Anh lập tức hiểu rõ vì sao xung quanh không có nổi một ngọn cỏ, nhất định là vì cái cây nhỏ này đã lấy hết chất dinh dưỡng làm cho ngoài nó thì không có cỏ, cây, hoa lá nào sống nổi.
“Thật không ngờ có thể tìm thấy một Thiên Tài Địa Bảo ở trên đảo nhỏ không người này!” – Ánh mắt Lâm Mộc cháy rực lửa, nhìn cái cây nhỏ cực kì nóng bỏng.
May mắn quá đi!
Mặc dù Lâm Mộc chưa xác định được loại quả kia tên gì, phẩm cấp đến đâu.
Advertisement
Nhân Giai? Địa Giai?
Dù là phẩm cấp nào, Lâm Mộc đều thích hết!
“Lấy trước nói sau!”
Lâm Mộc nhanh chóng phóng về phía cây nhỏ, chuẩn bị động thủ hái quả.
Gừ!
Lâm Mộc vừa mới đi vào mảnh đất trống thì một con mãng xà trong nháy mắt chui ra từ một cửa hang động nằm ở xa xa.
Xì xì!
Con mãng xà khổng lồ há to miệng ra, trông như một cái chậu ngập ngụa máu, nó nhe nanh lao nhanh về hướng Lâm Mộc.
“Con mãng xà này bự vãi!”
Lâm Mộc bị dọa sợ hú hồn, miệng con mãng xà banh to đến mức đủ để nuốt chửng một người đàn ông trưởng thành.
Nhưng mà dù sao Lâm Mộc cũng là tu sĩ, đối mặt với sự tập kích đột ngột của mãng xã, anh nhanh chóng kích hoạt nội lực, vẫy tay ngưng tụ một đạo chớp sáng, ném về phía nó.
Đùng!
Đòn tấn công của anh trúng mãng xã khiến nó đập xuống đất, ngã ngửa ra. Tuy nhiên, nó nhanh chóng lật lại cơ thể, tiếp tục vọt mạnh về phía Lâm Mộc.
“Quả không đơn giản, ăn một chiêu của mình mà nó còn có thể chống cự?” – Con ngươi của Lâm Mộc lóe lên tia kinh ngạc.
Mặc dù đòn tấn công vừa rồi của Lâm Mộc cũng không phải chiêu thức cao siêu gì, anh chỉ đơn thuần là tập hợp nội lực rồi phóng về phía mãng xà.
Nhưng Lâm Mộc cho rằng lấy nội lực ở tu vi Linh Ý Cảnh của mình thì cũng đủ để xử đẹp mãng xà rồi, đúng chứ?
Bây giờ nghĩ lại, có vẻ Lâm Mộc đã đánh giá thấp con mãng xà khổng lồ này!
Lần này xem ra anh cần phải dùng đến bản lĩnh thật sự để chiến với nó rồi!
“Lưu Quang Quyết!”
Lâm Mộc nhanh chóng búng ngón tay, hàng trăm ngọn lửa sáng lấp lánh điên cuồng đánh về phía con mãng xà như vũ bão.
Phì phò!
Vô số ngọn lửa rơi vào thân con mãng xà, lập tức xuyên thủng lớp vảy trên thân nó, đồng thời đục thành rất nhiều lỗ máu, đến cả đỉnh đầu cũng bị xuyên thủng.
"Rầm!"
Con mãng xà kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó ngã xuống mặt đất, giãy dụa thêm vài cái rồi cũng đánh mất hơi thở.