Lúc này Tô Điềm mới giống như tỉnh mộng.
Cô đã hoàn toàn quên mất một chuyện, đó là Bạch Hạo Phiền vẫn đang cô đơn ngồi trong bàn ăn, cứ. thế bị cô bỏ rơi.
"A... Hình như... Hình như tự nhiên thấy không đau nữa.”
Tô Điềm do dự mở miệng, ý đồ giật tay ra. Đầu ngón tay của cô trong lúc lơ đăng, khẽ quẹt qua lòng bàn tay của Quý Sở Yến.
Quý Sở Yến nhíu mày nhìn cô: "Vừa rồi không phải em còn nói là đau lắm à?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!