Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Ngày hè nóng bức, hai người mồ hôi đầm đìa,

Lúc bọn hắn đã không có kiên nhẫn nữa thì cửa rốt cục cũng mở.

Diệp Khê cười tủm tỉm nhìn hai người đứng dưới ánh mặt trời:

"Ai nha sao hai người lại tới đây? Tôi không nhìn thấy."

Lý Triết cười gượng ép, giọng nói thô kệch:

"Chuyện này là em gái của tôi không đúng, tôi cố ý mang nó đến nhận lỗi."

Diệp Khê vòng tay trước ngực, tựa ở một bên khung cửa, khóe miệng ngậm lấy một nụ cười trào phúng: "chậc, hai người nói chuyện nào?"

Lý Thiền Quyên cũng biết Diệp Khê cố ý hỏi như vậy, cắn nát một hơi răng ngà, từ trong hàm răng gạt ra thanh âm:

"Là tôi không đúng, bởi vì trong lòng sốt ruột cho nên động tác có chút vội vàng, hù dọa tới tiểu cô nương."

Diệp Khê cong cong môi, mắt lạnh nhìn sắc mặt căm hận của Lý Thiền Quyên.

Trong lòng có chút buồn cười nghĩ.

Cô ta đến nói xin lỗi, vậy mà lại còn nhăn mặt?

Diệp Khê nhẹ gật đầu, thần sắc thản nhiên nói:

"Không sai, quả thật là cô không đúng."

Lý Thiền Quyên: "..."

Lý Triết: "..."

Sáo lộ này có chút không đúng?

"Đúng vậy. Là tôi không đúng."

Lý Thiền Quyên cúi đầu xuống, khiến cho người ta không thấy rõ âm tàn trong mắt.

Dáng người Lý Triết rộng lớn, dưới ánh nắng lộ ra mười phần chật vật.

Nhưng Diệp Khê lại không có ý tứ mời bọn họ vào nhà.

Cái này khiến nụ cười trên mặt Lý Triết có chút không nhịn được, trong lòng cực kỳ không thoải mái.

Trước tận thế, hắn là một tiểu lưu manh, nhưng mà từ khi hắn tới căn cứ rồi thức tỉnh dị năng, trở thành một thành viên quan trọng của căn cứ.

Vẫn chưa từng có người nào dám nói chuyện như thế với hắn!

Lý Triết thầm nghĩ...

Cô gái này quả thực là cho thể diện mà không cần.

Hắn đã tự mình mang em gái đến cửa nói xin lỗi, người này còn muốn gì?

Chẳng phải chỉ là làm một con nhóc khóc thôi sao? Chẳng phải là không có chuyện gì sao?

Về phần thái độ này là sao?

Quả thực là không biết tốt xấu, chuyện bé xé ra to!

"Nếu là cô không đúng, vậy thì bồi thường đi."

Dù sao cô vẫn muốn tha thứ, nhưng nếu không hố bọn hắn một chút, cô liền không mang họ Diệp!

Lý Triết cười cười, trong lòng trào phúng, hó ra là vì lợi ích:

"Chúng ta lấy tinh hạch để bồi thường, không biết Diệp tiểu thư nghĩ như thế nào?"

Diệp Khê mỉm cười:

"Được."

Trải qua Diệp Khê một phen doạ dẫm, Diệp Khê dùng lưỡi ba tấc không nát miệng lấy được rất nhiều tinh hạch.

Lý Triết mặt ngoài ôn hòa cười một tiếng, nội tâm đau muốn nhỏ máu:

"Đã như vậy, tôi cũng biết em gái của anh không phải cố ý."

Lý Thiền Quyên khóe miệng kéo ra một nụ cười.

"Ừm, Lý tiểu thư, các người đi về trước đi."

Diệp Khê lòng tràn đầy vui vẻ trở lại nhà của mình, ném túi tinh hạch lên ghế sa lon khoe khoang.

"Bạch, em nhìn đu, đây là tinh hạch chị thắng được cho em đấy!"

Nhiễm Bạch hững hờ nói:

"A, cảm ơn chị."

——

Thời gian gió êm sóng lặng, dường như mọi chuyện đều tốt, Diệp Khê và Hạ Y Y cũng đang cố gắng làm nhiệm vụ, đẳng cấp của dị năng đã tăng lên cấp ba. Đội ngũ được thành lập cũng có rất nhiều người gia nhập.

"Nhiễm Nhiễm."

Một giọng nói khàn khàn vang lên bên tai Nhiễm Bạch.

Nhiễm Bạch cong môi, thần sắc không có một tia bối rối.

Trong biệt thự chỉ có một mình Nhiễm Bạch, Hạ Y Y cùng Diệp Khê đều đã ra ngoài.

Không biết làm sao mà Mặc Thần có thể xuất hiện bên người Nhiễm Bạch, ôm Nhiễm Bạch vào trong ngực.

Nhiễm Bạch nghiêng đầu một chút, một đôi mắt đen óng như ngọc thạch, sáng long lanh:

"A Thần..."

Đôi mắt Mặc Thần lộ ra thâm thúy mà mê người, mặt mày bày ra mấy phần lười biếng nho nhã.

"Đang làm gì vậy?"

Nhiễm Bạch có chút cụp mắt, giọng điệu hững hờ:

"Không có gì, chỉ là đi tìm một đồ chơi."

Mặc Thần cong môi lên một vòng nho nhã xa cách,:

"Có đúng không, vậy thì Nhiễm Nhiễm phải chơi thật vui đấy."

