàn ông tốt như vậy, nếu ông không sinh con trai mà là con gái, ông đã sớm vui vẻ gả con gái cho hắn!
Về phần hiện tại... Tuy rằng nhà mình là con trai, nhưng hai người này nếu đã quyết định ở cùng một chỗ, vậy ông cũng hy vọng bọn họ có thể sống qua ngày thật tốt.
"Mấy năm nay Trác Thiệu đối với con như thế nào, ba đều nhìn thấy, sau này con đừng làm gì có lỗi với nó..." Lương Phóng chậm rãi nói.
Lương Thần vẫn luôn vui vẻ nghe người khác lải nhải, nhưng lần này khi Lương Phóng nói, cậu lại hơi lơ đãng, đôi mắt dán chặt vào văn kiện trước mặt mình.
Mấy năm nay, cậu cũng tiếp xúc không ít chuyện công ty, xem qua rất nhiều hợp đồng, tự nhiên biết mấy thứ này là cái gì.
Trác Thiệu vậy mà đem cổ phần trang trí Tinh Thần cho cậu!
Cậu rất rõ ràng tầm quan trọng của trang trí Tinh Thần đối với Trác Thiệu, cậu tận mắt nhìn thấy Trác Thiệu dốc sức mà làm, còn cậu lại không làm bất cứ cái gì.
Thế nhưng Trác Thiệu... Đem trang trí Tinh Thần cho cậu.
Trái tim Lương Thần càng đập càng nhanh.
Cậu biết Trác Thiệu thích cậu, nhưng cho tới bây giờ cũng không biết, Trác Thiệu lại thích cậu như vậy.
Trác Thiệu đối với cậu, thật sự không có gì để nói, những năm gần đây, Trác Thiệu vẫn luôn tỉ mỉ chiếu cố cậu, yêu cậu, cho dù là chuyện sống lại cũng không gạt cậu, ngược lại là cậu luôn nghĩ đông nghĩ tây, thậm chí nghi ngờ Trác Thiệu thích cậu.
Lương Phóng còn đang nói cái gì đó, nhưng Lương Thần đã không nghe được nữa, lúc này, cậu chỉ cảm thấy cảm xúc dâng trào, làm cho cả người cậu giống như đang ở trong nồi nước sôi sục, vui vẻ đến mức muốn bốc khói.
Lương Thần cầm văn kiện trên tay, lập tức chạy sang phòng bên cạnh.
Lương Phóng: "..."
Thật là con trai gả ra ngoài như bát nước đổ đi!
Trác Thiệu còn chưa ngủ, còn đang ở trước máy tính xem tư liệu.
Hiện tại Tinh Thần càng lúc càng lớn, nơi cần hắn kiểm tra cũng càng ngày càng nhiều, mỗi ngày làm việc rất nhiều, không tránh khỏi phải tăng ca.
"Lương Thần, sao em lại tới đây?" Trác Thiệu tò mò hỏi.
"Trác Thiệu!" Lương Thần ôm lấy Trác Thiệu: "Trác Thiệu, em yêu anh."
Trác Thiệu kinh ngạc nhìn về phía Lương Thần, lúc Lương Thần biểu đạt tình cảm vẫn luôn rất hàm súc, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cậu nhiệt tình như vậy.
Tất nhiên, hắn thích sự nhiệt tình đó.
Trác Thiệu không chút nghĩ ngợi, ôm ngược lại Lương Thần: "Sao hôm nay nhiệt tình như vậy?" Lương Thần đây là nhớ hắn? Nhưng... Trác Thiệu chú ý tới thứ trên tay Lương Thần.
Là một tập văn kiện, mà văn kiện này... Hắn không xa lạ gì.
Trác Thiệu xem như hiểu được vì sao Lương Thần lại biểu hiện kỳ quái như vậy...
Lương Thần kích động qua đi, lập tức nói: "Trác Thiệu, những cổ phần này em không thể nhận..."
"Đây là anh tặng cho em." Trác Thiệu cắt ngang lời Lương Thần, những cổ phần này vốn nên là của Lương Thần.
Hơn nữa, ở trên tay Lương Thần hay ở trên tay hắn có gì khác nhau đâu?
"Anh cầm thích hợp hơn..." Lương Thần lập tức nói, tầm quan trọng của cổ phần không cần nói cũng biết, Trác Thiệu không cần phải đưa cổ phần cho cậu.
Trác Thiệu ôm lấy Lương Thần, trực tiếp hôn lên, sau khi hôn mới nói: "Đều sắp kết hôn, nói những thứ này làm cái gì? Sau này anh còn phải dựa vào em."
Công ty của hắn gần đây lại hợp tác với Lương Phóng một đợt.
Lại nói tiếp, trang trí Tinh Thần có thể phát triển nhanh như vậy, có quan hệ rất lớn với tập đoàn Hâm Hòa, đương nhiên, tập đoàn Hâm Hòa có thể phát triển nhanh như vậy, cũng có quan hệ rất lớn với hắn.
"Kết hôn?" Lương Thần cả kinh, sao đột nhiên nhắc tới kết hôn?
"Đúng vậy, không phải nói tốt nghiệp kết hôn sao? Hiện tại có thể bắt đầu chuẩn bị, anh đã lựa ra mấy phòng ở, em có thể chọn một cái trong đó, nếu đều không hài lòng thì mua thêm một cái nữa, hiện tại trang trí làm, sang năm lúc em tốt nghiệp vừa vặn có thể vào ở..." Trác Thiệu chậm rãi nói ra tính toán của mình.
Trên tay hắn có trang trí Tinh Thần, cho dù muốn trang trí biệt thự, cũng có thể hai tháng liền trang trí xong, hiện tại bắt đầu chuẩn bị vừa vặn.
Lương Thần nhìn Trác Thiệu hưng trí bừng bừng nói kế hoạch của mình, đột nhiên nở nụ cười, cười rất vui vẻ.
Trác Thiệu không biết những rối rắm trước đó của cậu, nhưng Trác Thiệu vẫn luôn yêu cậu, hơn nữa vẫn luôn làm như vậy.
Hôm nay có hai người hỏi cậu có phải muốn cả đời ở cùng một chỗ với Trác Thiệu hay không, cậu đều đưa ra câu trả lời khẳng định.
Nếu đã tính toán cả đời ở cùng một chỗ với Trác Thiệu, vậy cậu hẳn là nên tin tưởng Trác Thiệu.
Cậu không nên cả ngày nghi thần nghi quỷ, cậu hẳn là nên ở cùng một chỗ thật tốt với Trác Thiệu.
Họ sẽ kết hôn và sẽ ở bên nhau suốt đời.
Lương Thần đột nhiên có loại cảm giác thoải mái.
Trác Thiệu lại có chút nhịn không được... Lương Thần nhào vào trong ngực hắn, cho dù Lương Phóng ở cách vách, hắn cũng không nhịn được.
Phòng cưới phải bắt đầu chuẩn bị vào ngày mai!
Hoàn chính văn