Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lãi Được Bé Yêu Liên Doanh

Thịnh Tâm Lan cũng không cảm thấy lời nói này của cô ta có chỗ nào không đúng, nhẹ gật đầu, hơi vui vẻ nói: “Cô Cao còn nhớ rõ tôi?”

Cao Mỹ Lệ được hỏi một đằng mà lại trả lời một nẻo: “Con gái của cô tên là gì vậy?”

Ánh mắt của cô ta rơi ở trên người của Thịnh Ái Linh, sau khi nhìn thấy gương mặt phúng lhinhs kia không hiểu sao lại nheo mắt lại, sao cứ cảm thấy dáng dấp của con nhóc này giống với Nguyễn Anh Minh mấy phần vậy chứ?

Không có khả năng, trong lòng của cô ta có âm thanh nhắc nhở mình.

“Cháu tên là Thịnh Ái Linh, dì có thể gọi cháu là Ái Linh.”

Thịnh Ái Linh bỗng nhiên chen lời vào, ngẩng đầu lên nhìn Cao Mỹ Lệ, một bộ dạng dò xét.

“Thịnh Ái Linh?”

Lúc nghe thấy cái tên này, Cao Mỹ Lệ siết chặt tay lại, nhớ đến ngày hôm đó nhìn thấy hồ sơ bệnh án ở trong phòng của Nguyễn Anh Minh, trong lòng càng nghi ngờ hơn nữa, hỏi một cách dứt khoát: “Sao cháu lại cùng họ với mẹ của cháu vậy?”

Thịnh Ái Linh một bộ dạng không hiểu rõ nội tình, quay đầu nhìn về phía mẹ nhà mình.

Nếu nói câu hỏi trước đó Thịnh Tâm Lan vẫn còn chưa phát giác ra có chuyện gì đó không bình thường, hỏi đến đây liền chạm đến vấn đề riêng của người ta, nếu như cô còn không nhận ra thì cô chính là đồ đần.

Cô lập tức kéo Thịnh Ái Linh ra phía sau của mình, giọng nói âm trầm mấy phần: “Ái Linh sinh ra ở nước mỹ, vừa mới về nước không lâu, đối với vấn đề này của cô Cao, con bé không hiểu rõ cho lắm. Huống hồ gì thế kỷ hai mươi mốt rồi, mang họ của ai cũng đâu có gì kỳ lạ đâu.”

Cao Mỹ Lệ hơi giật mình, lại nhìn thấy Nguyễn Lập Huy thân mật trốn ở sau lưng của Thịnh Tâm Lan, nhất thời càng thêm không vui, giọng nói khác khe hơn mấy phần: “Đúng là theo họ ai thì cũng không có gì, tôi chỉ là có chút tò mò thôi, trường học như Lam Bảo thế này không phải là nơi mà gia đình bình thường có thể đưa con cái đến đi học được, cô Thịnh cùng lắm cũng chỉ là một giám đốc thực tập của tập đoàn Thịnh Đường, nếu như không phải chồng của cô lợi hại thì tôi thật sự không nghĩ là được cô lấy đâu ra bản lĩnh lớn đưa con tới chỗ này học.”

Sắc mặt của Thịnh Tâm Lan trở nên khó coi.

Cô dám chắc là mình không có trêu chọc Cao Mỹ Lệ, mà cô ta thì lại hùng hổ dọa người, nói câu nào cũng đâm vào trong chỗ hiểm của cô. Dựa vào cô quả thật là không có bản lĩnh lớn như vậy để đưa Thịnh Ái Linh tới chỗ này, cô lập tức im lặng.

“Đây là chuyện riêng của người khác.”

Âm thanh của Nguyễn Anh Minh bỗng nhiên xen vào, che giấu đi vẻ lúng tung của Thịnh Tâm Lan, anh không vui quét mắt nhìn Cao Mỹ Lệ một chút: “Em nghĩ là người khác nhập học bằng cách nào thì cũng phải chuẩn bị báo cáo từng cái với em hả, gần đây em quản chuyện nhiều lắm rồi đó.”

Nghe vậy, sắc mặt của Cao Mỹ Lệ trắng bệch.

Nguyễn Anh Minh lại nói chuyện vì người phụ nữ này, không để lại mặt mũi cho cô ta nữa chứ.

“Anh Minh, em cũng chỉ là muốn tốt cho Lập Huy mà thôi.” Cô ta vội vàng cứu vớt mình: “Sợ trong trường học này cá rồng hỗn loạn, hỏi rõ một chút cũng tốt hơn.”

“Không cần.”

Nguyễn Anh Minh không nhìn cô ta nữa, thái độ lạnh nhạt: “Em trở về xe trước đi, để tôi đưa Lập Huy đi vào là được rồi.”

Phụ huynh của học sinh cũng đã mở miệng nói ra câu này rồi, bảo vệ đứng ở cửa cũng sẽ không cho Cao Mỹ Lệ đi vào, đây chính là quy định của Lam Bảo.

“Anh Minh.”

Cao Mỹ Lệ đứng ở ngoài cửa dậm chân, trơ mắt nhìn bóng lưng của Nguyễn Anh Minh và Thịnh Tâm Lan đi vào, đầu cũng không quay lại, tức giận đến nỗi sắc mặt xanh xám.

Thịnh Ái Linh và Nguyễn Lập Huy đang đi ở phía trước hai người lớn, cô nhóc quay đầu lại nhìn thấy Cao Mỹ Lệ tức giận dậm chân ở bên ngoài cửa sắt, cô bé rụt rụt vai lại, nhỏ giọng nói: “Anh Lập Huy ơi, anh thật sự thích cái dì này hả, em cảm thấy là dì ấy có hơi đáng sợ đó.”

