“Tiểu thư Thẩm Tịch Dương, tôi là Mai Dụ của Tập đoàn Thiên Lực, tôi đến muộn khiến cô phải chịu kinh sợ rồi, mong tiểu thư Thẩm Tịch Dương tha thứ cho tôi.” Mai Tổng mau mắn nói xin lỗi với Thẩm Tịch Dương.
Trong mắt Mai Tổng, Thẩm Tịch Dương chính là bạn gái của Lâm Mộc, chỉ dựa vào thân phận này, ông ta đã phải cung kính đối đãi rồi.
Nhưng Thẩm Tịch Dương chỉ bụm miệng, không dám tin vào những gì tai nghe mắt thấy.
Advertisement
Đây đường đường là ông chủ của Tập đoàn Thiên Lực đấy, là một trong những phú hào đầu bảng của Giang Nam đấy, nhân vật tầm cỡ như này vì cứu cô ấy mà dẫn theo bao người xông vào khách sạn ư, vì một kẻ vô danh tiểu tốt như cô ấy mà đắc tội với nhà họ Lương có tài sản mấy tỷ nhân dân tệ ư?
Bây giờ người này còn như cấp dưới cung kính nói lời xin lỗi với cô ấy sao?
Nghĩ tới khi trước Tập đoàn Thiên Lực chỉ mặt điểm tên đòi ký hợp đồng với mình, Thẩm Tịch Dương thật tình không hiểu được, cô ấy có mối liên hệ với Tập đoàn Thiên Lực bằng cách nào?
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vip. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Tiểu thư Thẩm Tịch Dương, cô mặc áo choàng tắm này trước đi.”
Mai Dụ kéo chiếc áo choàng tắm đang treo bên cạnh xuống rồi đưa cho Thẩm Tịch Dương.
“Cảm ơn.” Thẩm Tịch Dương cuống quýt quấn cơ thể kín bưng.
Vì bị hoảng sợ quá độ, lúc này gương mặt Thẩm Tịch Dương trắng bệch như tờ giấy, cả người cũng run lên từng chặp.
“Mai Tổng, cảm ơn ngài đã tới cứu tôi.”
Thẩm Tịch Dương nghĩ hoài không ra vì sao Mai Tổng lại chạy tới đây giúp cô ấy, nhưng lần này quả thực Mai Tổng đã cứu cô trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng.
“Tiểu thư Thẩm Tịch Dương, những việc này đều do bạn trai của cô dặn dò, bây giờ cô nghỉ ngơi tạm ở đây, chúng ta chờ cậu ấy tới giải quyết mọi chuyện.” Mai Tổng nở nụ cười kính cẩn.
“Bạn trai của tôi ư?” Thẩm Tịch Dương ngẩn người, cô ấy đâu có người bạn trai nào chứ.
Nhưng Mai Tổng nói chuyện này do bạn trai cô ấy dặn dò.
Nhân vật như thế nào lại có thể khiến phú hào Giang Nam là Mai Tổng đây chịu làm công việc của kẻ tôi tớ.
Thẩm Tịch Dương càng nghĩ càng lơ mơ, cô ấy chỉ là một nhân vật vô danh tiểu tốt, chưa bao giờ có mối quan hệ nào với nhân vật lớn, Lương Siêu chính là người có chống lưng lợi hại nhất mà cô ấy từng tiếp xúc trước đây.
Sao giờ đây cô ấy như hóa thành nhân vật tầm cỡ thế này, cả công việc lẫn đời sống đều xuất hiện những đổi thay lớn không sao giải thích được.
Dường như có một vị thần nào đó không hiện thân đang bảo vệ cô ấy.
“Mai Dụ, ông quá đáng lắm rồi nhé!” Một giọng nói âm vang truyền tới từ ngoài cửa.
Sau đó một người đàn ông trung niên mặc vest cùng vài vệ sĩ hùng hổ xông vào phòng.
Mai Tổng ngoảnh đầu nhìn, người kia chẳng phải ba của Lương Siêu – Lương Đức Quảng hay sao?
“Ba ơi mau cứu con, hồi nãy ông ta còn ra tay đánh con nữa đấy!” Lương Siêu bị ấn trên đất vừa liếc thấy ba mình thì liên tục gào lên như vớ được cọng cỏ cứu mạng.