Một khi ông ta trở thành kẻ thù công khai của Hội Thương mại ở Kim Châu, đến cả vị trí người đứng đầu thế giới ngầm ở Kim Châu cũng có thể bị đe dọa, dù sao thì người nhòm ngó địa vị của ông ta cũng không ít.
“Bằng Gia, ông không đồng ý sao?” Lâm Mộc bình tĩnh nói.
"Thiên sư Lâm Mộc, anh không có ý đó, cậu có thể bảo anh đối phó với một số ông chủ thì có thể, nhưng nếu như quá nhiều...” Bằng Gia bất lực không nói thêm câu nào, nhưng mọi người đều hiểu cả.
Lần trước Lâm Mộc đã giúp ông ta rất nhiều, ông ta cũng hứa sẽ giúp Lâm Mộc, nhưng nếu thật sự cản trở tương lai của ông ta để giúp anh, ông ta nhất định sẽ do dự.
“Bằng Gia, nếu ông có suy nghĩ hay ý kiến gì thì cứ nói thẳng.” Lâm Mộc vẫn bình tĩnh.
"Tôi nghĩ rằng Thiên sư Lâm Mộc đang thực sự muốn đẩy mạnh phát triển công ty mới của mình ở Kim Châu, ngoài sự giúp đỡ về tiền bạc và con người của tôi, còn một điểm rất quan trọng nữa, đó là Hội Thương mại Kim Châu, nếu cậu có thể nhận được nhiều sự hỗ trợ của Hội Thương mại Kim Châu, chắc chắn cậu sẽ tạo ra sự khác biệt lớn ở Kim Châu!” Bằng Gia thẳng thắn nói.
"Tôi sẽ cân nhắc điều này, Bằng Gia, mối quan hệ của ông với Hội trưởng Hội Thương mại Kim Châu là gì? Ông có thể thông qua mối quan hệ này và nhận được sự ủng hộ của Hội trưởng không?"
Bằng Gia lắc đầu nói: "Thiên sư Lâm Mộc, Bằng Gia anh cũng nói thật, ngoài mặt thì anh có chút quen biết với Hội Thương mại, nhưng Hội trưởng Hội Thương mại, Hội trưởng Lưu thực ra lại coi thường anh, cho nên nếu muốn có được sự hỗ trợ của Hội Thương mại Kim Châu, dựa vào anh nhất định không thể."
“Vậy Hội thương mại Kim Châu bên kia cứ để cho tôi, tôi sẽ nói chuyện với Hội trưởng Lưu.” Lâm Mộc trực tiếp giải quyết.
"Thiên sư Lâm Mộc, anh phải nói trước cho cậu biết, Hội trưởng Lưu này rất được kính trọng trong giới kinh doanh ở Kim Châu, nhưng lòng dạ ông ta lại không tốt, rất kiêu ngạo, rất thích coi thường người khác, muốn tìm được ông ta bàn chuyện hợp tác không phải dễ đâu." Bằng Gia nói.
A Bính cũng nói: “Anh Mộc, chuyện này em cũng có nghe qua, sợ rằng muốn hợp tác với ông ta không phải dễ.”
“Không sao cả, cậu không cần phải lo lắng về việc này.” Lâm Mộc nói.
“Anh Mộc, vậy chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?” A Bính hỏi.
"A Bính, tôi rất tin tưởng vào khả năng kinh doanh của cậu, cậu sẽ toàn quyền phụ trách về công ty mới, hiện tại cậy có thể bắt đầu ngay bây giờ."
Lâm Mộc lấy thẻ ngân hàng ra: “Mười vạn vốn khởi nghiệp ở trong này!”
“Vâng, anh Mộc!”
A Bính cầm lấy thẻ ngân hàng.
Lâm Mộc lại nhìn Bằng Gia: "Bằng Gia, nếu hiện tại ông không dám tìm quá nhiều ông chủ, vậy trước tiên chúng ta hãy tìm một vài ông chủ gần đây có quan hệ hợp tác với công ty của Chu Khôn, giải quyết xong trước, đồng thời chờ tin tức của tôi."
"Được rồi! " Bằng Gia sẵn sàng trả lời.
Đối với Bằng Gia mà nói, đối phó với một vài ông chủ không phải là một vấn đề lớn.
"Bằng Gia, mặc dù ông đã hứa sẽ giúp tôi, nhưng tôi cũng sẽ không để ông phải giúp tôi một cách không công, tôi có thể chia cho ngài 20% cổ phần của công ty mới, sau này, nếu như công ty mới được xây dựng và lớn mạnh hơn, lợi ích ông sẽ nhận được cũng sẽ không ít.” Bằng Gia nói.
“Vậy thì cảm ơn Thiên sư Lâm Mộc!” Bằng Gia nhanh chóng đứng dậy cảm ơn, trên mặt hiện lên một nụ cười.
Trong lòng Bằng Gia rất vui mừng, không cần đầu tư tiền bạc gì cũng có được 20% cổ phần, đây là cổ phần của công ty mới, ông ta chỉ cần góp sức vào là được.
Hơn nữa, về phần góp sức, lần trước ông ta đã hứa sau này phải giúp đỡ Lâm Mộc, cho dù Lâm Mộc không cho ông ta cổ phần, ông ta vẫn sẽ giúp.