Dù cho không nói, hắn cũng biết chuyện mấy ngày nay của Nhiễm Bạch.

Nhiễm Bạch khẽ vuốt cằm, cười nhạt không nói.

Qua mấy ngày, chính là một lầm chuyển hướng quan trọng bên trong kịch bản, diệt thành phố zombie.

Nguyên kịch bản, Hạ Y Y khế ước được với một zombie cao cấp ở đó.

Vị diện này là một vị diện cấp thấp, cũng không thể sinh ra Thi Vương.

Sau khi Lâm Tuyết trùng sinh, chính là ở đây triệt để cướp đoạt hết tất cả cơ duyên của Hạ Y Y, thay Hạ Y Y khế ước với Zombie cấp cao kia.

——

Một ngày này,

Hạ Y Y nhìn thấy Diệp Khê trở về, vội vàng nói:

"Căn cứ tổ chức một nhiệm vụ, mời chúng ta tham gia, rất nhiều điểm tích lũy, có đi không."

Diệp Khê nhẹ gật đầu:

"Đi."

Đi tới cổng ra vào, nhìn thấy Địch Ảnh Phong cũng ở đây, Hạ Y Y trong mắt xẹt qua kinh ngạc.

Địch Ảnh Phong đi đến trước mặt Hạ Y Y, giọng nói lãnh khốc:

"Căn cứ cảm thấy rất day dứt với sai lầm lần trước, Lý Thiền Quyên cũng sẽ không thể làm việc ở phòng kiểm tra nữa, để đền bù, chúng tôi sẽ đưa vào thẻ của các cô năm trăm điểm tích lũy."

Hạ Y Y khẽ gật đầu, lên tiếng:

"Ừm."

Một bên Lâm Tuyết nhìn thấy Hạ Y Y cùng Địch Ảnh Phong đứng chung một chỗ, chỗ nào nơi nào cũng thấy không thoải mái, thế là tranh thủ thời gian chạy tới, cười xán lạn nói với Địch Ảnh Phong:

"Quân trưởng, lúc nào chúng ta xuất phát?"

Trong lòng Địch Ảnh Phong có chút bất mãn, hắn không thích bị người khác quấy rầy, nhất là lúc đang nói chuyện với người khác. Lạnh lùng phun ra hai chữ:

"Lập tức."

Lâm Tuyết cười cười xấu hổ, trầm giọng nói:

"Tôi biết rồi."

Lần này đi làm nhiệm vụ đều là dị năng giả, nhìn số người rất nhiều, hẳn là có nhiệm vụ quan trọng.

Toàn bôn dị năng giả tập hợp, người của quân đội dựa theo thông tin nhận được mà thu xếp đội hình cho bọn họ.

Trong đó một cái có một dị năng giả có thể phóng đại giọng nói vận dụng dị năng:

"Nhiệm vụ lần này phi thường khó khăn, rất có thể sẽ nguy hiểm tới tính mạng. Hiện tại, muốn rời khỏi, tranh thủ thời gian rời khỏi, một khi có người nửa đường trở về, căn cứ sẽ không phụ trách!"

Nghe người này nói vậy, đám người cũng là  hiểu rõ ràng, nhưng mà nguy hiểm sẽ tồn tại cùng với kỳ ngộ.

Cho nên rất ít người rời khỏi.

Người đàn ông nhìn thấy có một ít người rời khỏi, tiếp tục vận dụng dị năng nói lớn:

"Nhiệm vụ của chúng ta chính là thanh lý thành phố Zombie ở phương bắc! Ở chỗ kia có rất nhiều zombie, có động vật biến dị và cả thực vật biến dị! Trước mắt, khối lãnh địa Zombie kia vẫn đang khuếch trương lớn dần, cho nên, chúng ta cần phải diệt trừ hết toàn bộ Zombie trong thành phố! Hiện tại, các ngươi suy nghĩ lại một chút, còn muốn đi hay không!"

Tất cả mọi người nghe nói như thế thì một trận thổn thức.

Bọn hắn dù nghe được nguy hiểm, nhưng cũng không nghĩ tới sẽ có nguy hiểm như vậy.

Không chỉ có Zombie, còn có động vật và thực vật biến dị?

Zombie thôi đã đủ để bọn hắn khó đối phó nổi rồi có được không?

Mặc dù điểm tích lũy hùng hậu, nhưng cũng phải có mạng mà hưởng thụ mới được.

Sau đó lại có một bộ phận người rời khỏi.

Nhìn thấy rất nhiều người rời khỏi, người đàn ông trầm giọng nói:

"Hiện tại cho các người một cơ hội cuối cùng, còn muốn đi hay không!"

Nhìn thấy sau khi rời đi chỉ còn vài người thưa thớt, Địch Ảnh Phong thần sắc nhàn nhạt, đi đến trước mặt Nhiễm Bạch, tận lực để khuôn mặt trở nên nhu hòa một chút:

"Tiểu cô nương, đi cùng với ca ca được không?"

Nhiễm Bạch sợ hãi trốn sau lưng Diệp Khê, dáng vẻ mềm manh mười phần đáng yêu, ánh mắt nhìn về phía Địch Ảnh Phong như đang nhìn người xấu.

"Không muốn, em phải đi theo chị gái."

Địch Ảnh Phong mặt không biểu tình, nhưng là thật không biết nên làm thế nào.

Nếu như là người trong đội ngũ của hắn, hắn liền trực tiếp bắt tới.
Nhấn Mở Bình Luận