Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
1h chiều bà ngoại qua, anh vừa dẫn bà vô đến phòng thì bà đã xuýt xoa cháu gái.

- Chu cha… chút xíu xìu xiu như con chuột con vậy đó…! Bà ôm con bé rồi ngồi xuống giường bên cạnh quay sang hỏi han con gái.

- Sinh xong có ăn uống được không…? Có thấy khó chịu chỗ nào không…?

- Con ăn được lắm mẹ, chồng con mua hộp cơm nào hết hộp đó… có khi tới bữa chưa kịp mua con đã hối ổng đi mua cơm cho con rồi…! Có điều con sinh xong rồi nhưng vẫn còn đau bụng hoài. Nó nói với mẹ mình. Nó không biết đó gọi là đau gì nhưng hồi trước sinh đứa đầu không có đau như thế này.



- Đau dạ con đó…! Ai sinh xong cũng sẽ đau cả, tầm 7-10 ngày sẽ hết hẳn thôi. Bà bảo với Nó.

- Nhưng hồi trước con đẻ thằng ** đâu có bị đau…?? Nó không hiểu gì hết.

- Con so khác với con xạ, đứa đầu chưa thấy gì nhưng mà càng những đứa sau thì càng đau nhiều. Bà trả lời Nó.

- Thôi ak… cứ nghĩ đẻ xong là khỏe ai dè đâu còn phải chịu cái cơn đau này nữa…! Nó nhăn mặt khó chịu.

- Ráng đi, vài ngày nữa về nhà nằm than hơ lửa từ từ rồi sẽ hết. Tầm 7-10 ngày là ổn thôi.



- Ặc…! Nó méo xệch miệng khi nghe mẹ nói.

Nằm viện 5 ngày Nó muốn xin về, nhưng trúng ngày thứ bảy, chủ nhật bộ phận hành chính không làm việc nên đành ở lại thêm hai ngày. Sáng thứ hai anh lo làm giấy xuất viện cho hai mẹ con. Kêu taxi chở về đến nhà Nó vừa bước vào cửa thì mẹ chồng đã bưng chậu than ra hơ qua tay chân rồi bước qua chậu than mới bước vào nhà. Chiều bà Nội hái lá đu đủ đem về cho bà Ngoại nấu lá bóp sữa cho Nó, ăn uống xong thêm ly sữa nóng rồi nằm úp bụng xuống giường hơ than… công cuộc ở cữ bắt đầu.

Gần mười ngày sau, cơn đau dạ con đã giảm đi rất nhiều đến giờ Nó chỉ còn thấy hơi nhói ở bụng. Cũng nhờ có bà Ngoại phụ giúp đỡ đần nên thời gian này Nó yên tâm nằm trên giường mọi thứ bà Ngoại lo toan. Chồng sẽ đi chợ sớm mua thức ăn và lo cho đứa lớn, Nó không phải bận tâm gì cả. Nhưng vì ngày giỗ của ba Nó đến gần, mẹ Nó phải về lo cúng kiếng cho ông nên mọi thứ giao lại cho chồng Nó. Cũng may là Nó đã hết đau nên có thể tự đi lại và tắm rửa vệ sinh cho mình, cho con bé…!

- Anh nấu cơm xong, thổi cho em cái chậu than rồi hãng đi làm nhé…! Sáng nay khi vệ sinh cá nhân xong Nó bảo chồng khi anh đang loay hoay trong bếp.

- Ừ… để lát anh làm, cái này nấu sao…? Anh trả lời Nó, sẵn chỉ vào nồi thịt mình vừa thái xong.

- Anh ướp thịt với ít tiêu, hạt nêm với chút mắm thêm dầu ăn vào. Muốn thịt thấm hơn thì để tầm 15-20’ rồi hãy kho. Rau thì nấu canh. Nó trả lời chồng.

- Mệt quá, chờ đợi gì nữa… bắc lên bếp nấu chín là được, còn phải đi làm nữa. Anh không quan trọng chuyện ngon hay dở mà chỉ cần thịt chín là xong, từ bữa bà Ngoại về ổng chỉ biết canh rau mồng tơi và luộc bắp cải. Nó ngán lắm rồi nhưng không dám nói, anh vừa đi làm vừa lo cho con còn phải nuôi vợ ở cữ, thôi thì có sao ăn vậy cũng được.

Đi lên phòng Nó gọi con trai dậy để đi trẻ, từ khi có em ba mẹ đưa đi gửi trẻ ở trường tư thục sáng ra là phải đi từ 7h sáng rồi…! Nhiều khi lạnh lẽo, gió máy thương thằng bé mà không biết phải làm sao. Vệ sinh mặt mũi cho con trai xong đi ra chồng cho con ăn Nó tranh thủ con bé ngủ thì ăn sáng, chồng Nó thổi than xong bưng vô phòng rồi đưa con đi trẻ và đi làm.

Mọi thứ cứ trôi qua vội vã từng ngày như thế.
Nhấn Mở Bình Luận