"Bằng Gia, tôi cho ông lợi ích, nhưng lời khó nghe tôi cũng phải nói trước, nếu ông đã làm thì không thể có ý đồ gì khác, cũng không thể làm cho có lệ, cũng không được nói với tôi là ông đã thất bại, đây là chuyện tôi không cho phép!” Lâm Mộc nghiêm túc nói.
Lâm Mộc nói tiếp: “Thủ đoạn của tôi, Bằng Gia ông chắc cũng đã biết, nếu như trước mặt ông đã hứa với tôi, nhưng sau lưng lại có ý đồ gì khác, thì tôi sẽ không bỏ qua cho ông đâu!”
Lâm Mộc nói lời này, vừa là dặn dò vừa là uy hiếp.
Dù sao thì Lâm Mộc cũng không thể nào tin tưởng Bằng Gia một trăm phần trăm được.
Nhưng Bằng Gia lại là một yếu tố rất quan trọng trong kế hoạch.
Lâm Mộc hứa cho ông ta 20% cổ phần cũng chỉ để buộc ông ta vào chung một con thuyền với anh và trở thành một đồng minh cùng có lợi.
Theo cách này, chỉ cần mọi chuyện thành công, bản thân Bằng Gia cũng có thể được lợi, giống như đang tự làm việc cho bản thân vậy, có thế ông ta mới càng bỏ sức ra làm việc.
“Thiên sư Lâm Mộc, cậu cứ yên tâm, tuy Bằng Gia anh không giỏi về kinh doanh, nhưng về tình nghĩa, cậu có thể hỏi thăm những người trên đường!” Bằng Gia mạnh dạn vỗ ngực nói.
Lâm Mộc đứng dậy nâng ly: "Bằng Gia, A Bính, mục tiêu mới của công ty chúng ta không chỉ là đánh bại Chu Khôn, mà mục tiêu cuối cùng là trở thành mái nhà của Hội Thương mại Kim Châu! Tiếp theo, chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng!"
"Vâng!"
A Bính và Bằng Gia cũng nhanh chóng đứng dậy và nâng ly.
“Cạn ly!”
Ba người uống cạn ly rượu.
Bằng Gia trông rất vui vẻ.
Về mặt kinh doanh, khả năng của ông ta đúng là không có gì nổi bật.
Ông ta có thể có ngày hôm nay, chủ yếu là dựa vào quan hệ.
Đừng nhìn bên ngoài của ông ta, thật ra ông ta phải nuôi rất nhiều người, chi phí cũng rất lớn, sau một năm cũng không tiết kiệm được bao nhiêu tiền.
Lần này ông ta nhận được cổ phần của công ty mới của Lâm Mộc, nếu công ty mới thực sự phát triển, thu nhập của ông ta đương nhiên sẽ nhiều hơn.
Điều này cũng khiến cho ông ta cảm thấy hứng thú và muốn thử xem sao, dù sao thì loại cơ hội này cũng hiếm có.
Sau khi đặt ly rượu xuống, Lâm Mộc nói: "Sau bữa ăn này, chúng ta sẽ tự làm việc của chính mình, việc mà mỗi người đảm nhận đều rất quan trọng, không thể làm sai được."
"Thiên sư Lâm Mộc, phần của cậu là quan trọng nhất, việc có thể nhận được sự hỗ trợ của Hội Thương mại Kim Châu hay không liên quan rất lớn đến tình hình chung, nếu như cậu không nhận được sự hỗ trợ của Hội Thương mại Kim Châu, ít nhất cũng đừng để Hội Thương mại Kim Châu đối phó với chúng ta.” Bằng Gia nói.
"Tôi hiểu được! Nhiệm vụ quan trọng này có thể giao cho tôi." Lâm Mộc gật đầu.
Tiếp theo, Lâm Mộc yêu cầu người phục vụ dọn đồ ăn ra.
Trong bữa ăn, Lâm Mộc lại dặn dò A Bính, trong thời kỳ phát triển của công ty, cố gắng giữ bí mật công ty nhất có thể, đừng để cho mọi người biết ông chủ đứng sau công ty này là ai.
Lâm Mộc làm như vậy là để an toàn, dù sao Lâm Mộc đã bị ám sát hai lần, trước khi công ty có được chỗ đứng vững chắc, tốt nhất không nên để mọi người biết công ty mới có liên quan gì đến anh.
A Bính và Bằng Gia cũng để lại số điện thoại cho nhau, dù sao, nhiệm vụ của họ cần đến sự hợp tác chặt chẽ, A Bính sẽ phải quyết định tấn công ai trước, sau đó Bằng Gia mới thực hiện.
...
Sau bữa tối, tại lối vào của khách sạn.
"Thiên sư Lâm Mộc, chuyện của Hội trưởng Lưu giao cho anh, một khi có tin tức, hãy cho bọn anh biết càng sớm càng tốt!"
Trong suy nghĩ của Bằng Gia, đây là chuyện duy nhất không có hy vọng thành công.
Dù sao thì ông ta cũng biết rằng muốn hợp tác với Hội trưởng Lưu khó khăn như thế nào.
Nếu họ không thể thực hiện đúng như đã nói, việc thực hiện kế hoạch sẽ bị chậm lại hoặc thậm chí là thất bại.
“Được.” Lâm Mộc đồng ý.
Cả ba giải tán và bắt đầu nhiệm vụ của từng người.
Sau khi Lâm Mộc rời đi, anh bắt taxi đến thẳng nhà của Hội trưởng Hội Thương mại Kim Châu.