"Tô Điềm." Giọng nói của chị Maia lạnh lùng, nhưng lời nói thì lại giống như thêm dầu vào lửa: “Đang trong giờ làm việc, không được nói chuyện yêu đương với bạn trai.”
Tô Điềm hết đường chối cãi
Cô chỉ hận, tại sao điện thoại di động của mình có chức năng vừa chạm vào một cái đã phát tin nhắn thoại ngay như vậy chứ?
Quý Sở Yến là một người rất đáng tin cậy.
6:30 tối, Tô Điềm và một vài đồng nghiệp vẫn đang ăn tối ở quán trà dưới công ty thì anh đã gọi điện thoại tới.
Tô Điềm đang nhai miếng thịt gà, thấy anh gọi thì lập tức uống mấy ngụm nước để nuốt xuống, nhanh chóng nhận điện thoại: “Alo?”
"Ăn tối chưa?”
Các đồng nghiệp lập tức nhìn cô bãng vẻ mặt hóng chuyện, Tô Điềm ngượng ngùng: “Đang ăn... Sắp ăn xong rồi...”
"Bây giờ em đang ở đâu? Anh đến đón em”
“Em ở quán trà ngay dưới công ty...”
Tô Điềm còn chưa kịp nói hết lời thì Quý Sở Yến đã lên tiếng: “Ừm... Bây giờ anh qua luôn, chờ anh hai mươi phút.”
"..."
'Tô Điềm cúi đầu nhìn điện thoại báo cúp máy, rồi lại nhìn về phía mấy nữ đồng nghiệp, im lặng.
Mặc dù mọi người đã ăn xong, nhưng không ai có ý định rời đi.
Tô Điềm cười ngượng: “Mọi người cứ về trước đi, không cần phải để ý đến tôi đâu...”
Những nữ đồng nghiệp có tỉnh thần buôn chuyện lập tức từ chối đề nghị của cô: "Không sao, chúng tôi ngồi đây tiêu cơm một lúc đã”
Không lâu sau, Tô Điềm xuyên qua cửa số đã nhìn thấy chiếc xe màu đen của Quý Sở Yến.
Cô nhanh chóng chộp lấy chiếc túi của mình, chào hỏi đồng nghiệp rồi nhanh chóng đứng dậy.
Mấy đồng nghiệp cũng nhanh chóng đi theo.
'Tô Điềm kiên trì đi ra ngoài, trong lòng cầu nguyện Quý Sở Yến nhất định đừng có xuống xe.
Nhưng mà, lời cầu nguyện của cô không có hiệu lực.
Quý Sở Yến hình như tan làm xong là đến đây. ngay. Anh mặc một bộ vest màu đen, dáng người cao. lớn, eo hẹp chân dài. Nếu như là lúc bình thường thì Tô 'Điềm chắc chắn sẽ ngắm thêm một lúc, nhưng mà bây giờ... Cô chỉ cảm thấy Quý Sở Yến quá phô trương.
Ánh mắt anh nhìn bổn xung quanh, sau đó nhanh chóng khóa chặt trên người Tô Điềm, đi về phía cô.
“Ăn xong rồi à?"
Quý Sở Yến cong môi nhìn cô, rõ rằng mang theo vẻ phong trần mệt mỏi, nhưng ánh mắt lại mang theo ý cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!