Sau khi nghe thấy tin tức Nguyễn Anh Minh và Cao Mỹ Lệ muốn kết hôn từ chỗ của ông cụ, cô bé liền điều tra thông tin liên quan đến Cao Mỹ Lệ, ảnh chụp ở trên mạng xinh đẹp giống như là tiên nữ hạ phàm, nhưng mà lúc nhìn thấy người thật thì Thịnh Ái Linh âm thầm bĩu môi ở trong lòng.

Cũng chỉ là ăn mặc sang trọng hơn một chút thôi, nếu như mà nhìn gương mặt kia, còn có cách nói chuyện của cô ta, có chỗ nào hơn mẹ nhà mình đâu chứ, cái chú Minh này cũng không có mắt nhìn gì hết!

Nguyễn Lập Huy bỗng nhiên có chút kích động, lắc đầu liên tục.

“Anh không thích dì ấy hả?” Thịnh Ái Linh vô cùng ngạc nhiên: “Vậy sao anh còn hy vọng dì ấy làm mẹ kế của anh vậy?”

Nguyễn Lập Huy lắc đầu càng thêm kịch liệt.

“Ý của anh là nói anh không hi vọng dì ấy làm mẹ kế của anh à?” Hai mắt của Thịnh Ái Linh bỗng nhiên mở lớn.

Nguyễn Lập Huy gật đầu.

“Vậy thì…” Thịnh Ái Linh mở to mắt: “Anh cảm thấy mẹ của em như thế nào, có phải là anh cảm thấy mẹ của em làm mẹ kế của anh thì anh sẽ càng thích hơn không? Em với lại mẹ của em làm đồ ăn rất là ngon đó.”

Nguyễn Lập Huy vô cùng dùng sức mà gật đầu.

Thấy thế, Thịnh Ái Linh vui vẻ gần như nhảy dựng lên, bộ dạng có hi vọng rồi, bỗng nhiên liền trịnh trọng kéo lấy tay của Nguyễn Lập Huy, đôi mắt to chớp chớp nói: “Vậy sau này anh chính là anh trai của em, anh yên tâm đi, nếu như em có một miếng thịt để ăn thì em cũng sẽ không bao giờ để cho anh ăn canh, có được không.”

Nguyễn Lập Huy gật đầu rồi lại lắc đầu, cúi đầu xuống viết viết cái gì đó ở trên bản vẽ mang theo bên mình rồi nâng lên cho cô bé xem.

Thịnh Ái Linh biết chữ không nhiều, nhíu chặt lông mày: “Anh Lập Huy ơi, anh đang viết cái gì vậy?”

Thấy thế, Nguyễn Lập Huy quay đầu lại, chạy chậm mấy bước rồi nhét bản vẽ vào trong tay của Nguyễn Anh Minh, chỉ bản vẽ rồi lại chỉ Thịnh Ái Linh, ý là để anh đọc ra.

Sau khi Nguyễn Anh Minh đọc rồi thì thắc mắc nhìn Nguyễn Lập Huy, nhìn thấy cậu bé đang nắm chặt góc áo của anh mà lắc lư, bộ dạng vô cùng sốt ruột, đành phải cau mày lại, do dự thì thầm nói: “Nhà của anh có rất nhiều tiền, chúng ta có thể ăn thịt cùng với nhau, không cần phải ăn canh đâu. Lập Huy, con viết cái gì đây?”

Nguyễn Lập Huy lạnh nhạt lườm anh một cái, giật lấy bản vẽ không nói chuyện với anh nữa, lại đi đến bên cạnh của Thịnh Ái Linh, chớp chớp mắt với cô bé.

Thịnh Ái Linh tươi cười hớn hở vui vẻ gật đầu với Nguyễn Lập Huy: “Đúng vậy, đúng vậy, haha.”

Hành vi kỳ lạ của hai đứa bé này rơi vào trong mắt của Nguyễn Anh Minh, càng nhìn lại càng không hiểu, nếu chỉ là anh cảm thấy hành động của con nít không hiểu thì cũng không cần thiết phải truy đến cùng, sau đó anh cũng không suy nghĩ gì nhiều.

Cả đoạn đường Thịnh Tâm Lan đều tâm sự nặng nề, lúc này bị hai đứa bé ầm ỉ mới lấy lại tinh thần, do dự một hồi lâu rồi mới mở miệng nói: “Tổng giám đốc Nguyễn, chuyện nhập học của Ái Linh, tôi cảm ơn anh.”

Nguyễn Anh Minh mặt không đổi sắc nhìn về phía trước, giọng nói rất hững hờ: “Cô không cần phải suy nghĩ nhiều đâu, chỉ là bởi vì Lập Huy và Ái Linh quen thân với nhau, Ái Linh xem đây là người bạn đầu tiên của Lập Huy, cho nên đứng ở lập trường của ba Lập Huy, tôi tương đối hi vọng cô bé có thể làm bạn với Lập Huy.”

Nghe thấy lời này, Thịnh Tâm Lan lại không biết nói cái gì.

Hóa ra bỏ ra nhiều tiền như vậy để sắp xếp Ái Linh đến chỗ này học chính là để làm bạn với Lập Huy. Đúng là người có tiền mà, muốn làm cái gì thì làm cái đó.

Nếu như không phải bởi vì bác sĩ Phạm Xuân Anh ở đây, có điên mới khom lưng với số tiền đủ sống.

Bây giờ thì như thế nào đây, cũng chỉ có thể khom, còn phải dùng sức mà khom lưng.

Thịnh Tâm Lan đi theo đằng sau của anh, tay nắm lại phát ra âm thanh răng rắc, rất là tức giận.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận